Cô Nàng Rắc Rối Và Coldly Boys
Cái không khí vừa mang mát của mùa thu và cái nóng bức của mùa hè báo hiệu sắp kết thúc kì nghỉ hè.
Tại căn biệt thự xa hoa lọng lẩy, căn phòng nhỏ màu xanh chủ đạo vật dụng chăn gối là hình doremon, đang tấp nập tiếng cười của nó và hai cô bân thân Thiên Như và Như Nguyệt, nói đúng hơn là ba cô nàng này đang có " Cuộc Chiến Đấu Gối ".
Nó cầm cái gối đánh tới tấp vào hai con bạn thân không thương tiếc , hai nhỏ chỉ biết trùm chăn kín mít la in ổi .
- Mày ngưng tha cho hai tao - Như Nguyệt
- Tha này, tha này, cho tụ bây chọc bà - mỗi cái từ " tha " là nó đập gối vào hai nhỏ bạn Thiên Như và Như Nguyệt
- Chị tha cho em, em không dám nữa - Thiên Như giả mặt hối lỗi
- Không - Nó vênh mặt
- Tha tao bao mày chầu kem - Thiên Như lay tay nó
- Coi như hai bây biết điều - Nó cười ranh ma rồi chạy vào nhà vệ sinh thay đồ
10 phút sau nó bước ra cùng bộ đồ vô cùng cá tính, áo ba lỗ quần short và cái áo sơmi mỏng khoát bên ngoài, mang đôi giày nike tóc mái ngố buộc lệch một bên.
- Xuất Phát - Nó .
Cả ba cô công chúa bướng bỉnh lấy con audi vọt nhanh như chớp đến quán kem Smile , quán được thiết kế theo kiểu phương tây khá thoải mái và mát mẻ có thêm thát nước nhân tạo.
Ba nàng bước về phía bàn có thất nước ngồi xuống trầm trồ khen
- Quán này đẹp phếch mạy - Thiên Như nhìn một lượt
- Quán này được vào danh sách các quán quen của tao - Nó vỗ ngực
- Thấy ớn chưa - Như Nguyệt trêu
- Mày...mày - Nó nói không thành lời
Anh phục vụ bước ra trên tay cầm cái menu tiến về phía bàn nó .
- Qúy khách dùng gì ạ - Anh phục vụ
- 1 Capuchino 2 kem Kiwi - Thiên Như ( Vì bọn nó là bộ ba bạn thân nên biết rõ sở thích nhau lắm )
- Quý khách vui lòng đợi tý - Anh phục vụ
- Ê Ê con Nguyệt nó bị gì kìa - Nó kêu Thiên Như
Nghe nó nói Thiên Như giờ mới nhìn lại con bạn " trê mai " của mình lên tiếng thêm giấm thêm muối
- Hay là " Cảm Nắng " người ta rồi
- Tụ bây im cho tao - Như Nguyện quát vào mặt nó và nhỏ Thiên Như
Cả quán nhìn ba nhỏ như người từ 3TK ( Trung Tâm Thần Kinh ) ra.
Nó liền nhỏ gióng nói với hai nhỏ
- Mày nhỏ tiếng giúp tao, người ta nhìn như sinh vật là kia kìa
Anh phục vụ bước ra trên tay bưng ba ly nước đặc lên bàn, mó kéo ly Capuchino về phía mình
- Chúc quý khách ngon miệng - Anh phục vụ nói rồi kèm theo nụ cười tỏ nắng làm Như Nguyệt ngất ngây con gà tây
- Chảy dãi kìa - Nó lấy khăn giấy lau miệng Như Nguyệt
- Mày...mày..
hai bây ngon lắm về bà cho biết tay - Như Nguyệt đỏ mặt
- Mày biết mai là ngày gì không - Nó chán nản
- Ngày TỰU TRƯỜNG - Hai nhỏ đồng thanh la lớn
- Con lạy hai mẹ, hai bây có cần làm quá vậy không - Nó hút một ngụm Capuchino rồi nói
- Cái trường Royal schools đó tao chẳng ham hố - Nó xụ mặt
- Toàn mấy ả tiểu thư ổng ẹo phát ớn - Thiên Như đồng tình
- Aaaa...! TAO KHÔNG MUỐN ĐI HỌC, TAO NGHỈ HÈ CHƯA ĐÃ - Thiên Như
Cả quán lại chằm chằm hướng mắt về bàn nó , nhìn không chớp mắt.
Nó nhanh chóng cảm nhận được liền lấy tiền kê dưới ly nước rồi kéo 2 nhỏ Thiên Như và Như Nguyệt ra khỏi quán vì ngượng chết được với hạnh động của hai nhỏ.
Vì chạy vội nó vôi tính đụng trúng cạnh bàn và làm rơi cái ví.
Ở một bàn không xa , anh chàng điển trai không kém phần lạnh lùng khẽ nhếch môi cười vì độ trẻ con của ba nhỏ nghĩ thầm trong lòng
- Royal schools à ? sẽ gặp nhau dài dài đấy.
Chàng trai cũng nhanh chân bước ra khỏi quán, bước ngang phía bàn nó vừa ngồi chợt khựng lại, cuối xuống nhặc chiếc ví nó lên.
Muốn trả mà chẳng biết nhà hắn đành mở ví nó ra xem.
Trong ví có miếng giấy hồng ghi dòng chữ
- Tôi là Hàn Băng Băng, chủ chiếc ví này, nếu vô tình bạn có nhặc được xin vui lòng liên hệ 0931xxxxxxx để trã lại xin cảm ơn nhiều
đọc xong dòng chữ hắn khẽ nhếch cười, một nụ cười hiếm hôi nhưng hắn đâu biết mình đang làm máu mũi của cái cô phục vụ trào ra :3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...