Một chiếc bệ nhỏ nằm bên cạnh tay phải của người bán đấu giá, từ từ được nâng lên.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy bên trong tấm kính thủy tinh bọc thép, bày một chiếc bình thủy tinh, chất lỏng trong bình thủy tinh là trong suốt.
Người bán đấu giá bấm nút công tắc, bình thủy tinh chuyển động, chất lỏng bên trong dao động một chút, hiện ra màu sắc sặc sỡ như cầu vồng, cùng với đó là những vệt sáng rực rỡ như những vì sao trong bình thủy tinh.
Các khách tham dự buổi bán đấu giá đều bày tỏ sự kinh ngạc.
Người bán đấu giá đứng trên bục giới thiệu:
“Người điều chế nước hoa đỉnh cấp Khương Ly đã từng viết trong nhật ký, mùi hương của lọ nước hoa ((Huyễn)) này sẽ khiến cho người ta nhìn thấy được những viễn cảnh tuyệt vời, nhưng chỉ cần thêm một thành phần, thì người ngửi mùi hương nước hoa này sẽ thấy những cảnh tượng sợ hãi nhất của bản thân.
Thêm thành phần nào vào sẽ khiến mùi hương của nước hoa bị đảo lộn như vậy chứ?
Điều này sẽ phải chờ người bán đấu giá được lọ nước hoa này, tiến hành nghiên cứu về thành phần của lọ nước hoa mới có thể biết rõ được đáp án, bây giờ, tôi xin mời các bạn cùng thưởng thức ((Huyễn)) nào.”
Người bán đấu giá mở nắp của lọ nước hoa, chỉ vài giây sau, hương thơm tràn ngập khắp hội trường.
“Wow......” Mọi người không hẹn mà cùng nhau phát ra âm thanh kinh ngạc, trong đầu của mỗi người, đều dần dần xuất hiện viễn cảnh tuyệt vời.
Thậm chí cho đến tận bây giờ, Khương Hề Hề chưa mua được sản phẩm nào, thì trên khuôn mặt của cô ấy cũng toát lên tâm trạng vui vẻ.
Rất nhanh, mùi hương tan biến, trên khuôn mặt của Khương Hề Hề có thêm nhiều cảm xúc kiên định.
Cô ấy nhất định phải mua được lọ nước hoa này.
Xịt loại nước hoa như vậy lên người, fans ngửi thấy, thì sẽ một lòng hâm mộ cô không rời.
Lúc chơi đàn dương cầm, được khán giả ngửi thấy, khán giả sẽ nghĩ rằng cô ấy sở hữu tài năng dương cầm siêu cao.
Khương gia và Vệ gia phân tích ra được công thức của ((Huyễn)), sau khi thay đổi một chút sẽ đưa xuống để sản xuất, từ đó cả hai công ty sẽ đứng vững trên thị trường!
Bắt đầu cuộc đấu giá, Vệ Minh trạch đưa ra giá cao ngất ngưởng.
"510 vạn lần một!" Người bán đấu giá kêu lên.
"600 vạn.” Khương Tuế Tuế vừa ra giá, liền kéo dãn khoảng cách với Vệ Minh Trạch.
Lần này, Vệ Minh Trạch không có ý định nhường cho Khương Tuế Tuế nữa.
Lần bán đấu giá này, anh ấy và Khương Hề Hề chính là vì chai nước hoa ((Huyễn)) này mà đến.
"610 vạn!"
Vệ Minh Trạch ra giá vượt qua Khương Tuế Tuế, phiên đấu giá của lọ nước hoa này, có sự ủng hộ của hai nhà Vệ, Khương.
Ngân sách bán đấu giá của Vệ Minh Trạch rất dồi dào.
Hoắc phu nhân nhìn thì chỉ là một cô gái nhỏ, đâu biết nếu như chai nước hoa này được mở rộng sản xuất thì sẽ mang lại lợi ích kinh tế lớn như thế nào.
Giá của bình nước hoa vượt quá ngàn vạn tệ, có lẽ Hoắc phu nhân sẽ rút tay lại, dù sao trong mắt của cô cũng chỉ là một lọ nước hoa có mùi thơm mà thôi, chứ không hề có ý định chi khoản tiền lớn để mua lại lọ nước hoa này.
" 700 vạn!" Mỗi lần Khương Tuế Tuế ra giá, khoảng cách đều cách xa với Vệ Minh Trạch.
Mà lúc này, A Đại nhận được một cuộc điện thoại, sắc mặt của anh ấy liền biến đổi.
“710 vạn!” Vệ Minh Trạch lại lần nữa cạnh tranh với Khương Tuế Tuế.
A Đại ghé vào tai của Khương Tuế Tuế, thấp giọng nói một tiếng:
"Hoắc gia lại phát bệnh rồi, bác sĩ Bạch hi vọng phu nhân có thể về càng sớm càng tốt".
Lúc này Khương Tuế Tuế quyết định tốc chiến tốc thắng, cô giơ cao tấm bảng và trực tiếp hét:
"1000 vạn!"
Người bán đấu giá rất kích động: "1000 vạn! Xin hỏi, còn giá cao hơn thế không?”
Vệ Minh Trạch đang ngồi trên ghế lúc này, trán đầy mồ hôi lạnh.
Người phụ nữ của Hoắc gia, vậy mà lại ra giá đến một ngàn vạn tệ, công ty hai nhà Vệ, Khương dự tính cho anh ấy cũng chỉ tầm khoảng 1 nghìn hai trăm vạn mà thôi.
Bị Khương Tuế Tuế ép đến mức này, Khương Hề Hề liền thay Vệ Minh Trạch hét lên:
"1200 vạn!"
Vệ Minh Trạch bỗng nhiên căng thẳng, giá của ((Huyễn)), đã đạt đến giới hạn ngân sách của bọn họ, nếu Hoắc phu nhân còn nâng giá lên nữa thì bọn họ sẽ đánh mất chai nước hoa này.
"1500 vạn!" Giọng nói của Khương Tuế Tuế vừa mềm mại vừa kiên định.
"Minh Trạch, làm sao đây?" Khương Hề Hề cũng biết rằng, giá đấu giá của chai nước hoa, đã vượt quá ngân sách của gia đình.
Vệ Minh Trạch không chịu bỏ cuộc, anh ấy cứng đầu ra giá.
"1510 vạn!"
Công ty của gia đình chỉ đưa cho ngân sách 1200 vạn để bán đấu giá, số tiền còn lại, Vệ Minh Trạch dự định tự bù đắp, chỉ là vừa nghĩ đến bản thân sẽ mất mấy trăm vạn, trái tim của Vệ Minh Trạch đều đang rỉ máu.
"2000 vạn!"
"Cái gì!" Khương Tuế Tuế vẫn chưa kịp nói xong, thì Vệ Minh Trạch đã giật mình hét lên, đối phương mở miệng là 2000 vạn, đây hoàn toàn đè bẹp anh ấy trên mặt đất rồi!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...