Sau kỳ thi cuối kì, trường học chính thức bắt đầu nghỉ.
Kỳ nghỉ là hai tháng, quả là thời cơ cho đám sinh viên năm nhất nhảy múa, hơn nữa, ngay sau đó bọn họ sẽ tham gia kỳ tập huấn dã ngoại một tháng. Đối với mọi người mà nói, đây là một cách quan trọng để nâng cao năng lực cho bản thân, cơ hội được tập huấn dã ngoại là vô cùng hiếm hoi, không chỉ được chia nhóm học, mà trong khoảng thời gian tập huấn này còn có thể tìm được một vài nguyên liệu quý giá.
Trước khi đi, La Tiểu Lâu gặp Nghiêm đại sư để chào hỏi. Do nhà trường sắp xếp, nên dù mặt mũi có xầm xì xì ra khói, nhưng Nghiêm đại sư vẫn đồng ý. Trước khi ra khỏi phòng làm việc, Nghiêm đại sư đưa cho La Tiểu Lâu một con chip, nói: “Đây là tài liệu tôi đã chỉnh lý qua, cậu cầm lấy rồi xem, bổ sung thêm kiến thức cho cái bộ não thiếu thốn đến thảm thương của cậu —— Là người đi theo tôi, có lẽ không ai trong phòng này kém cỏi bằng cậu đâu.”
Không đợi La Tiểu Lâu há mỏ được câu nào, Nghiêm đại sư đã vung tay, “Đi mau, trở về tôi sẽ kiểm tra đột xuất.”
La Tiểu Lâu nhấp hé môi, cẩn thận nhận con chip, cảm ơn Nghiêm đại sư rồi xoay người đi về. Trước đây có lẽ còn chút cảm xúc, hiện giờ ngoại trừ chỉ muốn phun trào trong lòng, La Tiểu Lâu cũng không còn chửi thầm ông già cổ quái nhưng lại là người giúp đỡ cậu nhiều nhất nữa.
Mặt khác, một vị đại sư từ ‘trên mạng rơi xuống’cũng đang ‘vận khí’ trong phòng thí nghiệm, hai thèng nhóc con hỗn láo này! Cứ như là thông đồng với nhau, cùng lúc xin nghỉ. Thực sự làm ông tụi mi phải phát hỏa!
Bởi vì đại sư đang làm như là bị oan ức, vậy nên báo hại các trợ lí trong phòng phải nơm nớp lo sợ nguyên cả một buổi sáng.
Rốt cục cho đến khi không chịu nổi nữa đại sư mới nói bóng nói gió hỏi rõ nguyên nhân từ một người trợ lí, người kia cẩn thận giải thích: “Hiện tại sinh viên đang nghỉ, nghe Tiểu Tống nói, Sơ Thủy còn là sinh viên, có khi là do nhà trường sắp xếp.”
Vẻ mặt khó coi của đại sư cuối cùng cũng dịu bớt đi. Ha, còn là sinh viên, xem ra tuổi còn ít, như vậy đã giải đáp được vấn đề của ông, chứng tỏ hai thằng nhóc hỗn láo này đều có thiên phú rất cao. Hơn nữa, còn nhỏ mà đã được dạy bảo tốt thì cơ sở mới có thể vững chắc, sau này tiến bộ còn giỏi hơn nữa.
Nếu như hai thằng nhóc này không chịu thua kém, có thể đạt đến tiêu chuẩn của mình, bồi dưỡng hai học trò kế thừa kể cũng không tệ. Đến lúc đó, dù có thế nào thì lão già kia so ra cũng chỉ có kém hơn mình thôi, hô hô hô. Nghĩ đến bộ dạng không ngừng giậm chân của đối thủ một mất một còn kia của mình, ông già đắc ý cười rộ lên, thế này thật quá thú vị.
Tuy kỳ thi đã kết thúc, La Tiểu Lâu được không ít người thương thầm trộm nhớ vẫn chưa hoàn toàn được ung dung.
Sau khi đến thế giới tương lai, lần đầu tiên cậu ra ngoài chỉ nhìn thấy thành phố với toàn cao ốc, sắp tới được tận mắt thấy phong cảnh tự nhiên, khiến cậu cảm thấy kích động không thôi.
Tuy nhiên, nghe Điền Lực và Athes nói, nơi tập huấn không hề an toàn, đó cũng là một cách để chiến binh cơ giáp được trui rèn. Vì sinh tồn và phát triển, ngọn lửa chiến tranh vẫn còn bốc cháy tại rìa biên giới của Liên bang. Hoặc là phải đối phó với dã thú của dị tinh cầu, hoặc là ngăn cản sự ngấp nghé thèm muốn của văn minh ngoại bang, thậm chí là cả hải tặc vũ trụ cũng phải cẩn thận.
Bởi vậy Liên bang cực kỳ chú trọng cho việc bồi dưỡng chiến binh cơ giáp, vậy nên mới sắp xếp huấn luyện thực tiễn cho họ ngay từ lúc ban đầu.
Cả 125 lẫn Nguyên Tích đều nói qua bảo La Tiểu Lâu chuẩn bị một ít hộp năng lượng, hiện tại còn chưa biết có nguy hiểm đang chờ bọn họ ở phía trước hay không, vì vậy La Tiểu Lâu càng chú ý công việc chuẩn bị hộp năng lượng hơn. Bởi thế, cậu đặc biệt đến Thiên Đông một chuyến.
Vì chỉ là mua nguyên liệu thông thường nên La Tiểu Lâu không phiền phức đến quản lí Cao nữa, dù sao thì cậu cũng đã có phiếu giảm giá 6% rồi.
Gần đây tài chính tương đối dư dả, hộp năng lượng vẫn luôn cần nguyên liệu, La Tiểu Lâu liệt kê mua mỗi loại không ít. Hơn nữa, những nguyên liệu này cũng không cần đưa đến chỗ của Điền Lực nữa, cái kho của nhà cậu cũng đã đủ rồi.
Đá Radium quý giá nhất không cần phải mua. Vì được giảm giá, nên La Tiểu Lâu mua đủ hai xe nguyên liệu, mua xong mới phát hiện chỉ dùng hết có 130,000 đồng Liên bang, nên cậu vô cùng thỏa mãn. Cơ mà nhìn tài khoản gần đây không được thêm vào, La Tiểu Lâu hơi buồn rầu.
Nếu cứ để thế này thì chắc chắn không ổn, càng về sau lại càng phải dùng rất nhiều tiền.
La Tiểu Lâu lại bắt đầu suy nghĩ tìm cách kiếm tiền. 5 phút sau, La Tiểu Lâu nhìn chằm chằm vào phương thức liên lạc với quản lí Cao được in phía sau chiếc thẻ giảm giá mà nở nụ cười.
Trên đường từ Thiên Đông trở về, La Tiểu Lâu mở máy thông tin liên lạc với quản lí Cao, sau 2s vang lên âm thanh kết nối, tiếng cười của quản lí Cao truyền sang: “Nghe nói hôm nay anh bạn nhỏ La đến Thiên Đông mua nguyên liệu, sao lại không tới tìm anh?”
La Tiểu Lâu xấu hổ, quả nhiên Thiên Đông mọi chuyện lớn nhỏ đều được báo cáo lại cho quản lí Cao, cậu vội trả lời: “Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi, không đáng phiền tới quản lí Cao. Em liên lạc với anh là có một việc khác.”
“Hử? Cho phép anh đoán nhé, em La muốn mua hàng hiếm đúng không?” Quản lí Cao hỏi.
“Ngược lại thì đúng ạ, em có thứ này, muốn gửi bán ở chỗ quản lí Cao. Bất quá, thứ này rất thông thường, tuyệt đối không thể là hàng hiếm.” La Tiểu Lâu hơi do dự, cậu không rõ liệu ở chỗ quản lí Cao có nhận hộp năng lượng của cậu không, tất nhiên là loại hộp không có Ô Thạch.
Rõ ràng là quản lí Cao thấy hứng thú, anh ta vẫn luôn muốn biết trình độ của cậu bé này đã đạt đến mức nào, bèn lập tức hỏi: “Sao? Hiếm khi nào được nhìn thấy thành phẩm của em La. Trước tiên, em hãy nói thứ đó là cái gì đi.”
“Là hộp năng lượng.” La Tiểu Lâu bắt đầu suy nghĩ, nếu đem gửi bán, giá cả bao nhiêu thì hợp lí, trên thị trường hộp năng lượng đạt 5,000 la có giá cao tới 140,000 đồng Liên Bang, cậu làm được ít nhất là trên dưới 8,000, vậy là 200,000 đồng?
Quản lí Cao mỉm cười, La Tiểu Lâu cũng không phản bác đó chính là thành phẩm của mình. Quả nhiên đã không nhìn nhầm, nghe đến hộp năng lượng, anh ta liền nói: “Nếu là thứ thông thường khác thì anh không dám đảm bảo cho em, nhưng hộp năng lượng thông thường thì cũng có thể gửi bán, không biết cái em La gửi bán là thuộc cấp nào?”
La Tiểu Lâu thoáng chần chừ, ba tháng trước khi tập đoàn Khải Ân tung hộp năng lượng ra thị trường, ngay tức khắc tạo nên một cơn chấn động cực lớn, tập đoàn Khải Ân được đà tăng lên vài cấp bậc, hiện giờ có bán mấy hộp năng lượng này chắc chắn cũng chả ảnh hưởng gì tới họ.
Nghĩ tới đây, La Tiểu Lâu bèn trả lời: “Chưa đến cấp bốn, có kém hơn một chút so với của tập đoàn Khải Ân, chung quy là 7,000 la anh ạ.”
Quản lí Cao đầu bên kia nửa ngày không nói chuyện, La Tiểu Lâu thầm nghi ngờ, chẳng lẽ vì là hộp năng lượng mới của tập đoàn Khải Ân nên anh ta chưa thể bán lẻ?
Đúng lúc này, giọng nói phải kiềm chế lại sự kích động của quản lí Cao truyền sang: “Lúc nào thì em La muốn đưa sang đây? Có bao nhiêu bên anh mua bấy nhiêu!”
Vừa rồi quản lí Cao không phản ứng như thế này là bởi anh ta quá kinh ngạc, tập đoàn Khải Ân vừa ra hộp năng lượng cấp bốn mới, toàn bộ năng lượng đã vượt quá 10,000e la là loại hộp năng lượng cao cấp lần đầu tiên được công khai bán trên thị trường. Các xí nghiệp lớn nào lại không đỏ mắt, vắt óc tìm mưu kế muốn biết bản thiết kế của loại hộp năng lượng cấp bốn này chứ, thế nhưng đến giờ vẫn chưa có thu hoạch gì.
Sau mọi người thám thính được một tin tức nhỏ từ tập đoàn Khải Ân, vị đại sư chế tạo cơ giáp cấp Liên bang – Nghiêm đại sư, đang tại chức ở đây!
Tin tức này vừa tràn ra, đa số các xí nghiệp và thế gia đang bừng bừng dã tâm liền lập tức đành ngã mũ chào hàng, đại sư chế tạo cơ giáp có thể đạt đến đẳng cấp của Nghiêm đại sư quá ít, cho dù cũng có vài đại sư đấy, cơ mà chẳng có ai bì được với ông. Tuy rằng những vị đại sư này cũng có thể chế tạo ra hộp năng lượng cấp bốn, nhưng họ cũng có thể làm ra bản thiết kế hộp năng lượng cấp bốn được không ư? Tuyệt nhiên là không có cửa rồi.
Vì vậy, một thời gian dài trôi qua lâu, tập đoàn Khải Ân vẫn là một công ty siêu quần xuất chúng độc nhất trên thị trường.
Mà càng khiến người người ngợm ngợm cay nghiến hơn nữa là, tập đoàn Khải Ân mỗi tháng chỉ bán ra 5,000 hộp năng lượng cấp bốn. Khỏi cần hướng đến những nhân vật cấp đại sư định chế tạo hộp năng lượng cấp bốn quá mê người này, mỗi đầu tháng, ngay cả người ở hành tinh phụ cận cũng sẽ đặc biệt chạy tới mua.
Cho nên, giá cả của mỗi một chiếc hộp năng lượng cấp bốn dù đã lên tới 350,000 đồng, nó vẫn được người ta tranh nhau mua đến sứt đầu mẻ trán, và hết veo trong một thời gian cực ngắn. Cho dù có là người của tinh cầu An Tắc, cũng chưa chắc giành được nhiều.
Mà không mua được, lại càng dễ kích động con người ta điên cuồng với hộp năng lượng cao cấp hơn. Vì thế, khi nghe La Tiểu Lâu có hộp năng lượng đạt 7,000 la, quản lí Cao lập tức biết cơ hội đã đến với Thiên Đông của bọn họ rồi!
Anh ta vẫn luôn coi trọng La Tiểu Lâu, nhưng anh ta thực sự không thể ngờ La Tiểu Lâu sẽ mang lại cho mình một sự kinh ngạc đến vậy.
Chỉ cần tin tức từ trên mặt đất truyền xuống dưới thị trường ngầm, cho dù mỗi tháng chỉ có vài hộp năng lượng cao cấp, khách hàng tới Thiên Đông bọn họ nhất định sẽ ngày càng đông.
Nghĩ tới đây, quản lí Cao chớp mắt, nói thêm: “Thông thường vật phẩm gửi bán ở chỗ bọn anh sẽ thu phí từ 20 đến 30%. Nhưng anh và La Tiểu Lâu đã qua lại lâu ngày với nhau, lại có quan hệ trên phương diện với bố của Điền Lực, vậy nên anh sẽ chỉ thu của em 10% thôi. Hơn nữa, gửi bán ở chỗ Thiên Đông của bọn anh, bọn anh tuyệt đối sẽ không tiết lộ thông tin của bạn hàng, không một ai sẽ biết là thương phẩm của ai gửi bán, nên Tiểu Lâu có thể yên tâm. Có điều với giá cả, anh mong Tiểu Lâu sẽ để bọn anh định giá. Em La xem thế nào?”
La Tiểu Lâu bị quản lí Cao nhiệt tình quá nên đâm ra hoảng sợ, nhưng kiếm được tiền là cậu thấy hưng phấn ngay, cười cười trả lời: “Vậy nhé, trước khi đi em sẽ gửi hàng qua bưu điện tới chỗ anh.”
Quản lí Cao bên kia gắng gượng nuốt xuống lời thúc giục La Tiểu Lâu càng sớm càng tốt, hôm nay thái độ của cậu đã chủ động hơn rồi.
Về đến nhà, La Tiểu Lâu bắt đầu chế tạo hộp năng lượng, đầu tiên là làm cho người trong nhà dùng đã.
Đá năng lượng vẫn là đá Radium, không dùng Ô Thạch. La Tiểu Lâu cũng hiểu, với trình độ hiện tại của cậu mà dùng Ô Thạch thì thực sự rất lãng phí. Song, toàn bộ quá trình chế tạo hộp năng lượng cậu đều dùng ý thức nguyên lực. La Tiểu Lâu đã nắm vững kỹ năng mới rồi, biến đổi ý thức nguyên lực thành dạng tia nhỏ, luồn vào bên trong cấu trúc của đá radium.
Năm phút sau, La Tiểu Lâu lấy hộp năng lượng ra, nửa ngày không nói gì, chỉ có tay cậu là run run, 18,000 la! Trời ơi, sử dụng ý thức nguyên lực khiến năng lượng tăng gấp đôi!
Ôm trong lòng phấn khích, La Tiểu Lâu bèn giam mình trong phòng mấy ngày liền, chế tạo liên tiếp 60 hộp năng lượng. Cuối cùng, cậu đã hoàn toàn sử dụng thành thạo ý thức nguyên lực, có khi thỉnh thoảng còn chế ra chiếc đạt trên 20,000 năng lượng.
Sau khi kết thúc công việc, trên mặt bàn lặng lẽ biến mất 20 chiếc hộp. Tiếp đó, trong góc phòng, một cục đá màu xanh không chớp mắt gian nan xoay người lủi mất.
Về phần hộp năng lượng của quản lí Cao, La Tiểu Lâu không ứng dụng bất cứ ý thức nguyên lực nào, khống chế năng lượng dừng lại ở mức 8,000 tới 10,000 la, sau đó gửi mười chiếc hộp qua đường bưu điện.
Đến bấy giờ mới thôi, cậu vừa dùng hết một nửa nguyên liệu. Nghĩ đến những chiếc hộp năng lượng được gửi bán, mắt La Tiểu Lâu cong lên, bán một chiếc, phí tổn của cậu sẽ quay trở về thôi.
Còn những chiếc hộp năng lượng cao cấp này, La Tiểu Lâu lấy 10 chiếc, 30 chiếc chuẩn bị đưa cho Nguyên Tích. Trước khi rời phòng, cậu nghiêng đầu nhìn 125 vô (số) tội đang thành thật nằm trên mặt bàn, đột nhiên hỏi: “Mày cảm thấy đủ chưa?”
Giọng nói thỏa mãn của 125 vang lên: “Cũng phìng phường thôi, nhưng nếu tôi được nhiều như Nguyên Tích thì sướng rồi. Bất quá, nhất định là cậu sẽ phát hỏa, điều này tôi dám chắc. Như thế đã đủ để nói rõ cậu yêu hắn ta hơn tôi rồi, hu hu, tôi đúng là kẻ đáng thương nhất Liên Bang ——” 125 đang giả bộ khóc nhè chè thiu thì bị cái đập bàn của La Tiểu Lâu làm cho tắc nghẹn.
Mợ nhà mày, sao tao phải yêu hắn ta, sao tao phải yêu mày chứ?
“Tao cần quái gì phải yêu đương hai cái tên như bọn mày, đặc biệt là một chiếc cơ giáp có sở trường táy máy, không bao giờ chịu ngoan ngoãn nghe lời tao, lúc nào cũng chỉ chăm chăm chôm đồ.” La Tiểu Lâu dứt khoát cắt đứt vọng tưởng của 125.
125 đau khộ phồng mồm lên: “Cậu xem đi! Quả nhiên là cậu yêu Nguyên Tích hơn tôi! Cậu thậm chí chỉ coi tôi là nhân vật mang tính chất điển hình, hôm qua tôi mới đọc xong Cuộc sống một nhà ba người, cái này chắc chắn là cố tình! Bà mẹ thiếu trách nhiệm lúc nào cũng chểnh mảng nhu cầu phát triển của con cái, từ vật chất đến tâm lí ——”
“Xóa ngay cái thứ sách chết tiệt ấy cho tao, sau này không được phép tự ý dùng tài khoản của tao nữa, cái loại đấy chỉ làm cho mày thần kinh thêm thôi! Mày yên tâm, từ ngày mai trở đi, tao sẽ cực lực chú ý tới nhu cầu của mày —— Tao đang nghiên cứu hệ thống cưỡng chế tháo dỡ và đóng kín năng lượng của cơ giáp đây.” La Tiểu Lâu đốp lại.
125 hít một hơi, vài giây sau, viên ngọc bích óng ánh đã hoàn toàn biến thành màu xám xanh, cứ như từ đầu đến cuối chỉ là một viên đá bình thường.
Lúc đưa hộp năng lượng cho Nguyên Tích, hắn liền ngẩn người, sau nhận lấy hết, thỏa mãn thu vào ấn không gian. Nhìn vẻ mong chờ của La Tiểu Lâu, lỗ tai Nguyên Tích khẽ đỏ lên, ngó đầu sang hướng khác, nói: “Tạm chấp nhận được, rốt cục cái đồ nô lệ ngốc nghếch nhà em cũng có chỗ dùng được.”
La Tiểu Lâu khẽ cười, cậu cảm thấy có thể hiểu ý tứ của Nguyên Tích là cậu đã thực sự trở nên rất hữu dụng rồi.
Đêm đó, vì phải đóng gói hành lý xuất hành nên một lúc lâu lâu sau La Tiểu Lâu mới leo lên giường, sau đó lại bắt đầu liệt kê ra xem có quên cái gì không.
“Một ít lương khô cũng đủ dinh dưỡng cho hai người chúng ta ăn trong 3 tháng, quần áo mùa hè —— Anh bảo đến chỗ rất nóng đúng không, còn va li của em nữa, để đựng hộp…” La Tiểu Lâu tỉ mỉ nhớ lại.
“Em mang đủ hết rồi, còn nữa, tin anh đi, mấy cái thứ thiết yếu gì đó, trên phi thuyền sẽ đủ cho chúng ta.” Thái dương Nguyên Tích giật giật, đóng bảng thông tin điện tử trong tay, cực kỳ bội phục tính tự chủ của chính mình. Đồng thời nghĩ đến lời bố nói, vợ mình lúc nào cũng thích lải nhải, mà đàn ông đàn ang chúng ta phải biết rộng lượng mà cố gắng nhẫn nại.
Nghĩ đến thời gian sinh sống dã ngoại trong một tháng, Nguyên Tích cảm thấy mình có thể dùng một việc hợp tình hợp lí khác hơn để ngăn cái miệng của La Tiểu Lâu lại.
Nghĩ vậy, Nguyên Tích liền kéo La Tiểu Lâu ngã xuống giường, sau đó bắt đầu lột quần áo của cậu.
Lúc lấy lại được tinh thần thì La Tiểu Lâu phát hiện, cậu đã bị lột trần gần hết rồi.
“Ối! Anh làm gì đấy, em không muốn ——”
“Anh đã đọc Chiến lược xây dựng gia đình hoàn hảo em tải sang cho anh rồi. Anh cảm thấy, em đang ám chỉ anh cần phải chú ý tới nhu cầu của em nhiều hơn, và cái chương phải hiểu được cách nắm bắt những kiểu muốn-nhưng-cứ-chối anh cũng đã đọc xong rồi.” Đôi mắt lóng lánh phát sáng của Nguyên Tích bao trùm lên La Tiểu Lâu, dừng lại, hừ một tiếng, từ trên cao nhìn xuống mà nói: “Em muốn thì cứ nói thẳng, anh bảo sẽ thỏa mãn cho em rồi cơ mà.”
Tôi muốn giết cục đá chết tiệt kia quá á á á! Ai, kẻ nào, kẻ nào muốn chơi cái trò hề muốn-nhưng-cứ-chối kia chứ!
La Tiểu Lâu đau buồn nghĩ, mình có nói cái gì đi nữa thì cũng ứ thay đổi được ý nghĩ của Nguyên Tích. Nhìn Nguyên Tích còn nguyên vẹn đồ ngủ mà mình thì trần truồng, La Tiểu Lâu cắn răng, bắt đầu cởi quần áo của Nguyên Tích, nhắm mắt nhắm mũi quên đi, giờ cả thể diện lẫn bên trong của cậu đều biến mất tiêu rồi.
Thân thể của Nguyên Tích cũng hoàn mỹ y như khuôn mặt của hắn, khiến người ta không thể dời mắt, chạm lên vô cùng thoải mái, nhưng cảm giác cũng đồng thời không giống như vậy, cơ thể của hắn cực kỳ săn chắc hơi mỏng nhưng lại tràn ngập sức mạnh, lại vừa nhẵn nhụi trắng nõn…
Bỗng nhiên, Nguyên Tích bắt lấy một tay của La Tiểu Lâu, hung hăng nói: “Em, em thành thật cho anh, anh —— thực sự là chưa bao giờ gặp một tên nô lệ nào đói khát hư hỏng như thế này!”
Trong nháy mắt, mặt La Tiểu Lâu liền đỏ lựng lên. Ngày xưa toàn là học kinh nghiệm từ AV, ai, ai có cơ hội với người thật đâu chứ! Không phải là lúc nhất thời mê li —— á, không phải, lúc mê muội đều quên hết rồi sao! Hơn nữa, toàn do Nguyên Tích lôi kéo mình đấy chứ, cậu ta rốt cục có cái tư cách gì mà nói mình!
Nguyên Tích luống cuống che lại chỗ đang bắt đầu ngóc dậy của mình, nếu để tên nô lệ thấp bé này biết mới làm có thế thôi mà đã khơi mào dục vọng của chủ nhân tôn quý mình lên thế thì, hình như chả ra cái gì cả.
Cơ mà tinh thần của phần bên dưới lại chẳng đếm xỉa chút nào tới ý nghĩ của chủ nhân, Nguyên Tích liền tức giận trừng mắt nhìn La Tiểu Lâu, như muốn trừng phạt, hắn cúi xuống ra sức hôn lên khuôn ngực mỏng manh của cậu, cho đến khi hai điểm đỏ đỏ ướt át xinh đẹp sưng phù lên mới thôi —— À, lại nói tiếp, La Tiểu Lâu đã không nhìn thấy cái cục đá màu xanh nào đó của mình đâu cả.
Sau đó tiếp tục trượt lên, xương quai xanh, cái cổ, rồi đến hầu kết của La Tiểu Lâu thì gặm cắn, khiến cậu gần như không thể kiểm chề nổi tiếng rên rỉ của mình.
Nguyên Tích nheo mắt lại, mấy quyển sách La Tiểu Lâu tải sang hắn chắc chắn phải đọc hết hẳn hoi, đến cuốn Địa chỉ Bách khoa toàn thư download AV cuối cùng kia, chờ sau khi tập huấn về, nhất định phải đọc. Lại nói tiếp, trước đây hắn chưa bao giờ xem thứ này —— Vì hồi đấy chẳng có tẹo hứng thú nào, giờ ngẫm lại, cũng chả có gì là xấu, cái chuyện này, có vẻ rất thoải mái.
Nguyên Tích nhìn khuôn mặt ửng hồng của La Tiểu Lâu, thỏa mãn cúi đầu xuống, lần đầu tiên đặt nụ hôn lên môi La Tiểu Lâu, mang theo sự nôn nóng và thô bạo, khoái cảm lại càng tăng cao hơn.
La Tiểu Lâu cảm thấy tâm trí mất kiểm soát, hình như bọn họ đã ngày càng bất thường, bạn bè giúp đỡ cho nhau như thế này còn phải hôn nữa sao?
Cơ mà —— cơ mà có vẻ mình cũng chẳng ngăn cản nổi Nguyên Tích, ừa, là do Nguyên Tích ép buộc mình, dù sao hai đứa cũng sẽ không làm đến bước cuối cùng. La Tiểu Lâu tự an ủi mình như vậy, sau đó bắt đầu hưởng thụ… (anh khinh thường mày Tiểu Lâu ạ!!! Bố cái thằng lợi dụng =]]]]]]]])
Đêm đó, cả hai đều có chút kích động. Vì vậy ngày hôm sau, cũng là ngày xuất phát, hai người đều dậy muộn.
Nguyên Tích ảo não nhìn chòng chọc La Tiểu Lâu chưa kịp mặc quần áo, hắn thân là nhóm trường, lão thầy giáo hướng dẫn đã cố ý dặn đi dặn lại là hắn phải đến trước 8h.
La Tiểu Lâu xoa xoa thắt lưng, chết tiệt, Nguyên Tích ngủ đè lên cậu cả một buổi tối.
Để ý thấy đường nhìn của Nguyên Tích, La Tiểu Lâu lập tức trợn tròn mắt lên, cậu ta sẽ không xạc lên đầu mình chuyện dậy muốn đấy chứ.
125 thì thào: “Cậu ta nhất định là muốn nói: em là đồ tiểu yêu tinh quấn người ”
La Tiểu Lâu sợ tới mới mức gần như nhảy dựng lên, vội cúi đầu, cố gắng che mặt lại. Trời ạ, hôm qua bận quá quên không nhốt cái cục đá 125 đáng chết này vào phòng bên rồiiiii. Nhất định phải cho cái bộ não hỗn láo này đi chầu Diêm Vương thôi.
Hai người gắng gượng trước 8h chạy tới trường học. Lúc này, gần như tất cả sinh viên đã ở trên phi thuyền hết rồi.
Trước La Tiểu Lâu chỉ biết sẽ tới một nơi rất xa, nhưng thật không ngờ là nó lại không nằm trên tinh cầu An Tắc.
Nơi tập huấn, là một tiểu hành tinh mới được chính phủ Liên bang phát hiện nhưng chưa kịp khai phá, được học viện quân sự St.Miro xin phép tập trại. Trước đó, nơi này đã được dọn sạch sẽ triệt để, giống loài dã thú nguy hiểm cực độ đã bị thanh trừ giảm bớt, chỉ còn lại một vài trùng thú có lực công kích không lớn.
Nhiệm vụ tập huấn là tìm kiếm quân bộ thất lạc và thu thập tin tức tại những vùng khác nhau trên tiểu hành tinh này, tìm được thì hoàn thành nhiệm vụ, và có thể liên lạc với phi thuyền để trở về.
Khoa cơ giáp và khoa chế tạo được phân thành 11 nhóm, một nhóm thừa ra do Trang Dịch dẫn đầu.
Nguyên Tích là nhóm trưởng của nhóm thứ nhất, trong nhóm có khoảng 70 người.
Điều khiến La Tiểu Lâu vui mừng đó là, vốn Athes ở nhóm khác, nhưng cậu ta dám xin thầy cho chuyển sang đây. Lúc Điền Lực và La Tiểu Lâu hỏi, Athes xán lạn vừa cười vừa nói, “Ngộ nhỡ em cơ giáp mới của tôi xảy ra vấn đề gì, lúc đấy chỉ có thể tìm La Tiểu Lâu mà sửa chữa thôi.”
Điền Lực ở nhóm thứ hai, nhóm trưởng là La Thiểu Thiên. Nhắc đến chuyện đấy, Điền Lực lập tức tỏ vẻ được đi theo người mạnh, cực kỳ có cảm giác an toàn.
Nguyên Tích từ chỗ giáo viên hướng dẫn trở về, kéo La Tiểu Lâu đứng dậy, ôm cậu ở bên cạnh đi về phía trước.
La Tiểu Lâu bèn đứng dậy vẫy tay chào hai thằng bạn, cùng Nguyên Tích đi lên. Hôm qua Nguyên Tích chính thức thông báo cho cậu biết, thân là chế tạo sư cơ giáp chuyên biệt cho hắn, La Tiểu Lâu tốt nhất là mỗi giây mỗi phút phải đi theo bên người hắn.
Điền Lực nháy mắt ra hiệu nói thầm với Athes: “Ông không cảm thấy La Tiểu Lâu càng ngày càng hiền lành hơn sao?” Phía trước đều là chỗ ngồi của tổ trưởng và chế tạo sư của họ, Nguyên Tích vốn ngồi ở vị trí thứ nhất, còn La Tiểu Lâu sẽ ngồi ở phía sau.
Nguyên Tích nhìn La Thiểu Thiên và Lăng Tự ngồi bên cạnh, rồi kéo La Tiểu Lâu vào bên trong, ngồi ngay ở vị trí thứ hai.
Lăng Tự nhướn mày, La Thiểu Thiên híp mắt liếc nhìn La Tiểu Lâu ngồi phía sau Nguyên Tích. Trước khi đi mẹ đã nói, nếu như có thể, tranh thủ thời gian tập huấn tạo cơ hội, khiến La Tiểu Lâu vĩnh viễn không thể trở về được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...