“Oa! Cỏ ẩn xà mọc rất tốt nha!” Ngân Tiểu Tiểu ngạc nhiên nhìn cỏ ẩn xà trước mắt, chẳng những không khô héo, còn mọc rất tốt, “Nhưng cỏ hồi nhan lại mọc không tốt lắm.” Đúng vậy, cỏ hồi nhan sinh trưởng ở bên cạnh cỏ ẩn xà lại không lớn được như cỏ ẩn xà, lá cũng hơi bị ố vàng, còn rũ xuống.
Mặt Mặc Lão Đại không chút thay đổi nhìn cỏ hồi nhan hồi lâu, nói : “Ta nhớ cỏ hồi nhan không thể trồng bên cạnh cỏ ẩn xà, chính xác mà nói thì cỏ có linh tính không thể trồng với nhau, nếu không cỏ có linh tính mạnh sẽ hấp thu dinh dưỡng của cỏ có linh tính yếu.”
Ngân Tiểu Tiểu khinh bỉ nhìn chằm chằm Mặc Lão Đại: “Ta nói, lúc trước là ngươi trồng cỏ hồi nhan và cỏ ẩn xà với nhau đó.”
Mặc Lão Đại trấn định đương nhiên gật gật đầu, sau đó nhổ cỏ hồi nhan đi trồng ở nơi khác.
Ngân Tiểu Tiểu: “…”
“Quên đi, ta đi thăm Cơ Khang đây.” Ngân Tiểu Tiểu thì thào, “Ừm, ta muốn ăn mật. Ai, thật ra ăn mật cũng có chút chán rồi.”
Mặc Lão Đại trầm mặc nhìn bóng lưng Ngân Tiểu Tiểu đi xa, nhớ rõ nơi này hình như có ong mật biến dị, không biết mật có bị biến dị hay không, hẳn là có đi, ừm, tìm cho Tiểu Tiểu loại đó đi, hương vị ấy Tiểu Tiểu nhất định sẽ rất thích.
“Cơ Khang Cơ Khang! Ta đã về rồi! Có nhớ ta hay không!”
“Tiểu Tiểu! Rốt cục ngươi đã trở lại!” Cơ Khang hàm nước mắt vui mừng, đáng sợ nhất không phải là một con quỷ cô độc mấy ngàn năm, mà là cô độc mấy ngàn năm đột nhiên có xà có thể trao đổi với mình lại đột nhiên không thấy!
“Hê hê.” Ngân Tiểu Tiểu bò vào trong cổ mộ, Cơ Khang nháy mắt hiện ra trước mặt Ngân Tiểu Tiểu. Ngân Tiểu Tiểu cười ngây ngô, “Hắc Thán nói xuống dưới vực có chuyện phải làm nha, ta nghĩ chỉ cần vài ngày là trở lại, không ngờ ngẩn ngơ liền ngây người nửa năm.”
“Xuống dưới vực có chuyện gì sao? Còn ngây người nửa năm?” Cơ Khang nghi ngờ, dưới vực có chuyện gì để ngẩn ngơ, hơn nữa còn đi nửa năm!
“Ừ, Đúng vậy.” Ngân Tiểu Tiểu không chút để ý trả lời, “Còn có, sau này còn phải lấy mấy thứ ở chỗ ngươi nha, Minh Xà nói chút đồ vật đó chỉ đủ nó tiêu hoá nửa năm.”
“Không thành vấn đề. Ta nói rồi, ngươi mang chút ngọc thạch đi, ngọc thạch có càng nhiều năng lượng, thời gian Minh Xà tiêu hoá cũng lâu một chút.”
“Mới không cần!” Đối với chuyện này Ngân Tiểu Tiểu thực kiên trì, “Trước kia những cái đó coi như xong, bây giờ ngọc thạch đều ở trước mắt ta, làm sao ta có thể trơ mắt nhìn ngọc thạch bị lãng phí không công! Kiên quyết không được!”
Cơ Khang im lặng, nhờ, ngọc thạch đó rõ ràng là của ta được không!
“Câu Xà và Hắc Li nói với ta cùng Hắc Thán, gần đây chúng ta phải cẩn thận một chút, cũng không biết là có chuyện gì.” Ngân Tiểu Tiểu nghi hoặc dùng cái đuôi gãi gãi đầu, “Tuy rằng ta sẽ chú ý, nhưng cũng không rõ ràng có điều gì không tốt.”
Cơ Khang sửng sốt: “Cẩn thận một chút sao? Câu Xà nói thế nào ?”
Ngân Tiểu Tiểu kỳ quái liếc Cơ Khang một cái, rõ ràng mình nói Câu Xà và Hắc Li, vì sao Cơ Khang chỉ hỏi mình Câu Xà: “Câu Xà nói nó có dự cảm không tốt lắm.”
Hửm? Là thế phải không? Cơ Khang lại sửng sốt.
“Hắc Li nói mấy năm gần đây mây mưa ở ngoại giới bay tới khiến nó cảm thấy rất không thoải mái, thật không biết rốt cuộc ngoại giới xảy ra chuyện gì.” Ngân Tiểu Tiểu nói luôn lời Hắc Li một lần.
Cơ Khang cau mày không nói gì nữa , chuyển ánh mắt về phía lổ nhỏ nơi vào cổ mộ.
Ngân Tiểu Tiểu quay đầu nhìn, thì ra là Mặc Lão Đại đi vào, giờ phút này đang quấn thân mình lẳng lặng nghe mình và Cơ Khang nói chuyện. Thấy ánh mắt Ngân Tiểu Tiểu nhìn mình, Mặc Lão Đại chậm rãi bò tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu.
“Ta tìm được mật rồi. Mật lần này không giống trước kia, ngươi nhất định sẽ thích.” Mặc Lão Đại nói với Ngân Tiểu Tiểu xong mới quay đầu lại nhìn về phía Cơ Khang.
Thần sắc Cơ Khang hơi có chút phức tạp, ánh mắt nhìn tới nhìn lui Mặc Lão Đại, rốt cuộc hiểu rõ Ngân Tiểu Tiểu nói Mặc Lão Đại xuống dưới vực có việc phải làm, còn ở dưới vực ngây người nửa năm là có ý gì . Mặc Lão Đại này thật đúng là si tình.
“Tốt tốt!” Ngân Tiểu Tiểu rất vui vẻ, có thể tăng thêm một món ăn đương nhiên đáng giá vui vẻ, tuy rằng có thể chỉ là vị mật ô mai đổi thành vị mật quả cam, ” Cơ Khang, ta đi trước nha, có thời gian lại đến nói chuyện phiếm với ngươi.” Ngân Tiểu Tiểu quơ quơ cái đuôi chào tạm biệt, đẩy Mặc Lão Đại ra cổ mộ.
Cơ Khang bị bỏ lại trong cổ mộ run rẩy khóe miệng, Ngân Tiểu Tiểu này là đồ du côn cắc ké! Có ăn cái gì cũng quên!
“Ưm~, hương vị thật sự không giống!” Ngân Tiểu Tiểu nếm mật Mặc Lão Đại mang về, kinh hỉ nói.
“Thích không?”
Ngân Tiểu Tiểu dùng sức gật đầu: “Thích!”
Mặc Lão Đại cười dùng cái đuôi sờ sờ đầu Ngân Tiểu Tiểu: “Lần sau ta lại tìm loại mật này về cho ngươi.”
Ngân Tiểu Tiểu lại gật gật đầu: “Hắc Thán, ngươi nói xem, ta cứ ăn mật như vậy thì có khi nào cả ngọn núi này không còn tổ ong hay không, nghiêm trọng hơn một chút, có khi ong mật đều chết hết sạch!”
Mặc Lão Đại lắc đầu: “Chờ ngươi nghĩ tới thì đã muộn rồi, ngươi yên tâm đi, mỗi lần lấy mật ta đều không giết chết ong mật, chỉ đuổi bọn nó đi thôi, chúng nó có thể đi tạo tổ ong mới.”
“Vậy là tốt rồi! Vậy ta sẽ có rất nhiều mật để ăn!” Ngân Tiểu Tiểu vui rạo rực.
Cho nên Ngân Tiểu Tiểu ngươi hỏi ong mật có thể chết hết sạch hay không là lo lắng sau này mình không còn mật để ăn sao! Chứ không phải lo lắng ong mật diệt vong phá vỡ quy luật thiên nhiên sao!
Ngân Tiểu Tiểu vui vẻ ăn mật, cái đuôi cũng vì vui vẻ mà lắc lắc, Mặc Lão Đại nhìn thấy mà buồn cười, nhìn chằm chằm cái đuôi không ngừng vung qua vung lại của Ngân Tiểu Tiểu, trong lòng dương dương tự đắc, thực hận không thể đi lên cắn một ngụm! Đợi lúc Mặc Lão Đại kịp phản ứng thì Mặc Lão Đại phát hiện mình thế mà lại cắn cái đuôi của Ngân Tiểu Tiểu không nhả ra, giờ phút này Ngân Tiểu Tiểu mang theo biểu cảm uất ức nhìn Mặc Lão Đại: “Hắc Thán, ngươi cắn cái đuôi của ta làm gì…”
Mặc Lão Đại có chút xấu hổ buông cái đuôi Ngân Tiểu Tiểu xuống, một lần nữa về tới vị trí vừa rồi của mình, đứng thẳng, mặt không chút thay đổi, mắt nhìn phía trước, như đang nói “Vừa rồi cái gì ta cũng không chơi, đều là lỗi giác của ngươi! Ảo giác!”
Ngân Tiểu Tiểu bĩu môi, tiếp tục cúi đầu ăn mật.
Vì phòng ngừa mình lại nhào đi lên nên Mặc Lão Đại đành phải nghĩ chuyện khác ở trong lòng, nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên phát hiện có một sự kiện nhất định phải làm.
“Tiểu Tiểu, ta nói với ngươi một chuyện.” Mặc Lão Đại đột nhiên mở miệng.
Vừa ăn hết mật, Ngân Tiểu Tiểu thỏa mãn lăn một vòng trên mặt đất: “Ừ, ta đang nghe.”
“Ta sắp trưởng thành.” Mặc Lão Đại trầm giọng nói: “Trước khi trưởng thành ta phải trở về nơi Mặc xà tụ cư tham gia cuộc hậu tuyển tộc trưởng kế nhiệm.”
“Hả?” Ngân Tiểu Tiểu có chút khó xử, “Quay về nơi Mặc xà tụ tập à.” Rất rõ ràng, Ngân Tiểu Tiểu lại nhớ tới người nhà Mặc Lão Đại, mình rất không muốn gặp chúng nó được chứ! Bốn Mặc xà kia quả thực rất là hung tàn !
“Không cần lo lắng, chúng ta sẽ không ở tại nhà của ta. Hơn nữa chúng ta chỉ ở lại ngày hậu tuyển đó, chọn xong chúng ta có thể đi.”
Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ: “Được rồi. Nhưng sau khi trở về ta muốn đến nhà của ta, hi vọng lần này ba ba a cha có thể đồng ý chuyện chúng ta ở cùng một chỗ.”
“Nhất định sẽ, khi đó ta sẽ trở thành tộc trưởng, ba ba a cha của ngươi nhất định sẽ không tiếp tục ngăn cản chúng ta ở cùng một chỗ.” Mặc Lão Đại hôn nhẹ cái trán của Ngân Tiểu Tiểu, ánh mắt tối sầm xuống ở nơi Ngân Tiểu Tiểu nhìn không tới, đối với vị trí tộc trưởng, mình bắt buộc phải dành lấy, hiện giờ đã không có Mặc xà nào có thể ngăn cản được mình, cho dù toàn bộ Mặc xà cùng lên cũng không ngăn được. Nếu có xà không biết điều, mình không để ý rửa sạch cửa Mặc xà một chút.
“Thật sự là xú thí! Có thể làm tộc trưởng hay không cũng không phải ngươi nói là được!” Ngân Tiểu Tiểu khinh thường nói.
Mặc Lão Đại khẽ cười một tiếng: “Ngươi nói rất đúng, ta sẽ nỗ lực.”
Ngân Tiểu Tiểu ngẩng cao đầu lên, biểu cảm dương dương tự đắc: “Ta nói đương nhiên là đúng! Từ ngày mai, không, từ bây giờ bắt đầu, ngươi phải nỗ lực để trở thành tộc trưởng! Sau đó hung hăng đánh mấy xà bắt nạt ta quỳ rạp trên mặt đất!”
… Ngân Tiểu Tiểu ngươi yên tâm, sẽ không có xà nào bắt nạt được ngươi.
“Khi nào chúng ta đi?”
Mặc Lão Đại nghĩ nghĩ, nói : “Cũng không sốt ruột, hẳn là mấy tháng sau. Trong chúng xà dự tuyển vị trí tộc trưởng ta ít tuổi nhất, đợi ta thật sự trưởng thành là có thể tiến hành chọn lựa.”
Ngân Tiểu Tiểu nhìn nhìn thân hình tráng kiện của Mặc Lão Đại, khóe miệng run rẩy: “Hắc Thán, ngươi như vậy còn chưa trưởng thành sao? Nói ngươi một trăm tuổi cũng có xà tin nha! Ta nói…”
Mặc Lão Đại ném qua một ánh mắt khiến Ngân Tiểu Tiểu không dám nói nữa : “Được rồi, cứ như vậy đi. Chúng ta ở trong nhà một hai tháng, sau đó đi dạo quanh núi mấy tháng rồi đến nơi Mặc xà tụ tập .”
“Hả? Còn phải đi?” Ngân Tiểu Tiểu kêu rên một tiếng, “Từ bỏ đi, mệt chết xà được chứ!”
“Không được!” Mặc Lão Đại dứt khoát từ chối Ngân Tiểu Tiểu, “Tiểu Bạch Si, ngươi mập thì có mập, nhưng đó đều là mập giả tạo! Ngươi thấy có con rắn nào bò năm phút đồng hồ đã bắt đầu thở hổn hển chưa? Ngươi thấy có con rắn nào bò mười phút nghỉ mười phút chưa! Ngươi nhất định phải tiến hành vận động biết không!”
Ngân Tiểu Tiểu uất ức, lúc trước xà chê ta gầy muốn ta ăn cho mập là ngươi! Giờ lại chê ta béo muốn ta vận động cũng là ngươi! Rốt cuộc ngươi muốn thế nào!
Ngân Tiểu Tiểu xoay đầu qua chỗ khác không nói lời nào, tỏ vẻ “Ta tức giận !” Mặc Lão Đại khinh thường cúi đầu xuống: “Ngươi tức giận cũng vô dụng! Nhất định phải vận động!”
… Ta sẽ nói cho mọi người biết, lúc sau khi lên đường Ngân Tiểu Tiểu vẫn ghé vào người Mặc Lão Đại để Mặc Lão Đại cõng nha! Ta sẽ nói cho mọi người biết lúc Ngân Tiểu Tiểu ghé vào người Mặc Lão Đại ngủ đến ngã chỏng vó Mặc Lão Đại còn phải thật cẩn thận vẫn duy trì cân bằng không để Ngân Tiểu Tiểu ngã xuống nha! Ta sẽ nói cho mọi người biết Ngân Tiểu Tiểu ghé vào người Mặc Lão Đại ăn mật không cẩn thận làm rơi mật trên người Mặc Lão Đại, vì không lãng phí mà Ngân Tiểu Tiểu liếm mật dọc theo người Mặc Lão Đại khiến cho, khiến cho Mặc Lão Đại phải cố gắng duy trì thân mình không được run rẩy, không cho Ngân Tiểu Tiểu phát hiện nó sắp đến kỳ động dục nha! Không! Ta sẽ không nói cho mọi người! Cái gì ta cũng không nói cho các người biết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...