Tin nhắn là của La Thần, phi thuyền tới rồi, hình như còn có người anh em muốn giới thiệu. Nhìn đống đá nguyên liệu còn gần một nửa, Vương Lang thở dài rồi trở về thế giới thật, dù sao cũng không gấp, việc lần này không có giới hạn thời gian, nghỉ ngơi một chút cũng tốt.
Điều đầu tiên Vương Lang nhận ra khi trở lại là cảm giác của mình về không gian tinh thần xung quanh có sự chuyển biến rõ rệt. Tập trung sử dụng năng lượng tinh thuần để dò xét, làn sóng tinh thần trước đây vốn tản mác, giờ lại hiện hữu như vật chất, Vương Lang còn phân biệt được làn sóng phát ra từ sự vật xung quanh, ví như từ chậu hoa trước nhà. Làn sóng nó tỏa ra thật êm dịu, nhẹ nhàng tan ra rồi biến mất, hòa vào không gian, của mấy cậu bé vui đùa trước nhà thì không như vậy, vòng sóng tinh thần bao xung quanh nhấp nhô như quả cầu gai, phóng ra mạnh mẽ hơn nhiều, của mấy người lớn tuổi trong xóm cũng như vậy, nhưng ít nhấp nhô hơn, phát ra cũng nhẹ nhàng hơn. Không lẽ sóng tinh thần cũng biểu đạt cho sức sống, Vương Lang lắc đầu, quả thật mình còn thiếu nhiều kiến thức cơ bản, phải tìm cơ hội học tập thêm thôi.
Im lặng nhìn mẹ đang hâm lại đồ ăn trong bếp, sóng tinh thần của bà không quá nhấp nhô, nhưng kích thước mỗi vòng sóng bao quanh tương đối lớn, phát ra cũng đều đặn. Vương Lang yên tâm thu lại năng lượng tinh thuần của mình, ngồi vào bàn ăn cơm với mẹ. Hắn cũng nói sơ cho bà biết về dự định chuyến đi sắp tới, ý chính là chọn thành thị cao cấp hơn để học tập, lấy việc rèn luyện bản thân làm mục đích cơ bản. Điều duy nhất hắn lo lắng là sức khỏe của bà. Mỉm cười đôn hậu, mẹ Vương Lang nói:
__ Con cứ đi đi, đừng lo cho mẹ, chú ý giữ gìn sức khỏe, ráng học tập, khi nào rãnh rỗi thì về cũng được. Sức khỏe mẹ tốt lắm, việc nhà cũng chẳng có gì đâu.
Lặng im nhìn bóng dáng con trai dần khuất xa, thân tựa vào cửa, hai dòng nước mắt bà chảy dài trên má, " đi đi con trai, hãy đi đến chân trời thuộc về con, làm một nam nhi chân chính, niềm tự hào của mẹ"
Lần này thì La Thần đứng chờ sẵn ngoài cửa chính, thấy Vương Lang tới thì nhiệt tình kéo luôn vào phòng khách, tay chỉ vào một thiếu niên cũng trạc tuổi hắn, gương mặt sáng sủa, chỉ có thân hình thì hơi gầy gò chút thôi:
__ Giới thiệu với đại ca, đây là anh em tốt của tiểu đệ, Lý Bác, hắn là chi trưởng của Lý gia, đừng nhìn mặt hắn có vẻ hiền lành, tử tế, so với hắn, về độ lương thiện, đệ chỉ thuộc hàng tép riu thôi.
Gương mặt Lý Bác đen kịt, chỉ mới giới thiệu thôi, có cần bán đứng nhau sớm thế hay không, dù gì ta với ngươi cũng biết nhau lâu hơn mà, đúng là có mới cũ mà. Lý Bác cũng chắp tay nói:
__ Tiểu đệ cũng vừa nghe La Thần kể về sự tích của Vương Lang huynh, thật ngưỡng mộ không thôi, hân hạnh được gặp.
La Thần nhanh nhảu:
__ Huynh ấy là đại ca của ta, vậy cũng là đại ca của ngươi, quỳ xuống ra mắt đi, an tâm,ta có thể nói cho ngươi biết, Vương Lang đại ca là rồng trong loài người, cơ giới sĩ vô địch dưới cấp bạch ngân. Không nghĩ tình quen biết nhiều năm, đừng hòng ta cho ngươi cơ hội này.
Vương Lang nhẹ nhàng nhìn Lý Bác, nhớ đến lời của sư phụ, vậy Lý Bác này chính là hậu nhân của người, một chút ấm áp dâng lên trong lòng Vương Lang, ánh mắt nhìn Lý Bác hòa hoãn như cái nhìn bậc trưởng bối trong nhà.
Cái nhìn thân ái của Vương Lang làm Lý Bác nổi hết da gà, La Thần chết tiệt, quen biết bao lâu rồi giờ mới biết hắn có sở thích này. Ngươi thích thì cứ tự bạo một mình đi, bày đặt nhận anh em rồi kéo ta vào, ta là nam nhân chân chính a, chỉ thích mẫu đơn thôi, còn cúc hoa thì miễn đi. La Thần khẽ lui một bước, miệng liên hồi " không dám, không dám.."
Vương Lang dứt khoát, bước tới một bước, dùng tay phải nắm chặt vai Lý Bá:
_ Ta là Vương Lang, từ bây giờ nhận Lý Bá làm huynh đệ, coi như ruột thịt, từ bây giờ việc của đệ là việc của ta, nguyện sinh tử có nhau.
Nói xong, Vương Lang trừng trừng nhìn Lý Bá, tay vẫn nắm chặt không buông, chờ Lý Bá lên tiếng.
Lý Bá khổ tâm không thôi, ai đời chưa nói câu gì đã gộp chung một nhà rồi, đây là tiếng sét ái tình trong truyền thuyết đó sao. Vội gì dữ vậy, ít nhất phải trò chuyện vài câu, hỏi thăm sở thích của nhau đã chứ, xem có tâm đầu ý hợp không đã, tay gì mạnh dữ, đau vai quá. Cường bạo kiểu này thật là khó tiếp nhận quá đi, nhẹ nhàng một chút, ta vẫn còn trong trắng đó. Quay đầu nhìn La Thần vẫn mặt mày tươi rói, hắn biết hôm nay mình sập bẫy rồi, không chống cự được thì chỉ còn cách xuôi theo thôi, ít nhất phải qua ải cái bàn tay này đã:
__ Dạ dạ, là huynh đệ, đại ca nói chí phải, đại ca sao thì đệ vậy, sinh đẻ,.. Không, sinh tử có nhau, đau vai quá đại ca ơi.
Buông tay ra, Vương Lang tiếp tục vỗ vỗ vào vai Lý Bá:
_ Từ giờ ngươi là tam đệ, La Thần là nhị huynh của ngươi, đưa tài khoản trong zone s của ngươi đây, ta cho ngươi quà gặp mặt.
Lát sau Lý Bá ngỡ ngàng khi nhìn số dư trong tài khoản của mình, 100 ngàn tinh thần tệ a, 100 ngàn lận đó. Đồng ý hắn là dòng chính của đại gia tộc, nhưng mỗi tháng chỉ được phát hơn 10 ngàn để tiêu sài thôi, phải làm lễ trưởng thành xong mới được tùy ý vận dụng tiền của gia tộc. Đồng ý là cả gia tộc dồn hết cho hắn, hồi giờ hắn cần gì cũng đều có, nhưng Lý gia đâu phải giàu có như nhà Morgan, cần thì có nhưng muốn thì chưa chắc. Hắn phải nghĩ cho cảm nhận của mấy ngàn con cháu cùng thế hệ nữa chứ, so với mình bọn họ thua thiệt nhiều lắm, nhớ có lần hắn muốn mua bản chép tay của đại sư Jedi Morgan, dù chỉ là bản sao lại, cũng phải để dành cả năm mới mua được. Giờ chỉ cần bị nhìn trúng một cái là có 100 ngàn, không lẽ thị trường cúc hoa phát triển, giá bán thân đã cao vậy rồi. Cái bẫy này đúng là càng gỡ càng dính mà.
Lý Bá chưa kịp nói gì thì La Thần đã chen ngang:
__ Đại ca, đệ cực khổ lắm, sáng giờ chờ đại ca nắng cháy đen luôn nè, vết bầm bị đại ca dạy dỗ vẫn chưa tan. Tinh thần tệ trong zone s đệ thua hết ở đấu trường rồi, đại ca, đại ca, he he.
Không nghe thì thôi, nghe rồi thì Lý Bá càng sợ hãi, lúc thấy La Thần kéo tay áo chỉ vào mấy vết bầm hắn xém chút quỵ xuống. Bạo lực thế cơ à, lại còn bạo hết toàn thân nữa, chỉ hai chữ biến thái là chưa đủ để hình dung mà. Nhìn La Thần sung sướng kiểm tra tài khoản, Lý Bá lắc đầu cảm thán " suy đồi, thời đại này thật là quá suy đồi rồi ".
Một lát sau, trong phòng khách:
_ Ta hỏi La Thần ngươi lần cuối, có chắc là La gia ngươi không liên quan đến việc này không.
__ Cái gì mà La Thần, gọi ta là nhị ca, nói mãi rồi ngươi cũng không tin là sao, lúc đầu ta còn định hỏi ngươi đây. Ngươi cũng không gạt ta đó chứ.
_ Coi như ta tin ngươi.
Nhấp ngụm trà cho đỡ khô họng, Lý bá nói tiếp:
__ Vậy thì còn lại năm nhà, mà ta nghĩ loại Tần gia ra luôn cũng được, ta tin sư phụ của ta. Mà gia tộc ngươi ra giá thu mua là bao nhiêu, của ta là gấp sáu lần.
__ Ngươi nói lại với mấy lão già nhà ngươi đi, Trương gia kia mà cũng đã 7 lần rồi kìa, nhà ta là 8, gần đây nhất ta biết thì nhà Morgan đã lên thẳng 10 lần rồi. Lý gia ngươi sao nắm thông tin chậm vậy chứ.
La Thần cũng nhẹ nhõm trở lại, hắn biết Lý Bá kia tuy không tốt lành gì nhưng chắc chắn sẽ không gạt hắn đâu. Thật tình cả La Thần và Lý Bá đều không muốn dính vô chuyện này, nhưng vì gia tộc, tốn chút nước miếng cũng bớt cắn rứt hơn.
Vương Lang ngồi trên, nãy giờ vẫn im lặng nghe hai tiểu đệ nói chuyện, mặt điềm tĩnh nhưng lòng hắn suy nghĩ không thôi. Vừa nghe là đã biết có liên quan đến mình rồi, may mà không có dấu vết gì dẫn đến mình. Vương Lang đủ thông minh để biết việc này nếu công bố ra, thì với hắn, họa nhiều hơn là phúc. Hắn cũng quá bất cẩn rồi, tốt nhất là lập thêm vài tài khoản nữa, dùng một lần rồi bỏ luôn, gì chứ ấn kí thì muốn bao nhiêu mà chả được.
Tốt nhất là dùng một tài khoản chính để thăng cấp, mấy tài khoản phụ thì cho giao dịch kiểu này, cũng không nên chỉ tới một quầy nhận nhiệm vụ, nên thay đổi thường xuyên. Ngoài ra thay vì nhận, mình cũng có thể ra nhiệm vụ NEDTalA mà, chế tạo xong thì tìm người mua, vậy sẽ ít bị động hơn, không thì...
__ Đại ca, đệ quên hỏi, tinh thần tệ ở đâu ra vậy, nhớ bữa trước đệ đưa đại ca có 10 ngàn mà.
La Thần cắt ngang dòng suy nghĩ của Vương Lang. Không muốn nói dối, Vương Lang lảng qua việc khác:
__ Chuyện phi thuyền thì sao rồi, ta muốn đến thành thị cấp một gần nhất.
Lý Bác đáp lời, biết lúc trước là do mình hoang tưởng, lúc này hắn kính cẩn hơn nhiều, có một đại ca rộng rãi như vậy cũng không phải là việc xấu, mà đi theo cái tên không lợi không làm La Thần kia, mình cũng không chịu thiệt đâu:
_ Đệ đang sử dụng phi thuyền của gia tộc, là phi thuyền bạch ngân cấp 5, theo hành trình thì đệ và La Thần sẽ đến thành thị cấp 1 Nha Trang thành trước, sẽ ở lại vài ngày. Mặc dù đó không phải là gần nhất, nhưng nếu đại ca vẫn chưa có mục tiêu đến cố định thì hãy đi chung cùng bọn đệ. Mà có thể cho đệ biết, đại ca định làm gì ở thành thị cấp 1.
__ Ta sẽ vào học viện cơ giới sư
Vương Lang đáp gỏn gọn, làm Lý Bá tròn xoe mắt. Sao vừa nãy nghe La Thần nói đại ca là cơ giới sĩ, cơ giới sư với cơ giới sĩ khác nhau một trời một vực à nha. Đồng ý là đều liên quan đến năng lượng tinh thuần nhưng lại đi theo hai hướng hoàn toàn khác nhau, một bên đánh đấm một bên ngồi nhà chế tạo sao mà giống nhau được. Mà tinh lực một người thì có hạn, muốn đi đến đỉnh cao thì phải chuyên tâm rèn một thứ thôi, ngược lại chính là lãng phí vô ích, chẳng đi đến đâu. Việc này sớm đã được chứng minh, rõ như ban ngày rồi. Hẳn xoay nhìn La Thần cũng đang kinh ngạc không thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...