Chiếc xe dừng lại trước cổng trường, tất cả học sinh vào trong trường, với Linh, cô sẽ thật sự thoải mái nếu như không có ai kia ở cùng phòng đang phăng phăng cởi áo. Linh mắt dán vào cuốn sách và không để ý NT đang làm gì…
- Gia Huy, cơ thể cậu mềm nhỉ? – NT ngây thơ nói, (riêng về chuyện con gái, a ý ngây thơ, vô tội lắm ý)
- Cái gì? – Linh gập cốn sách cái rầm, máu dồn lên não, âm khí tỏa ra ngùn ngụt. – Nói lại xem nào?
Linh từ từ tiến lại gần NT, khiến anh bất giác rung mình.
- Ơ, bình tĩnh nào, bình tĩnh n… - NT lí nhí chưa hết câu thì đã bị Linh giáng cho 1 cùi trỏ ngay giữa bụng.
NT ngước nhìn Linh, ánh mắt vô cùng bi thương (tội nghiệp, hắn có biết mình làm sai cái gì đâu).
- C.. cậ…u… muốn… đa…đánh… nhau.. à? – Vừa ôm bụng vừa nhăn nhó, NT nhìn chăm chăm vào Linh. – Tôi nói đúng mà.. ng cậu mềm đó chứ,… tôi nói sự thật.
Thôi, thế này thì đúng rồi, Linh không chịu nổi nữa rồi. mặt cô tối sầm lại, 2 tay đan vào nhau kêu răng rắc. Dù không biết võ nhưng Linh cũng không thua kém ai khi máu đang lên tới đỉnh đẩu chỉ chực trào ra ngoài..
- Cái gì? – Linh tiến tới, - cậu không muốn sống nữa hả?
- Có chứ…. Sống lâu ai chẳng muốn...
- Cậu giỏi, tôi sẽ cho cậu bài học... – Nói rồi Linh phi tới định đánh NT, thế nhưng, anh đã né và sử dụng đòn cước khóa tay Linh lại. (Trời ơi, anh ý biết võ kìa). Linh biết mình rơi vào thế bí, cô ko cựa quậy tay đc nữa. Bỗng Linh quay lên nhìn NT trong khi anh đang hả hê đắc thắng..
Ánh mắt ấy của Linh, ko phải ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt vô cảm, mà là 1 ánh mắt tràn ngập sắc màu, long lanh, dịu nhạt, đôi mi dài cao vút, nhìn gần thì rất giống con gái (thì là con gái còn gì nữa – bố khỉ cái tên này nghĩ gì ta ? Chạm vô ngực con nhà ng ta rùi mà vẫn ko biết ng ta là con gái – ngốc hết thuốc chữa lun). Trong 1 phút, NT nhìn trân trân vào đôi mắt ấy, dường như anh đã bị nó cuốn hút, và nuốt chửng. Dường như đã đạt đc mục đích Linh lạnh băng bảo :
- Này ! Cậu có nghĩ là cậu thích tôi không ? (huhu, chị này sử dụng chiêu mỹ nhân kế mà, híc)
- Ơ ! – NT vội buông tay ra, trong 1 phút cậu đã bị cuốn vào mê cung ấy, cậu bàng hoàng như vừa tỉnh dậy từ giấc mơ.
- Tôi đã nói tôi giống em tôi lắm mà ! – Linh nhìn NT chăm chú và khoanh tay dựa vào tường.
- Ờ.. Ờ… - NT không thể nghĩ gì hơn ngoài việc chăm chăm nhìn Linh.
- Cậu… - Linh nhìn NT bằng ánh mắt đểu hết sức - … thích tôi sao? – Chư kịp để NT phản ứng, Linh nhíu mày nói them. – Tôi là con trai… nếu vậy cậu là 2 phai.
- Cậu… - NT không còn tâm trí nào để cãi lại. anh cũng không biết là mình đang nghĩ gì nữa.
- Cậu muốn làm gì bây giờ? – Linh lên ý kiến. (ủa, sao chị ta tốt dữ zậy ta ?)
- Hả ? (NT vẫn trong tình trạng đơ)
- Muốn làm gì mà nhìn tôi chăm chú? Tôi không phải con bé Gia Linh! – Linh nhìn NT dò xét.
- T.. to.. tô.. tôi! (cà lăm ròy)
- Kiss? Ôm? Ngắm? – Linh gợi ý (trời, chị đang nghĩ gì vậy?)
- … (chưa hết bang hoàng)
Linh lẳng lặng bỏ vào nhà tắm. Cô định tắm rửa, hôm nay vậy là thắng lớn. NT sau 15 phút đơ toàn tập vội chạy đứng trước cửa nhà tắm hô lớn:
- Lâm Gia Huy, ra đây ngay… Này, chết trong đó rồi hay sao? Này?
- … (im lặng)
- Lâm Gia Hu… - Cánh cửa nhà tắm mở ra, Linh đi ra và:
- Oáp… - Linh ngáp nhẹ rất tự nhiên. Và bước ra ngoài.
- Tôi muốn gặp em gái cậu! – NT dõng dạc.
- ...
- Tôi muốn xác minh 1 chuyện. – NT cố nói to hơn.
- ...
- Này! – Quá tức tối vì mình bị bỏ lơ, NT hét lên.
- Sao? – Linh quay lại, lạnh lung, khác hẳn với ban nãy. (thay đổi thái độ nhanh kinh)
- Tôi muốn thấy e gái cậu... 1 lần – NT ấp úng mở lời.
- Trc mặt cậu,.. – Linh lên tiếng, mặt vẫn lạnh như băng
- Hả? – Sốc tập 2.
- Sao? –Linh tỉnh bơ.
- C.. cậu là ... con... trai... mà! – NT lúng túng (nhìn đến tội)
- Nhưng em tôi không khác tôi. – Linh nhìn NT với vẻ “Ngu gì mà đậm thế?”
- C.. â… cậ..cậu.. không muốn cho tôi gặp em cậu à? – NT cáu sau 1 hồi đơ.
- UMK.- Linh trả lời chắc nịch và quay ra cửa.
NT túm lấy áo Linh và 1 cú đấm rầm khiến Linh hết hồn, cú đấm đó chỉ cần lạc 1 chút nữa thôi thì trúng vào đầu Linh rồi. Nhưng Linh vẫn lạnh băng, không thể iện rằng cô đang sợ hãi hay ngạc nhiên. Linh nói:
- Muốn đấm thì đấm cho chuẩn vào!
- Nếu có cơ hội… - NT thở hổn hển như đang cố kiềm chế.- … tôi sẽ đấm cậu. Giờ, tôi chính thức tuyên chiến với cậu… nếu tôi thắng cậu, cậu phải cho tôi gặp… em gái cậu!
- Tuỳ…
Linh quay ra ngoài, cô biết mình sẽ nắm chắc phần thắng vì cô nghĩ hắn sẽ không bao giờ đc gặp Gia Linh khi cô vẫn đang là Gia Huy. Nếu trách thì chỉ trách hắn ngớ ngẩn…
3h chiều hôm đó, cả trường tụ tập lại và xem phiếu bầu boy và girl nhiều nhất để dự tuyển. Và số phiếu của Linh và Tường là bằng nhau, mọi chuyện thật rất là gấp gáp, nhất là với cô nàng hotboy bất đắc dĩ này. Sau khi số phiếu đc tung ra kết quả thì… mọi ng đã nhất loạt chuẩn bị 1 phần thi nhỏ để chọn ra 1 trong 2 hoàng tử xuất sắc nhất. Và bất đắc dĩ, Linh bắt buộc phải tham gia.
- Gia Huy! – NT gọi Linh trong khi cô đang chuẩn bị rời khan đài.
Linh dừng nhưng không quay lại.
- Nếu ngày kia tôi thắng – NT nói bằng giọng chắc nịch – Tôi sẽ đc phép quen em chứ? (em ý chỉ Gia Linh nha, không phải Gia Huy hờ này đâu á)
- … - Linh bỏ đi, cô không muốn thắng, phức tạp lắm, rồi cô lại làm ọi thứ lanh tanh bành lên và ng dập tắt mọi chuyện lại là mẹ cô. Cô không muốn phiền đến bà, không muốn thứ gì liên quan tới bà hết.
Tối, 7h.
Sau khi ăn cơm ở cangtin xong, Linh đang trên đường về khu kí túc thì.. Dung từ đâu phi như bay đến níu lấy Linh.
- Anh Huy, cả ngày nay em không gặp anh, từ sau buổi sang đi xe về trường, anh mệt không?
- …
- Em quen với Như rồi, a ko cần lo đâu ( ai lo cho cô hồi nào) , em cũng đc an toàn rồi (có ai hỏi đâu), nãy em ăn no rồi, (tự sướng à), nay em gặp anh Khải, a ý không làm khó dễ em nữa, (khùng rồi)…. Bla,…bla…bla…
-… - Linh vẫn im lặng, và khi dừng trước cửa phòng mình, cô mở cửa bước vào… - về đi..
Sau tiếng đóng sầm của chiếc cửa vô duyên, Dung lủi thủi bước về phòng mình. Còn Linh, cô đang nghĩ về ngày kia, trường sẽ cho thi thố gì, mong là thể thao, cô rút lui lẹ luôn.
- Oáp…….!
Một cái ngáp dài không thể không khiến cô chú ý (không chú ý thì hơi phí), phía đằng kia là cái miệng vô duyên của kẻ nào đó đang mở to hết công suất (úi, ruồi..). Linh nhìn sang, trên giường, NT nằm như sinh vật lạ, đầu nằm ngoẻo sang 1 bên trông đến ngộ, 1 chỏm tóc bên trái dựng ngược, 1 chân thì thả lõng thõng xuống giường, 1 chân thì đặt lên gối ( chết mất, đến ngủ cũng vô duyên). Linh lẳng lặng đi tới cầm cái vali của NT đặt dưới giường chỗ gần cái đầu nằm nhất. sau đó cô kê bên dưới cái chân 1 đống đồ lỉnh kỉnh của NT nữa, và kê them mấy cái hộp sắt bên dưới., đồng thời 1 chậu nước đá lạnh đặt bên trên cái vali. Linh ngồi trên chiếc ghế đơn gần cửa sổ và lại đọc sách…(chit a ùi, a ui, dậy đi) không ngoài dự tính, khi NT cựa ng 1 cái, nằm chênh vênh trên 1 đống đồ và Linh giơ 3 ngón tay lên đếm.. 3… 2… 1… NT ,ất thăng bằng rơi cái bịch 1 phát xuống khỏi giường iu dấu, mặt úp luôn xuống chậu nước đá lạnh đang còn sẵn cả hòn đá chưa tan hết (c ta ác ôn quá), chưa hết, chân anh còn bị đập vô mấy cái thùng sắt đến đau điếng.. Trong khi chưa định thần đc điều gì đang xảy ra, anh lồm cồm bò dậy thì cái chậu nước chòng chành lăn ra đổ lênh láng nước vào người anh khiến anh luống cuống, tiếp đó còn đập đầu cộp vô cái vali bên dưới (quả này vỡ đầu quá).
- Mẹ ơi, cái gì đây? – NT giờ mới định thần và đứng dậy sau 1 hồi vật lộn dưới sàn nhà. Bỗng anh quay sang nhìn Linh – Gia Huy…
-… (im lặng)
- Cậu gây ra à?- NT nói gần như hét lên
- Tôi thử xem dáng ngủ của anh liệu có bị lăn xuống giường ko mà – Linh lật lật trang sách – ai ngờ hiệu quả..
NT đứng phắt dậy, ức lắm nhưng anh ko nói nổi câu nào, anh vào nhà tắm thay quần áo và dọn cái bãi chiến trường ko phải mình gây ra... (híc , thấy mà khổ than ảnh ý quá).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...