Cô Nàng Quạ Đen


Sự mê luyến của Ô Nha Nha đối với Dịch Lĩnh rõ ràng như vậy, Lâm Tú Tùng sao có thể không nhìn ra.

Đưa em gái đến Viện nghiên cứu, cô ấy vô cùng nghiêm túc nhắc nhở: "Nha Nha, đừng yêu Dịch Lĩnh, đó là người không thể chọc vào, em hiểu không? Loại tra nam như Vu Hạo Vỹ ở trước mặt anh ta căn bản không đủ trình.

Nếu anh ta đã muốn khống chế ai đó, người đó tuyệt đối không có khả năng chạy thoát."
"Đến lúc đó anh ta muốn biến em thành bộ dạng gì, em sẽ liền biến thành bộ dạng đó.

Em tốt hay xấu, là người hay quỷ, hoàn toàn dựa vào tâm tình của anh ta.

Ngày bị anh ta thao túng so với chết còn khó chịu hơn.

Chị không phải hù dọa em, chị đã tự mình trải qua."
Chuyện nhà của Dịch Lĩnh, Lâm Tú Tùng không dám nhiều lời, chỉ có thể nói qua loa.

"À.

Oh.

Được.", Ô Nha Nha vừa nghịch di động vừa gật đầu cho có lệ.

Dịch Lĩnh là người tốt hay người xấu hoàn toàn không nằm trong phạm vi suy xét của cô, dù sao bản thân cô cũng không phải là người.

Lâm Tú Trúc xoa đầu Ô Nha Nha, trong mắt cất giấu một tia sầu muộn cùng hối hận.

Nếu em gái mới thoát khỏi hố lửa Vu Hạo Vỹ liền rơi vào địa ngục Dịch Lĩnh thì nên làm gì đây? Việc cô làm có phải đã sai không? (Ý là việc đưa e gái đi khám ở chỗ DL)
Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.

Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
Trong lúc suy nghĩ miên man, đã tới Viện nghiên cứu rồi, hai chị em lập tức đi vào văn phòng ở tầng cao nhất.

"Bác sĩ chào buổi tối.", Ô Nha Nha xách túi xách đi vào, mái tóc cột kiểu đuôi ngựa đung đưa qua lại.

Lúc cô đi, độ cung đung đưa của xương hông so với người bình thường lớn hơn một chút, khiến cho cặp mông của cô uốn éo, nhưng hoàn toàn không có cảm giác kệch cỡm, ngược lại không cẩn thận lộ ra vẻ lười biếng.

Càng đáng nói, loại lười biếng này lại đẹp đẽ, đáng yêu, cùng với gương mặt tái nhợt của Lâm Tú Trúc tạo thành sự tương phản mãnh liệt.

Dịch Lĩnh ngồi ở ghế sô- pha sửa báo cáo nghiên cứu sinh viên nộp, lúc ngẩng đầu liếc nhìn Ô Nha Nha, đôi mắt không khỏi híp lại.

Không biết tại sao, anh cảm thấy kiểu đi khoe khoang lại đáng yêu này có chút quen mắt.

Ô Nha Nha trở tay đóng cửa phòng lại, đem Lâm Tú Tùng biểu tình khẩn trương chặn bên ngoài.

Cô đem túi xách tùy ý ném lên sô- pha Dịch Lĩnh đang ngồi, bản thân quen nẻo quen cửa leo lên trường kỷ dành cho người bệnh.

Cô trước dùng tay đỡ nửa người trên của mình, sau đó hai đầu gối được đưa lên, eo thon thả xuống, nhấc cặp mông tròn trịa lảo đảo leo lên, bò đến lưng ghế mới quay lại, mềm mại như không có xương mà nằm xuống.


Trong suốt quá trình, váy tuyn mỏng của cô không khỏi bị cuốn lên, khó khăn lắm mới che được cặp đùi.

Đôi chân dài mảnh khảnh trắng như tuyết, thẳng tắp cứ vậy mà tùy tiện lộ ra trước mắt Dịch Lĩnh.

Chúng chồng lên nhau, đầu gối xếp chồng lên đầu gối, mắt cá chân dường như gập lại, mười ngón chân mượt lại đáng yêu chốc chốc cuộn vào, chốc chốc giãn ra, có vẻ cực kỳ không an phận.

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.

Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
Bên cạnh Dịch Lĩnh không ít người cuồng nhiệt theo đuổi, nên anh nhìn quen đủ loại thủ đoạn câu dẫn.

Anh theo bản năng nhíu chặt mày, nhìn về phía Ô Nha Nha, lại phát hiện vừa lúc cô vươn ngón trỏ thon dài, trong mân kẹo đầy ắp mà đảo qua đảo lại.

Sột soạt, sột soạt, âm thanh của kẹo trái cây nhiều màu sắc va vào thành đĩa vang lên tựa như tiếng nước chảy, Ô Nha Nha trong lúc âm hưởng đệm nhạc vang bên dưới lại hết sức chuyên chú mà lựa hương vị bản thân yêu thích.

Cô chỉ thích ăn xí muội, mà kẹo trái cây vị xí muội dường như rất ít.

Vậy nên mỗi lần cô lựa ra được một kẹo trái cây xí muội, đầu ngón chân sẽ vì hưng phấn mà cuộn lại.

Suy nghĩ của cô không chỉ được viết lên mắt, trên gương mặt, mà còn ở trên đầu ngón chân không an phận.

Cô tham lam đến mức bóc một viên kẹo trái cây cho vào miệng làm phồng má trái, ngay sau đó lại bóc một viên cho vào miệng làm phồng má phải, đồng thời trong tay còn lấy một đống.

Sột soạt, sột soạt, cô liên tục không ngừng nghịch những viên kẹo trái cây đủ màu sắc, xác định tất cả vị xí muội đều bị mình quét sạch, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn liếc nhìn Dịch Lĩnh.

Dịch Lĩnh một lời khó nói hết mà nhìn gương mặt bị kẹo trái cây làm biến dạng.

Nếu như vậy cũng xem là câu dẫn, vậy thì đầu óc đúng là có vấn đề...!
Nghĩ đến đây, Dịch Lĩnh vậy mà bị chọc cười.

Anh lấy một tấm chăn mỏng, nhẹ nhàng che cặp chân dài thon của bạn nhỏ.

"Ảm ơn." (Cảm ơn.), Ô Nha Nha nói cảm ơn mơ hồ không rõ, miệng mở ra, nước miếng chảy ra, lại bị cô hút trở về.

Dịch Lĩnh nghiêng đầu qua một bên, che giấu khoé môi cong nụ cười của mình.

"Lần trước quên hỏi, cô là con trai hay là con gái?", anh quay đầu lại, ngữ khí ôn hoà mà mở miệng.

Ở trước mặt bản thân mà thả lỏng, thả lỏng không hề có ý thức phòng bị, vị bạn nhỏ này đối với nhận thức giới tính dường như tồn tại khiếm khuyết nào đó.

Dịch Lĩnh mở notebook, viết hai chữ [Giới tính], sau đó đánh một dấu chấm hỏi.

Ô Nha Nha vươn đầu lưỡi hồng phấn, cuốn đi chút nước bọt chua chua ngọt ngọt bên khoé môi, cười nói: "Bác sĩ, anh thích con trai, tôi là con trai; anh thích con gái, tôi chính là con gái; tôi đều có thể."
Đây cũng không phải lời nói dối.


Nếu có khách hàng nam tìm tới, cô cũng có thể biến thành đàn ông.

Dịch Lĩnh không bị câu thông báo "nhiệt tình như lửa" này doạ, chỉ là nhìn thật sâu vào Ô Nha Nha, lại hỏi: "Cô thích tôi ở điểm nào?"
Anh không cảm thấy hứng thú đối với loại chuyện này.

Được người khác thích, là chuyện không đáng giá trong mắt anh.

Nhưng Ô Nha Nha tựa như không giống, cô rất thú vị.

Dịch Lĩnh phải thừa nhận, anh thích loại thú vị này.

"Đôi mắt tôi thực sự đẹp như vậy sao?", đối với ngọn nguồn sự ái mộ của thiếu nữ, anh đương nhiên biết rõ trong lòng.

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.

Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
"Đẹp! Đẹp nhất thế giới!", Ô Nha Nha cực kỳ nghiêm túc gật đầu, sau đó bổ sung một câu: "Nhưng đôi mắt là một bộ phận của anh, cho nên tôi cũng thích anh, rốt cuộc tôi không thể moi đôi mắt của anh được."
Dịch Lĩnh ngẩn cả người.

Những lời này vậy mà làm anh liên tưởng đến con chim nhiều năm trước.

Người và chim sao có thể trùng hợp như vậy được? Liên tưởng như vậy không khỏi quá mức vớ vẩn.

Dịch Lĩnh lập tức tỉnh táo trở lại, trong notebook viết xuống bốn chữ [Không kiêng kỵ gì].

Đúng vậy, đây là một cô nhóc không kiêng kỵ điều gì, cô không để bụng giới tính, không phân thị phi, cũng không tuân thủ pháp luật lẫn đạo đức.

Quy tắc ứng xử chuẩn mực của cô hoàn toàn dựa trên cơ sở là sở thích của cô.

Nếu cứ như vậy phát triển, cô sớm muộn cũng sẽ trở thành phần tử phản xã hội.

Dịch Lĩnh không chút để ý mà suy nghĩ.

Ô Nha Nha cắn viên kẹo giòn tan trong miệng, lại đem kẹo trong tay bày ra bàn trà, sau đó nhảy xuống ghế, tách đôi chân thon dài ra, vòng qua eo Dịch Lĩnh, đôi tay ôm gương mặt tuấn mỹ của Dịch Lĩnh.

"Bác sĩ, tôi muốn hôn đôi mắt của anh.", cô nghiêng đầu, dùng từ ngữ chân thật cùng biểu tình hồn nhiên nói lời dụ hoặc.

Từ trong miệng cô phả ra hơi thở chua chua ngọt ngọt khiến Dịch Lĩnh hoảng hốt giây lát.

Không biết tại sao, đầu lưỡi của anh vậy mà vào giờ phút này tiết ra rất nhiều nước bọt.

Trong lúc Ô Nha Nha tiến tới hôn, thần trí của Dịch Lĩnh kịp thời trở về, dùng notebook chặn chính mặt mình.


Ô Nha Nha hôn lên bìa của notebook.

"Ngồi xuống!", giọng nói của Dịch Lĩnh u ám.

"Tôi không muốn, anh để tôi hôn một cái rồi tôi ngồi xuống.", Ô Nha Nha chẳng những không chịu rời đi còn ôm cổ Dịch Lĩnh, ở trên đùi anh làm nũng mà lắc qua lắc lại.

Cặp mông tròn trịa của cô không né tránh mà cọ xát vào phần đùi săn chắc của Dịch Lĩnh.

"Trị liệu hôm nay kết thúc.", Dịch Lĩnh buông notebook, đôi tay kẹp vào dưới nách Ô Nha Nha, trực tiếp nhấc cô lên.

Anh mở cửa văn phòng, nhấc hai chân đang buông thõng của Ô Nha Nha lên trong tư thế bế trẻ nhỏ, đặt trước mặt Lâm Tú Tùng, trong giọng nói ẩn giấu nhẫn nại hiếm thấy: "Mang cô ấy đi."
Không kiêng kỵ gì, không kiêng kỵ gì...!trong lòng anh không ngừng niệm bốn chữ, bước nhanh trở lại văn phòng.

Lâm Tú Tùng mờ mịt đầy đầu mà nhìn về phía em gái: "Em làm gì anh ta vậy? Gân xanh trên Thái dương anh ta đều nổi lên rồi."
Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.

Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
"Em muốn hôn anh ấy, anh ấy không cho.

Keo kiệt!", Ô Nha Nha nhăn mũi nói.

Lâm Tú Tùng: "...!Đi đi đi, em lập tức đi với chị!", cô ấy vừa nói vừa túm lấy cánh tay em gái.

Ô Nha Nha lại tránh thoát cô ấy, chạy vào văn phòng.

Vào lúc Dịch Lĩnh gỡ mắt kính xoa xoa sống mũi lập tức nhìn về phía cô, đôi mắt sắc nhọn không che chắn phát ra lệ khí mạnh mẽ.

Anh không thích cảm giác không thể không chế, mà Ô Nha Nha còn là không chịu khống chế lớn nhất.

Anh đứng lên, chuẩn bị đem cô nhóc bất hảo này một lần nữa đưa ra ngoài.

Đối phương lại vòng qua anh, cầm túi trên sô pha, mở khoá túi, đem mấy viên kẹo vị xí muội trên bàn trà quét vào, rồi vội vàng chạy ra.

Cô vội vàng quay lại chỉ vì một chút thèm đồ ăn.

Dịch Lĩnh toàn thân bao phủ đề phòng nghiêm ngặt: "..."
Trong chốc lát, anh lại cảm thấy bản thân thật buồn cười, vậy nên liền lắc đầu cười nhẹ.

Kinh dị, hoảng hốt, mạnh mẽ khắc chế, tức giận, phòng bị, cuối cùng lại đột nhiên buông xuống, hóa thành nụ cười thoải mái, một loạt cảm xúc này phản ứng trong thời gian rất ngắn.

Trước này chưa ai có thể khiến lòng Dịch Lĩnh đảo loạn tới mức này.

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.

Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
- ---------
Lâm Tú Tùng đem em gái bất hảo về nhà.

Vài vệ sĩ áy náy nói: "Xin lỗi Lâm tổng, Vu Hạo Vỹ chạy rồi."
Lâm Tú Tùng không để bụng hướng đi của tra nam kia, xua tay nói: "Chạy thì chạy đi."
Đối với điều này, Ô Nha Nha sớm đoán trước, cười tủm tỉm nói: "Vậy trước tiên để hắn dạo chơi đi, dù sao ngày tốt đẹp của hắn không còn nhiều nữa."
- -----------
Vu Hạo Vỹ quả thực ở bên ngoài dạo chơi.


Trừ Lâm Tú Trúc, hắn cùng lúc kết giao với mười mấy người con gái khác, mỗi người đều ngoan ngoãn phục tùng hắn, nói gì nghe nấy.

Trước mắt, hắn ở tại nhà của một trong số bạn gái đó, ăn mặc ngủ nghỉ toàn bộ đều được đối phương chu cấp.

Người phụ nữ này cũng giống Lâm Tú Trúc, bị tẩy não hoàn toàn, bất kể Vu Hạo Vỹ chà đạp giày xéo như thế nào, vẫn một mực khăng khăng yêu hắn như cũ.

Cô ấy cùng đã phá thai vài lần, tử cung mỏng giống như một tờ giấy, nếu phá lần nữa sẽ vĩnh viễn mất đi tư cách làm mẹ.

Cô gọi Vu Hạo Vỹ là chủ nhân, Vu Hạo Vỹ gọi cô là chó cái.

Ảnh khoả thân cùng video của cô đã sớm bị Vu Hạo Vỹ phát tán lên Internet.

Gương mặt Vu Hạo Vỹ được giấu đi, nhưng gương mặt cô lại hiện rành rành trên màn hình, bởi vậy bị tìm kiếm thịt người [1] cùng bạo lực mạng.

[1] Tìm kiếm thịt người: 人肉搜索/ 人肉搜寻 một thuật ngữ sử dụng trên Internet Trung Quốc chỉ hiện tượng nghiên cứu phân tán bằng cách sử dụng các phương tiện Internet (như blog, forum...) để tìm ra phong trào người dùng mạng mang tính riêng tư, gây áp lực cho đối tượng.

Hiện tượng này tương tự như "doxing", tìm kiếm và xuất bản thông tin cá nhân hoặc thông tin nhận dạng về (một cá nhân cụ thể) trên Internet, thường với mục đích xấu.

Theo wikipedia tiếng Anh thì: "...Công cụ tìm kiếm thịt người tương tự như khái niệm "doxing".

Cả công cụ tìm kiếm thịt người và doxing nói chung đều bị kỳ thị là nhằm mục đích xác định và phơi bày các cá nhân trước sự sỉ nhục của công chúng, đôi khi là vì chủ nghĩa cảnh giác, chủ nghĩa dân tộc hoặc tình cảm yêu nước, hoặc để phá vỡ kiểm duyệt Internet ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa..."
Cô bị trầm cảm nghiêm trọng, số lần tự sát không hề ít hơn Lâm Tú Trúc.

Nhưng Vu Hạo Vỹ đem cô hại tàn đến mức này vẫn luôn mồm nói: "Cái thứ rách nát giống như cô, trừ tôi ra còn ai thèm? Tôi chịu ở bên cạnh cô, cô phải mang ơn đội nghĩa tôi đi."
Đây là lời nói PUA thường dùng.

Vu Hạo Vỹ lợi dụng thủ đoạn thủ đoạn ẩn giấu vô cùng tàn nhẫn tước đoạt đi tôn nghiêm, nhân cách lẫn kiêu ngạo của một người phụ nữ.

Hắn một chút cũng không cho giữ lại, hắn phải đem đối phương tước đoạt đến mức trần truồng, phải rơi xuống vực sâu tan nát.

Như vậy, hắn mới có thể trở thành chúa tể của nữ nhân này.

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.

Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
Trong khoảng thời gian này, hắn thực sự quá vui vẻ, cũng dần quên đi việc bị Lâm Tú Trúc tra tấn thống khổ.

Hôm nay, Vu Hạo Vỹ lêu lổng bên ngoài.

Đến đêm hắn một người đầy mùi rượu trở về nhà người phụ nữ.

Sau khi mở cửa phòng ra, đầu gối hắn mềm nhũn, quỳ rạp thật mạnh tại hành lang, hai mắt trợn to đến cực hạn.

Chỉ thấy Ô Nha Nha ngay ngắn ngồi trên ghế sô- pha, tựa hồ đang đợi hắn trở về, đôi tay ôm một đồ vật tròn tròn có sợi tơ màu đen nhầy nhụa máu me, mà dưới sàn nhà, xung quanh vách tường, đỉnh trần nhà, khắp nơi đều dính đầy vết máu văng tung toé.

Ngôi nhà này đã không phải là một cái nhà, mà là một hang máu, mùi máu tươi gay mũi ập vào mặt, khiến người ta ghê tởm buồn nôn.

ʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞ
Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.

Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui