Sáng hôm ấy, 1 ngày đẹp trời để dạo chơi…
- Anhhhhhhh… tường ….ơi…… - Giọng con bé Doanh vang lên bên tai NT, khiến anh thức giấc, vơ vội cái đồng hồ…trời ơi,…mới có 5h sáng thì nó làm cái chết tiệt gì mà mò vào phòng anh sớm thế?
- Oáp…. – NT ngáp dài - …sao?
- Giúp em… - Doanh kêu í ới - …đi chơi với anh Huy nhe!
Con bé cười tít…NT tròn 2 mắt tỉnh ngủ luôn..
- Không đc – Cậu quát – cậu ấy với anh nay có việc rồi.
- Chán thế - Doanh phụng phịu – em muốn đi chơi với anh ý
Ánh mắt long lanh, bộ mặt cún con của Doanh khiến anh xiêu lòng
- Để anh hỏi cậu ấy đã – Bỗng NT nghiêm mặt – nhưng ko đc yêu cậu ấy quá đâu, vì ko tốt nếu em yêu cậu ấy, sẽ làm em tổn thương đấy, cậu ta lạnh lùng lắm.
- Kệ... – Cô bé hào hứng – anh cứ hỏi anh ý dùm em nha!
Sáng đó...
- E...hèm,...- NT đứng trước cửa phòng Linh khi cô vừa bước ra – hèm....hèm....e...ẹ...e...hèm..mmm
- Việc gì? – Linh mặt lạnh băng đi vào nhà vệ sinh, NT chỉ chờ có thế, cậu theo cô ấy và đứng ngoài nhà vệ sinh
- Em tôi...muốn đi chơi với cậu..
- ... – Linh mở cửa bước ra, lại lặng lẽ bước về phòng, đóng sầm cửa và buông 1 câu - ... ko?
- Xin cậu, ...- NT khổ sở...- tôi trót hứa..
- Vậy đi mà làm – tiếng nói vọng ra...
- Nhưng...tôi là anh trai nó mà... – NT tiếp tục nài nỉ
Cậu đứng ngoài cửa phòng Linh nài nỉ mãi cho tới khi Linh mở cửa, cậu bước vào…
- Đi nha!... – NT nói
- Không… - Linh nhếch mép cười nham hiểm (úi)… cô giơ chiếc kéo cắt vải trên tay.. – cái này tôi mới mài…tôi muốn thử chỗ nào ta?
- Thôi, …tôi không nhờ cậu nữa.. – NT mặt tái mét,…định chạy ra cửa..
- Ở đâu? – Linh trả lời,… - không thèm nhìn theo.. tay cất chiếc kéo
- Ơ – NT quay lại..ko hiểu
- Em cậu… - Linh với chiếc áo - ..hẹn tôi ở đâu?
NT nở nụ cười tươi, và hôm ấy, Linh theo lời chỉ dẫn của NT đứng trước cửa 1 quán chè kem đợi..1 tiếng trôi qua, cô vẫn đứng, bao nhiêu cô gái đi qua, ánh mắt ngưỡng mộ… nhìn Linh không khiến cô bận tâm,…bỗng, NT từ đâu chạy đến…
- Cậu ngốc thế? – NT nói – chờ không đc thì về đi…sao còn cố chờ…
- …. – Linh đang rất bực, lần đầu hẹn hò lại với 1 đứa cùng giới đã bực rồi lại còn bị nó cho leo cây nữa chứ, ai mà chịu đc…
- Em tôi nó bảo là, nay cô giáo nó bắt nó phải chuẩn bị cho cuộc thi sắc đẹp gì gì ý,,… - NT giải thích – tôi đã gửi tin nhắn cho cậu rồi mà…
Linh nhìn xuống chiếc điện thoại…hết sạch pin…đầu cô như muốn xì khói…bực tức dâng trào cô quay ngoắt 90 độ tung ngay 1 đòn cước vào chân NT, anh ôm chân kêu ầm lên…
- Sao cậu,,…- NT nhăn nhó…
Linh tiếp tục đá… cứ nhằm cái ống đồng ở chân anh mà đá, khiến anh phải ngồi thụp xuống, xua xua tay,…xin rối rít…1 lúc sau anh nguôi nguôi đau anh mới bực dọc đứng dậy..
- Tôi làm sai gì nào? – NT kêu - ..sao hở 1 chút là cậu đánh tôi tới tấp.?
Không nói thì thôi chứ nói lại càng làm cho Linh nổi máu , cô giơ chân định đá NT thêm mấy phát thì anh rụt chân lại, đồng thời, cùng 1 thời điểm cô giậm xuống bàn chân anh rồi di di…khiến cho anh đau gần chết…hét tướng lên… không đá đc thì giẫm vậy…miễn sao giờ cô đang tức…
- Cậu…- NT nhăn nhó, xuýt xoa.. – sao…trời ơi…
Linh bực dọc đi về phía nhà NT, cô muốn về nhà đọc sách, điên mất, NT chạy theo sau í ới.. lại còn chơi kiểu nắm tay giữ lại giữa chốn đông ng… hai thằng con trai mà cầm nắm tay nhau trên đường thì có ai nghĩ là bình thường không?
- Huy… - NT vẫn hồn nhiên hết mức…- cậu đừng giận nữa
- … - Linh đứng lại – tránh ra..
- Mẹ ơi… - tiếng 1 cô bé vang lên – …2 anh con trai cũng yêu nhau đc kìa…
- Đừng lại gần con ạ - bà mẹ dẫn con đi vội
- Thấy chưa? – Linh nhìn mặt NT lúc này ngu hết sức..
- Ơ.. – NT chợt nhận ra bao ánh mắt đang đổ dồn về phía anh khiến anh muốn đâm đầu xuống đất cho rồi..bỗng anh khoác vai Linh và nói… - anh bạn thân…tụi mình đi nhậu…
Khỏi phải nói, 1 cùi trỏ hun luôn 1 cái vào cái bụng rất chi là yêu quý của NT, khiến cậu lại ôm bụng, cậu nhìn Linh khuất xa…
Về đến nhà…bà quản gia vội chạy lại..
- Thiếu gia… chiếc xe mới chuộc về của thiếu gia đã sửa xong rồi, thật kì lạ là lần này hỏng ít hơn đó ạ…kì tích..
- Vậy… - NT nhìn vào trong nhà, phía mà Linh đang ngồi - …ta thử luôn thôi..
Khỏi nói, NT chạy vào nhà và kéo Linh phi ra ngoài, bắt Linh vào trong xe, mặc dù không muốn nhưng cô rõ ràng yếu hơn NT, cô đành phải chui vào, thắt chặt dây an toàn…híc, sao lại thế này…
- Ta đi trêu công an tiếp… - NT hò lên..
- Vào... – Linh bực dọc quát..
NT như ko nghe thấy, kéo cần gạt lên và ....phóng, cậu nhìn vào đồng hồ và xe bon bon chạy, cậu bật đài lên nghe rõ đc bản tin trực tiếp...
‘Đại thiếu gia nhà họ Trương hôm nay lại 1 lần nữa khuấy động thành phố, xe cảnh sát, xe cơ động và các loại trực thăng đều đã đc huy động, liệu hôm nay chàng công tử này sẽ đâm vào đâu đây ?’ . Rõ thấy chuyện này như cơm bữa..Linh nghe mà nổi cả da gà...thế nhưng mặt cô vẫn lạnh băng, quay đi..
Kétttttttttttt.......chiếc xe phanh gấp, Linh chưa kịp hoàn hồn thì...NT kéo cô ra khỏi xe..
- Cho cô thấy...thiên đường của tôi... – NT cười – thiên đường này tuyệt đẹp...
Linh choáng ngợp trước vẻ đẹp của nơi này...khuất sau rừng thông là 1 mỏm đá..có rào cản...có thể trông ra.. cây cối, chim chóc..xa xa...thành phố nhộn nhịp...phía bên kia... là biển..long lanh màu ngọc...
- Đẹp chứ - NT đưa 1 lon nước cho cô
- Tầm thường – Linh giật lon nước từ tay NT và quay lại xe.. (thích lắm đó ạ nhưng giả bộ thôi)
- Lúc ấy... – NT cúi xuống- cậu nghĩ gì ? tay cậu ko sao chứ ?
- Ko... – Linh nhìn xuống 2 bàn tay xớt xát và giấu ra đằng sau...
- Để tôi xem – NT nói, cậu...giật lấy tay cô và nhìn như ko tin nổi vào mắt mình nữa..2 bàn tay cô sưng lên, đỏ ơi là đỏ...cánh tay bị trầy xước thì đc dán băng nhưng dán rất ẩu (Linh vốn ko giỏi mấy cái này) – sao cậu ngốc thế ? Đau thì cứ nói là đau, sao cậu lại giấu...nhỡ bị nhiễm trùng thì sao...
- Kệ.. – Linh rụt tay lại và nhìn NT với khuôn mặt đểu đểu.. – hay..anh yêu tôi rồi...
- Ơ... – NT quay phắt đi,... – ko...ko...b...
- Hả ? – Linh nhìn NT chăm chú
- Ko bao giờ tôi thích 1 ng con gái màn hình phẳng như cô nhé ! – NT gào lên... – đúng.... màn hình của cô quá phẳng...sao lại thế nhỉ..
NT lại vô tư ngẫm nghĩ đoán số đo vòng 1 của Linh mà ko hề cảm nhận đc đằng sau là ánh mắt sắc lạnh đến giết ng của Linh (híc, lúc anh NT ngu sao mà ngu quá thể luôn)...
- này..số đo vòng 1 của cậu là bao nhiêu thế ?có tới 30 ko ? – NT vừa nói vừa quay lại, cậu đã nhìn ra sự thay đổi diệu kì có thể tiễn cậu lên Tây Thiên làm bạn với Phật tổ như lai ấy.
- Chưa tới 20 đâu – Linh trả lời.. – màn hình phẳng thì chỉ có bằng 0 thôi...phẳng lắm mà..
- T..thế...à... ! – NT cười ái ngại...- ờ... mình biết rồi..bằng 0..bằng 0
- LẠI CÒN BẰNG 0 NỮA – Linh hét lên – TRƯƠNG NGHỊ TƯỜNG....ANH CHẾT ĐI...
Linh phi tới phang tới tấp thì...hoàng hôn đã buông xuống tự lúc nào, NT và Linh cùng quay ra ngắm hoàng hôn, 1 buổi chiều hoàng hôn tuyệt đẹp, từng giọt nắng long lanh còn sót lại hắt xuống mặt biển xa xa, nhìn biển như 1 dải lụa pha lê tuyệt đẹp, thành phố bắt đầu lên đèn...những ánh đèn lung linh...huyền ảo...
Từ phía xa xa đằng sau 2 ng họ.. có 1 kẻ...đang theo dõi họ…nhìn chăm chú..hắn – tay vệ sĩ của ông Trần đã trông thấy, đã theo dõi cô từ rất lâu, và giờ,..trong đầu hắn thực sự có chút kì lạ, liệu có thật con ng kia là Gia Huy....ko, 2 ng đàn ông sao có thể thân mật ngồi ngắm cảnh hoàng hôn buông thế kia ? Hắn đã ko thể nghe đc cuộc nói chuyện giữa 2 ng bọn họ, khoảng cách xa quá...hắn ko nghe đc, chỉ biết rằng ở đằng xa kia có 2 ng đang ngắm hoàng hôn và cùng uống với nhau những lon nước ngọt thôi...
Còn ông Trần ư, ông ta đâu còn quyền gì nữa nhỉ ? Dám cho ng đẩy đại công tử nhà họ Trương xuống vách núi thì công nhận gan ông này to bằng trời,...và dù ko muốn thừa nhận thì uy thế nhà NT cũng hơn hẳn Linh... ông ta lập tức bị đuổi, ko phải 1 tội mà những 2 tội cơ nhá : ăn bớt ăn xén của công ti, và đắc tội với đại công tử họ Trương nữa chứ... thế nhưng, ng ông ta nhắm vào bây giờ lại là Linh..vì dù thâm thù đại hận gì với NT đi nữa đến công an còn chả dám đụng, nói gì đến ông..nên ko dây vào..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...