Nhưng như vậy chưa phải kết thúc, sau khi bọn chúng phát hiện nàng đã mang thai, bọn chúng liền điên cuồng hành hạ nàng, có càng nhiều chân long tới để cưỡng bức nàng.
Nàng phải trải qua cuộc sống tràn đầy vô vọng và tuyệt vọng, nhưng vì hài nhi trong bụng, nàng đã cố gắng thỏa mãn bọn chúng, làm theo những gì bọn chúng nói để bảo vệ đứa con trong bụng này.
Đến cả cha nó là ai nàng cũng không biết, khi nàng hạ sinh xong thì nàng cực kỳ vui mừng, nhưng nàng lại nhanh chóng chìm vào vực sâu.
Nàng bị vô số Chân Long thay nhau cưỡng gian không những không xấu đi mà còn ngược lại, nàng càng ngày càng đẹp, càng quyến rũ vô số Chân Long đến luân gian nàng.
Sau hơn 4 năm nàng hạ sinh Thiên Tâm Nhi, trong một lần vô tình nàng gián tiếp đắc tội vị Long Mẫu kia, thêm vào đó là sự ghen ghét và đố kỵ vì dung mạo của nàng.
Ả đã không hủy dung nàng mà ném nàng vào Tội Long Ngục, bên trong toàn là những kẻ hung ác, ả tin chắc sẽ có càng nhiều người hứng thú với nàng.
Nàng sẽ biến thành trò chơi cho vô số tên ác nhân trong đó, đúng thật, bọn chúng so với Chân Long Tộc còn đáng sợ hin về mặt tình dục.
Nhưng bằng vào sức mạnh phi thường nào đó, nàng đã giết hết tất cả những kẻ dám làm hại đến mình, đặc biệt là những kẻ nhắm vào Thiên Tâm Nhi.
Sau này hắn gặp được nàng, e là cũng hơn 60 năm rồi, lúc hắn biết về cố sự nàng của cũng là một hồi lạnh lẽo đối với Long Tộc, khi hắn gặp nàng thì một cổ mãnh liệt cảm giác muốn bảo vệ nàng liền xuất hiện.
Cảm giác này vô cùng mãnh liệt, sau đó hắn nói với nàng hắn có thể đưa nàng ra khỏi Tội Long Ngục nhưng không cần giao ra Bản Nguyên Hồn Huyết.
Hắn cũng không ép buộc nàng làm cái gì nhưng lại nàng tuyên phệ thần phục với hắn, vĩnh kiếp đi theo hắn không rồi, nếu có làm trái tất chết.
Hắn cũng hết cách, từ đó về sau mỗi lần hắn gặp nàng nàng đều quỳ xuống hành lễ, hắn đã vô số lần bảo nàng không cần như vậy nhưng nàng nhất quyết làm.
Chỉ vì vọng tương lai Thiên Tâm Duyên có thể thay đổi bản thân, mà muốn thay đổi nàng cần phải đối xử với nàng thật ôn nhu và quan tâm để nàng quên đi quá khứ của mình.
Còn về Thiên Tâm Nhi, mặc dù ở trong Tội Long Ngục không biết bao nhiêu năm tháng nhưng nàng vẫn là bộ đáng 4 tuổi 5 tuổi kia vì trong Tội Long Ngục không có khái niệm thời gian nên cơ thể không phát triển, còn về ý thức nàng như thế nào thì hắn không biết.
Chỉ biết nàng vô cùng thông minh nhưng lại cực kỳ ngây thơ, ham chơi, Thiên Tâm Duyên mỗi lần như vậy điều phải tốn không ít sức mới có thể giữ nàng lại.
Sau này gặp hắn thì nắm theo như keo như sơn, một chút cũng không muốn xa cách.
Hơn nữa hắn cũng rất thích tiểu nha đầu này, mở miệng một câu là ca ca, khép miệng một câu cũng là ca ca.
Lạc Vô Y tới gần nàng ôn nhu đỡ nàng lên, hắn rõ ràng có thể thấy được cái áo yếm màu hồng bên trong của nàng, cực kỳ dụ nhân.
- Tâm Duyên, ta phải làm thế nào để nàng không gọi bản thân là dâm nữ và gọi ta là chủ nhân nữa đây?Lạc Vô Y ôn tồn nói, âm thanh của hắn ôn nhu đến cực điểm, mà Thiên Tâm Duyên lại là lắc lắc đầu đáp:- Ngài là chủ nhân của ta, ta đương nhiên gọi ngài là chủ nhân, còn về chuyện kia, ta sẽ không thay đổi!.
Sau khi nàng nói xong thì tiểu nha đầu Thiên Tâm Nhi đã lao đến quấn vào người hắn ngọt ngào kêu một tiếng:- Ca Ca, chúng ta lại gặp nhau a!.
Lạc Vô Y vội vàng ôm lấy nàng kẻo nàng lại bị rớt xuống, mà Thiên Tâm Duyên lại là biến sắc nghiêm nghị nói:- Tâm Nhi, không được vô lễ với chủ nhân!- Nếu là như vậy tại sao nàng lại không nghe lời ta chứ? Như vậy tội còn nặng hơn là vô lễ với ta.
Lạc Vô Y phản bác nói, hắn chỉ đơn nhiên là chuyện nàng gọi hắn là Chủ Nhân và gọi bản thân là dâm nữ.
Mà Thiên Tâm Duyên á khẩu không trả lời được, quả thật nếu là như vậy nàng không có cách dạy dỗ Thiên Tâm Nhi.
Còn nha đầu Thiên Tâm Nhi lại làm bộ mặt quỷ lè lưỡi ra về phía Thiên Tâm Duyên, Lạc Vô Y cưng chiều mà xoa đầu nàng, bên trong ánh mắt hiếm thấy được sự ôn nhu.
- Ca Ca, chúng ta có phải sắp rời khỏi nơi này rồi không? Tâm Nhi thật sợ nơi này a.
Đột nhiên nha đầu ở trong ngực hắn dùng giọng nói có chút sợ hãi nói, nàng cũng chỉ là một cái hài nhi nên đối với địa hình ở Tội Long Ngục có chút sợ hãi là không thể tránh khỏi a.
Nhưng sự thật là như thế sao?- Tâm Nhi yên tâm, rất nhanh ca ca liền dẫn ngươi cùng mẫu thân thoát khỏi nơi này.
Lạc Vô Y ôn tồn đáp, tay hắn vẫn luôn vuốt ve lấy đầu nàng, Thiên Tâm Duyên ở một bên rất muốn ngăn cản việc Thiên Tâm Nhi ôm lấy hắn nhưng lại không biết lấy lý do gì để nói và ngăn cản nàng.
Nội tâm của Thiên Tâm Duyên lúc này có chút ấm áp, một chút ấm áp giữa trái tim sớm đã lạnh giá của nàng.
Lạc Vô Y không biết có phải bản thân nhìn lầm hay không, hắn thấy khóe miệng của Thiên Tâm Duyên hơi nhuếch lên nhưng chớp mắt liền biến mất, trở lại bình thường.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...