Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

̣NH PHÚC (END CHÍNH VĂN).

Âm nhạc vẫn du dương cất lên. Nhưng mọi người ở lầu 1 đều bị thu hút bởi tiếng động trên lầu 3, tất cả ngước lên nhìn. Một vị tiểu thư quý tộc nhân cơ hội lại gần một vị nam sĩ anh tuấn, nàng lấy khăn tay che miệng kinh hô:” Trời! Đây là tiết mục tăng phần đặc sắc cho yến hội hay sao?”

Nghe vậy, mọi người lấy lại tinh thần. Một vị trung niên giơ lên ly rượu, cười nói:” Kỹ thuật phi hành rất khá. Có thể đó là do học sinh của Học viện Hoàng gia điều khiến. Nghe nói học sinh ở đó gần như xuất sắc trên mọi phương diện a.”

“Đúng vậy. Tôi cũng nghe nói Học viện Hoàng gia chỉ nhận những học sinh có thực lực và thiên phú thật cao. Ko đủ điều kiện đó thì cho dù có gia thế hùng mạnh thế nào chăng nữa họ cũng ko nhận vào học đâu.”

Trọng tâm câu chuyện đc dời đi, lầu 1 lại khôi phục trạng thái náo nhiệt như cũ.

Cùng lúc đó, trong phòng tiếp khách cao cấp trên lầu 3 đang diễn ra cuộc gặp mặt của những nhà cầm quyền chân chính.

Người ngồi trên ghế salon bên phải là một vị nam sĩ trung niên có khuôn mặt nghiêm nghị. Người này đang nhìn 2 người ngồi phía đối diện mình, nói:” Nguyên Liệt bệ hạ, Phượng Già Lăng bệ hạ, hai người thấy sao nếu Nguyên Tích và con trai út của ta kết hôn?”

Phượng Già Lăng cười nhẹ:” Martin bệ hạ, ta nghe nói trong số 3 người con trai của ngài thì cậu út là có tài hoa và dung mạo nổi tiếng ở Tát Kỳ Đế quốc. Ngài và Vương hậu cũng rất yêu thương hắn. Ta nghĩ chắc các ngài cũng ko nỡ để hắn phải gả đến nơi xa thế này đâu.”

Martin Đại đế đắc ý, hất càm, kiêu ngạo nói:” Cát Nhĩ là đứa con mà ta thương yêu nhất cho nên đương nhiên là ko nỡ gả xa rồi. Nhưng chúng ta tôn trọng ý kiến của hắn, sẽ ko phản đối người hắn chọn. Hơn nữa, cấp bậc gen của Cát Nhĩ là cấp S, ta nghĩ hắn và -”

Phượng Già Lăng mỉm cười ngắt lời Martin Đại đế:” Nhưng e rằng Nguyên Tích và Cát Nhĩ chưa chắc đã hợp nhau đâu.”


Martin bị nghẹn lời. Hắn chưa từng nghĩ tới có ngày mình bị người khác ngay mặt từ chối chuyện hôn sự với con trai mình, lại còn là đứa con mình thương yêu nhất nữa. Nếu ko vì trấn an cơn giận của Vương thất An Đế quốc khi biết đc chuyện kia thì ko đời nào hắn gả Cát Nhĩ đến đây, cho dù Cát Nhĩ cực kỳ thích Nguyên Tích cũng mặc. Dựa vào tài mạo của Cát Nhĩ chắc chắn có ko ít đám hỏi mang đến lợi ích cho Tát Kỳ Đế quốc.

Nãy giờ sắc mặt Đế vương Daniel của văn minh cấp 2 vẫn luôn khó coi. Nhưng lúc này đã tìm đc cơ hội, ngài vui vẻ nói:” Lại nói, hôn nhân cũng phải để ý đến môn đăng hộ đối. Chúng ta cũng là văn minh cấp 2 nên Nguyên Tích vương tử và con gái Tina của ta vẫn thích hợp hơn a.”

Kim Long St. Gerald nghe thấy câu này liền lén nhìn phụ thân Athlon một cái, ko hiểu sao cảm thấy chột dạ.

Cũng là văn minh cấp 3 nhưng đã có 1 vị con dâu không môn đăng hộ đối (quả trứng) rồi, Athlon bệ hạ làm như ko nghe thấy câu nói kia, vẫn an ổn ngồi uống trà.

Martin Đại đế càng thêm giận dữ. Đế quốc của hắn là văn minh cấp 3 nên căn bản là ko sợ An Đế quốc. Thế nhưng An Đế quốc lại có mối quan hệ tốt đẹp với Ethedis nên hắn mới phải suy nghĩ và hành động cẩn thận. Bởi vậy, sau khi yêu cầu có đc La Thiểu Thiên hắn đã đưa cho An Đế quốc ko ít lợi ích, ngay cả con trai cưng cũng đưa đến đây. Thế mà Phượng Già Lăng cư nhiên dám từ chối!

Martin âm trầm nhìn Daniel, suy nghĩ nên phá hủy hôn sự của bọn họ thế nào.

Thế nhưng, hắn còn chưa kịp nói gì thì bỗng có tiếng gõ cửa. Sau khi đc cho phép, một sỹ quan vội vã tiến vào. Mấy vị Quốc vương đồng thời dừng lại câu chuyện. Sỹ quan chưa kịp hội báo gì thì bọn họ đã nghe thấy thanh âm từ lầu 2 truyền đến.

Trên hành lang của lầu 2, Welder nhìn Nguyên Tích đang chắn lối mình, tức giận nói:” Nguyên Tích điện hạ, ngài có ý gì đây?”

Nguyên Tích còn tức giận hơn hắn:” Ngươi hỏi ta có ý gì? Ta lại muốn hỏi ngươi vừa nãy ngươi đưa ly rượu cho thê tử của ta là có ý gì?”

Welder cùng tất cả những người ở lầu 2 đều ngây người. Tina và Hinh Lan lung lay sắp ngã. Mà vị Tiểu Vương tử bên cạnh Nguyên Tích kia rốt cục cũng mất bình tĩnh, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Nguyên Tích.


Welder thất thanh hô:” Ngươi nói gì? Cậu ta là ai cơ?”

Nguyên Tích kiêu ngạo nhìn hắn một cái, lớn tiếng tuyên bố:” Đó là thê tử của ta, mẫu thân của con ta – La Tiểu Lâu.”

Tina mang vẻ mặt ko dám tin nhìn Nguyên Tích, khàn khàn hỏi:” Ko phải anh ta đã gặp chuyện ko may rồi sao?… Như vậy, ngài chỉ muốn nạp phi thôi sao?”

Nguyên Tích nhìn nàng 1 cái, nhanh chóng trả lời:” Thê tử của ta đã sống sót trở về. Còn nữa, ta chưa từng nghĩ đến việc tái giá với bất kỳ người nào hết.”

“Ko, ko thể như vậy…” Hinh Lan lẩm bẩm nói. Thế nhưng ánh mắt ôn nhu của Nguyên Tích khi nói ra câu kia khiến nàng càng thêm tuyệt vọng.

Sau đó, Nguyên Tích nheo mắt, cởi bao tay ra, ném tới trước mặt Welder:” Hắn là người đã có chồng. Ta cảnh cáo ngươi, ko đc đến gần hắn. Nếu ko, ta tùy thời cho ngươi bảo lưu cơ hội quyết đấu với ta.”

Nói xong, một bóng trắng xuất hiện, sau đó 1 trận cơ giáp phóng lên cao, lầu 2 ko còn bóng dáng Nguyên Tích nữa.

Cát Nhĩ kinh ngạc nhìn tay phải của mình, Nguyên Tích trươc khi đi còn ko quên cầm theo ly rượu.

Mọi người dưới lầu 1 ồ lên. Vương tử phi của An Đế quốc – người gặp chuyện ko may từ 3 năm trước ấy đã trở lại rồi sao?


Lầu 3, Phượng Già Lăng cười tủm tỉm nói:” Các vị cũng nghe thấy rồi đấy. Chuyện hôn sự của Nguyên Tích chúng ta sẽ ko bàn lại nữa.”

Trên ghế điều khiển của Vân Thiên, Nguyên Tích đưa ly rượu lên uống 1 hơi cạn sạch sau đó ném cái ly sang một bên. Hắn căm tức nghĩ: cái gì mà mối tình đầu chứ, bất luận là tình đầu hay người tình, LA TIểU LÂU chỉ cần có ta là đủ rồi.

“Vân Thiên, liên lạc với 125. Kêu nó tìm cách quay trở lại Vương cung.”

Bên ngoài vương cung, 125 đang tự điều khiển mình hăng hái bay về phía trước. Nó ko thể trông chờ vào LA TIểU LÂU lái nó đc bởi lúc này tinh thần LA TIểU LÂU ko tốt lắm. Nhưng thật ra Tiểu Nguyên Dục ngồi ghế phụ bên cạnh lại rất hưng phấn.

125 bỗng nhận đc một cái tin mật, nó tiện tay mở ra, sau khi thấy rõ nội dung liền sửng sốt.

LA TIểU LÂU còn đang mải ngây người, 125 gọi vài tiếng cậu mới lấy lại tinh thần, hỏi:” Chuyện gì vậy?”

125 lắp bắp nói:” Cục cưng, cục cưng à, cậu ko cảm thấy mình đã quên cái gì sao?”

LA TIểU LÂU kinh ngạc hỏi:” Quên cái gì?”

“2 bảo bối a … bọn họ vẫn còn đang ở trên giường nhỏ trong Vương cung đó.” Lại tiếp:” chúng ta về nhà mẹ đẻ, phải đưa chúng theo mới phải chứ!”

LA TIểU LÂU sửng sốt, trầm mặc 1 lát mới nói:” Để bọn họ ở lại Vương cung cũng đc mà. Hơn nữa, việc đầu tiên chúng ta phải làm là đi cứu Thiểu Thiên..”

125 quýnh lên:” Sao thế đc, cục cưng, cậu suy nghĩ kỹ chút đi. Cái tên Tiểu vương tử của Tát Kỳ còn đang ở đó nha, chẳng may Nguyên Tích ngoại tình gì gì đó thì nhóm bảo bối của chúng ta sẽ bị ngược đãi mất…”


Nguyên Dục tròn mắt hỏi:” Ngoại tình là cái gì ạ?”

LA TIểU LÂU nhẹ nhàng trả lời:” Tiểu Dục, đây là chuyện người lớn, con ko hiểu đc đâu.”

Tiểu Nguyên Dục ngoan ngoãn gật đầu, lại nói:” Ba ba, con cũng muốn đi tìm các em nữa.”

LA TIểU LÂU do dự một chút, sau đó nhìn 125 nói:” Dùng nhanh nhất tốc độ để trở về. Còn nữa, giúp ta tìm đường đến hạm cảng của Tát Kỳ Đế quốc.”

125 thở phào nhẹ nhõm, xoay mình trở lại hướng Vương cung.

LA TIểU LÂU nhảy trực tiếp từ cửa sổ vào phòng ngủ, cậu quay đầu nói với Tiểu Nguyên Dục:” Bảo bối, chờ ba ba ở đây nha. Ba ba sẽ mau chóng trở lại.”

125 biến lại thành khủng long ôm Tiểu Nguyên Dục đứng trên bệ cửa sổ. Tiểu Nguyên Dục nhìn bóng dáng LA TIểU LÂU, bỗng nói:” Nếu ko ai đối tốt với ba ba, ta nguyện ý theo ba ba trở về bên dị thú.”

125 nhìn nhóc, nói:” Được rồi, ta sẽ cho Nguyên Tích thêm một cơ hội nữa, hừ hừ..” Trọng yếu là nếu cứ thế rời khỏi Hoàng cung thì tiểu kho hàng chứa những bộ kịch máu chó của nó bị Vân Thiên lấy đi kia sẽ ko có cơ hội lấy lại đc nữa á…

LA TIểU LÂU nhẹ nhàng mở cánh cửa phòng nhỏ của 125 ra, trong phòng ko có bắt đèn, chỉ có ánh trăng rọi vào nhưng cũng đủ để LA TIểU LÂU thấy rõ ở trên giường có cái lẵng/giỏ nhỏ với 2 quả trứng bên trong.

LA TIểU LÂU thở phào nhẹ nhõm, bước nhanh tới bên giường.

Nhưng khi sắp tới đc bên giường, bỗng 1 đôi cánh tay từ phía sau ôm chặt lấy cơ thể cậu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui