Tiếp tục? Tại sao phải tiếp tục? La Tiểu Lâu không rõ lắm, nhưng trong tình trạng khẩn trương cực độ này, cậu không thể phân tích, chỉ dựa vào bản năng làm theo chỉ thị kia.
Không thể dừng lại, phải nhanh, nhanh hơn nữa! Đồng hồ tốc độ phía bên trái màn hình rốt cuộc cũng tăng lên. Tám mươi chín, chín mươi, chín mươi mốt…
Đồng hồ tốc độ bỗng nhiên chuyển thành màu đỏ, La Tiểu Lâu ngẩn ra, ánh mắt nhìn chằm chằm đồng hồ tốc độ, nhưng ngón tay vẫn không hề dừng lại. Sau vô số lần luyện tập đi luyện tập lại, cậu đã nhớ kĩ vài phím ấn căn bản này.
Màu đỏ tươi đẹp kia tựa hồ đã dời đi cảm giác đau đớn trong đầu cậu, dần dần đau đớn biến thành sôi trào, tựa như có thứ gì đó đang bắt đầu khởi động trong não bộ.
Mồ hôi trên trán chảy qua lông mi, cũng có vài giọt chảy dọc theo hai má, nhưng La Tiểu Lâu hoàn toàn không có cảm giác, nhìn chằm chằm đồng hồ tốc độ không chớp mắt, giống như đó là một mục tiêu vô hình, chỉ cần đạt đến cao nhất là những ngón tay của cậu có thể thoát khỏi đau đớn, có thể nghỉ ngơi.
Vì mục tiêu kia, ngón tay của La Tiểu Lâu lại vô thức tăng tốc, nếu dùng mắt thường chỉ có thể trông thấy bóng ảnh mờ nhạt của những ngón tay hiện lên trên bàn phím.
Chín mươi chín, một trăm!
La Tiểu Lâu chỉ cảm thấy trong đầu oanh một tiếng như có thứ gì đó nổ tung, cảm giác đau đớn như xuyên thấu vào tận tâm can bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là một cảm giác thoải mái ấm áp dào dạt vui vẻ.
La Tiểu Lâu ngồi tại chỗ thở hổn hển, trời ạ, loại huấn luyện này thật là biến thái, sau này cậu sẽ không bao giờ dám âm thầm cười nhạo những chiến sĩ cơ giáp này nữa, bọn họ thật sự vất vả. La Tiểu Lâu ấn nút thoát ra, trước mắt tối sầm, sau đó mở cửa khoang thuyền, hữu khí vô lực chui ra ngoài.
La Tiểu Lâu tùy tiện tìm một chỗ ngồi dựa vào khoang thuyền mô phỏng, xem ra Nguyên Tích còn đang luyện tập, hiện tại quần áo của cậu ướt đẫm, ngay cả cử động một đầu ngón tay cũng không muốn.
La Tiểu Lâu hơi hơi nhắm mắt lại, ngay khi sắp thiếp đi cậu chợt nghe một âm thanh kêu lên: “Trời ạ, cậu cư nhiên thật sự đột phá, ý thức nguyên lực đạt tới giai đoạn đầu tiên, úc, thật là một việc khiến kẻ khác phải cảm động, cư nhiên tôi trong lúc sinh thời lại có thể chứng kiến một cuộc đột phá như vậy.”
La Tiểu Lâu chỉ cảm thấy bản thân như bị loại ngữ khí cảm động này hung hăng nện vào, cậu cố gắng trừng mắt nhìn nhưng mí mắt vẫn nặng trĩu không mở lên nổi.
“125, là ngươi sao? Làm ơn dùng ngữ khí bình thường đi, ngươi là não bộ nhân tạo chứ không hẳn là nhân loại. Hơn nữa, ngươi nói vậy là có ý gì? Ta không hiểu lắm, vừa rồi là ngươi bảo ta tiếp tục hả?” La Tiểu Lâu mệt mỏi hỏi.
Não bộ nhân tạo ủy khuất chợt lắng xuống một chút, đương nhiên mức độ tỏa sáng của một tảng đá xem ra không đủ khả năng để nhắn nhủ với La Tiểu Lâu cảm giác của nó, nó đành phải tiếp tục nói: “Đương nhiên, ý của tôi là cậu đã tiến vào một giai đoạn mới. Mấy ngày hôm trước cậu bất quá chỉ mới thức tỉnh ý thức sơ cấp mà thôi, còn bây giờ, cậu chân chính bước vào giai đoạn đầu tiên.”
La Tiểu Lâu sửng sốt, lúc cậu mới biết 125, nó quả thật đang báo cáo một chuỗi số liệu, khi đó La Tiểu Lâu cũng không để ý.
La Tiểu Lâu trừng mắt, lập tức trở nên kinh hỉ: “Giai đoạn bắt đầu? Ý ngươi là dị năng? Trời ạ, ý của ngươi là ta đầu thai thành một thiên tài có dị năng? A, không, không phải có được, mà là đạt được sau cả một quá trình chăm chỉ khổ cực cố gắng, tương lai khả năng còn có thể tăng lên đến mức xưng bá vũ trụ vân vân –“
“Cậu làm ơn ngừng tự kỉ như vậy được không, tôi cảm thấy tôi sắp không chịu nổi nữa, phải treo máy.”
“….” La Tiểu Lâu lý sự, “Ngoại trừ treo máy, ta cảm thấy ở những thời điểm cần thiết chúng ta còn có thể thử ép buộc tắt máy.”
Tảng đá xanh biếc chợt lóe sáng, giả vờ dạo quanh trong quần áo của La Tiểu Lâu.
“Nói đi, những lời vừa rồi của ngươi là có ý gì?” La Tiểu Lâu hỏi.
“Ý thức nguyên lực là năng lực mà tất cả các loài sinh vật đều có, chẳng qua là khác nhau tùy từng người. Mà loại ý thức nguyên lực này ở liên bang còn có một cái tên khác: tinh thần lực. Tôi nghĩ cậu hẳn là quen thuộc với từ này? Lấy ví dụ tốt nhất chính là tất cả các linh kiện cơ giáp đều được chế tạo thủ công mà không phải bằng những loại máy móc có hiệu suất cao hơn.” Thấy La Tiểu Lâu cũng không có ý tắt máy, 125 lại bắt đầu kiểu nói chuyện sách vở.
La Tiểu Lâu sửng sốt, vấn đề vì sao phải dùng nhân công để lắp ráp linh kiện cậu đã từng tìm hiểu qua, trên mạng cũng có ghi lại rằng, trong vũ trụ từ sau năm 3806 trở đi cũng không còn dùng máy móc hoặc người máy để lắp ráp linh kiện.
Trước năm 3806, trừ bỏ những linh kiện cơ giáp cao cấp chỉ có thể chế tạo thủ công thì các loại linh kiện bậc thấp đều được sản xuất hàng loạt với số lượng lớn, cũng bởi vì như thế cho nên giá cả của cơ giáp loại thường thời đó không ngừng đi xuống. Nhưng trong một cuộc chiến với dị thú đến từ hành tinh khác, năm nghìn cơ giáp xuất trận cùng lúc gặp trục trặc, không thể di động, cuộc chiến trở nên gian nan hơn, cơ hội chiến thắng ngày càng xa vời, sau khi cơ giáp bị trục trặc thì gần như toàn bộ quân đội xuất chiến lần đó đều bị tiêu diệt.
Sau thảm hoạ chiến tranh khiến toàn liên bang phải kinh động ấy, bộ nghiên cứu cơ giáp liên bang triệu tập tất cả các cơ giáp chế tạo đại sư để nhằm tìm ra nguyên nhân. Sau mới phát hiện, tất cả các cơ giáp có thể thoát trở về đều là các cơ giáp được chế tạo thủ công, mà những cơ giáp gặp vấn đề đều là cơ giáp do máy móc chế tạo.
Từ đó về sau, toàn bộ linh kiện cơ giáp đều do con người lắp ráp.
La Tiểu Lâu từng hỏi Trầm Nguyên về vấn đề này, nhưng Trầm Nguyên cũng không rõ, vừa khéo lúc đó Nghiêm đại sư đang ở bên cạnh, ông bất ngờ nhìn La Tiểu Lâu vài lần, thản nhiên hỏi: “A? Cậu có hứng thú với chuyện này? Vậy chờ đến khi nào cậu tìm thấy đáp án thì đến tìm tôi.”
Hiện tại La Tiểu Lâu đã hiểu ra, câu kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ là vì tinh thần lực?”
“Quả thật phần lớn nguyên nhân là tinh thần lực của nhân loại, tính năng của cơ giáp do con người tự tay tổ hợp chế tạo so với tính năng của cơ giáp được làm từ máy móc tốt hơn nhiều. Mà một số chế tạo đại sư có tinh thần lực cao hơn người khác không chỉ một bậc, này cũng là nguyên nhân khiến bọn họ trở thành những con người không thể thay thế trong chế tạo cơ giáp.”
Xem ra cậu càng thích hợp để làm một cơ giáp chế tạo sư, thể nghiệm huấn luyện dành cho chiến sĩ cơ giáp còn có thể giúp cậu tăng lên tinh thần lực cần cho một cơ giáp chế tạo sư…
La Tiểu Lâu không biết bản thân có nên vui mừng quá sớm hay không, chỉ nói: “Vậy ý của ngươi là, tinh thần lực của ta vừa rồi bất quá chỉ mới tiến vào giai đoạn đầu tiên, cho nên cũng không phải là chuyện gì lớn lao?”
“Đương nhiên không phải thế. Đây cũng chính là một chuyện nữa mà tôi muốn nói với ngài, thứ mà ngài tăng lên chính là ý thức nguyên lực, so cới tinh thần lực có chút khác biệt, điều này được quyết định bởi huyết thống cao quý đang chảy trong người ngài – huyết thống của Lam Nguyên Tinh dị thú, thật xin lỗi, lúc đầu gặp ngài tôi cư nhiên không dò ra.” 125 nói một cách sợ sệt.
Nghe câu này, La Tiểu Lâu nửa ngày không nói chuyện, cuối cùng cậu tuyệt vọng và phẫn nộ kêu lên: “Huyết thống dị thú chết tiệt đó rốt cuộc là như thế nào?! Ngươi rốt cuộc còn chuyện gì cần nói với ta, chúng ta có thể cùng nhau nói hết được không?”
“Được thôi, nói thẳng ra, trong mắt tôi, ngài là một Lam Nguyên Tinh dị thú.”
“Ta nguyền rủa, ngươi mới là dị thú, cả nhà ngươi đều là dị thú!” La Tiểu Lâu hoàn toàn bạo phát.
“Tuy rằng, theo số liệu trong kho tư liệu, lời của ngài có ba mươi phần trăm là chính xác thì tôi cũng không dám tự xưng như vậy. Chế tạo ra tôi quả thật là một Lam Nguyên Tinh dị thú, hơn nữa, nhờ ơn của chủ nhân, bên trong tôi chính là dòng máu cao quý của dị thú, nhưng so với huyết thống trong người ngài thì tôi có vẻ kém thuần khiết hơn.” Trong giọng nói của 125 mang đầy vẻ cảm kích và sùng kính, khi nói xong lời cuối cùng còn không thể giấu được mà để lộ ra một chút ghen tị.
“…Mẹ ơi, rốt cuộc là con mắt nào của nhà ngươi nhìn thấy ta giống một con quái thú hả?!” La Tiểu Lâu nhìn tảng đá trong tay như nhìn người bị bệnh tâm thần. Chẳng lẽ mình thoạt nhìn có thể dễ dàng bị một cái não bộ nhân tạo thần kinh có vấn đề tẩy não như vậy? Thứ này khi nói đến huyết thống dị thú của cậu cư nhiên còn dám dùng kính ngữ!
“A, đương nhiên ngài trông không có thú tao nhã cao quý của Lam Tinh Nguyên dị thú – khụ, dù sao ngài còn có một nửa bộ gen thấp kém của người liên bang – a, dĩ nhiên tôi không phải đang nói ngài! Cho dù có một nửa của nhân loại, nhưng ngài so với những người khác vẫn lợi hại hơn nhiều.” 125 cẩn thận nói trái lương tâm.
“….Có ý gì? Ngươi không phải đang nói giỡn chứ?! Ta —- ta thật sự có gen của dã thú? Sao lại có thể?” La Tiểu Lâu run rẩy nâng hai tay lên, làn da, vân tay, mạch máu, nhìn thế nào cũng thấy thật bình thường, cậu, cậu làm sao lại có thể có một nửa gen của loài dã thú? Cho dù khả năng tiếp nhận của cậu rất tốt, chuyện này cũng quá sức chấp nhận.
Hơn nữa, cậu không phải là con riêng của La thiếu tướng sao, sao lại có quan hệ với dã thú? Bà Kim tựa hồ không phải là một người có tác phong phóng túng như vậy…
“Khi mới vừa phát hiện ra huyết thống của ngài, tôi trộm lấy một đoạn tóc của ngài đi kiểm tra phân tích, phát hiện trong máu của ngài có chứa đựng một loại gen biến dị của Lam Tinh Nguyên dị thú, loại gen này là đặc trưng của Li gia tộc, cũng là một trong ba loại huyết thống cường đại nhất ở Lam Tinh Nguyên. Lẽ ra Lam Tinh Nguyên dị thú không có khả năng vừa mắt nhân loại, nhưng trong chiến tranh đã có một vị thuộc Li gia tộc đi lạc.”
125 mang theo hoài niệm nói: “Chủ nhân của tôi đi ra ngoài tìm kiếm và cứu viện cho dị thú kia, nhưng sau đó mới phát hiện loài người đê tiện ở liên bang đã bắt giữ vị dị thú Li tộc đó, hơn nữa còn lấy người làm thí nghiệm, đem người dung hợp với một nhân loại, cuối cùng người đã đóng cửa ý thức nguyên lực, để lại nhân loại kia một mình. Chủ nhân lúc ấy cũng đang gặp nguy hiểm, vào thời khắc nguy cấp nhất, đã để tôi lại bên người nhân loại kia nhằm bảo hộ dòng gen dị thú phòng khi nó thức tỉnh. Nhân loại của liên bang cũng không biết gen dị thú trong người này đã ngủ, vẫn tiếp tục lấy nhân loại đáng thương đó ra làm thí nghiệm, cuối cùng người kia chịu không được bèn bỏ trốn. Khi hắn trốn đi có mang theo tôi —– trên thực tế, nếu không có tôi hỗ trợ, hắn cũng không thể chạy thoát.”
“Mà ngài là hậu đại của người kia, hậu đại của nhân loại đáng thương kia có một tỷ lệ nhất định có thể xuất hiện huyết thống của Lam Tinh Nguyên dị thú. Lần cuối cùng tôi hoạt động chính là trước khi mẫu thân ngài lâm chung —- nàng cũng là một nhân loại mang gen dị thú, không thể không nói, trong cả thế giới nhân loại hèn mọn, nàng là một nữ tử xinh đẹp ôn nhu hiếm thấy…”
“Từ từ.” La Tiểu Lâu cau mày đánh gãy dòng hồi ức của 125, mang theo một tia hy vọng hỏi: “Lâm chung? Mẫu thân của ta không phải là Kim phu nhân sao, nàng hiện tại đang hảo hảo ở La gia, chắc là ngươi nhầm lẫn gì đó rồi.”
Hòn đá màu xanh biếc chợt lóe lên một chút như thể liếc xéo La Tiểu Lâu một cái, “Sao lại thế được, Kim phu nhân lúc ấy chỉ là một nữ dong mà mẫu thân của ngài mời đến chăm sóc con mình mà thôi.”
Trước mắt La Tiểu Lâu tối sầm lại, đây — đây rốt cuộc là cái hoàn cảnh rắc rối gì đây?! Toàn gia đình kia đã xảy ra chuyện gì? Hơn nữa, cậu không cần làm dã thú a!
“Cho nên, ngài xem, nghiêm chỉnh mà nói, tôi với ngài là cùng một quốc gia.” 125 cảm động nói, nếu không phải vì bộ dáng hạn chế, có lẽ nó đã không ngại nhỏ vài giọt nước mắt.
“Đây cũng là lý do vì sao không thể công khai sự tồn tại của tôi, đương nhiên, hiện tại ngài cũng có bí mật không thể tiết lộ.”
“Nếu bây giờ ta rút mất năng lượng khiến cho ngươi tắt máy, sau đó ngủ một giấc, có khi nào sẽ phát hiện đây chỉ là một cơn ác mộng thôi không?” La Tiểu Lâu thì thào tự nói.
“Tuyệt, tuyệt đối không có khả năng! Ngài ngàn vạn lần đừng xúc động….”
La Tiểu Lâu thở dài, chán nản nói: “Nói cách khác, ta có một nửa huyết thống dã thú, phi thường nguy hiểm, lúc nào cũng có khả năng biến thân. Tương lai chính là sớm muộn gì cũng sẽ có một anh hùng từ liên bang đến giết quái thú BOSS, tất cả vui mừng?”
“…Không hẳn là vậy.” 125 nhỏ giọng nói, “Trên thực tế, ngay cả chút tính nguy hiểm ngài cũng không có, ngài không được gia tộc truyền thụ, không có cách nào tu luyện ý thức nguyên lực. Đương nhiên, vừa rồi khi huấn luyện ngài đã tự mình mở nó ra, đây là chuyện tốt. Nhưng không thể không nói, năng lực của ngài hiện giờ hoàn toàn không đủ khả năng công kích, ngay cả một chiến sĩ cơ giáp nhân loại bình thường nhất cũng không thể giết—-”
“Chết tiệt, ta cũng không có ý định giết chiến sĩ cơ giáp!” La Tiểu Lâu căm giận đánh gãy lời nói của 125.
“Ngạch, được thôi, nếu ngài khăng khăng như thế, dù sao tôi cũng không thể cưỡng cầu một dị thú tay trói gà không chặt đi giết người, như vậy thật không thú vị.”
“….”
“Đừng thương tâm, ý thức nguyên lực mà ngài mở ra dù sao cũng rất hữu dụng, nếu không ngừng luyện tập nâng cao, khả năng chế tạo cơ giáp của ngài sẽ ngày càng mạnh.” 125 hảo tâm khuyên giải an ủi La Tiểu Lâu.
“Ân.” La Tiểu Lâu ủ rũ hồi đáp, cậu nhất định không chịu nhìn nhận huyết thống dị thú của mình, dù sao cả đời này cậu cũng chỉ là nhân loại, với tính cách của cậu, làm sao có thể có điểm thú tính nào cơ chứ — chính là cậu vận khí không tốt, đầu thai phải một cơ thể mang theo huyết thống dã thú mà thôi.
“Yên tâm, nếu ngài có — huyết thống kia, ngài chính là nửa chủ nhân của ta, ta sẽ luôn luôn bên cạnh ngài.” 125 tri kỉ nói.
Nửa chủ nhân?! Ai muốn làm nửa chủ nhân của ngươi! Bất quá, nếu đã như vậy cậu phải bóc lột gấp đôi thứ chỉ biết gây điều xấu cho cậu.
“Uy, nghĩ lại hiện tại ta cũng là chủ nhân của ngươi, về sau nếu buổi tối ta đến gần Nguyên Tích, ngươi phải nghĩ biện pháp ngăn cản.” Điều đầu tiên La Tiểu Lâu nghĩ đến chính là vấn đề khiến cậu phải vô cùng xấu hổ này.
“Trời! Ngài đang nói giỡn với tôi đó sao?! Chủ nhân của ngài là một nhân loại gen cấp SSS, tôi hiện tại lại đang trong trạng thái chỉ có thể khởi động đơn giản, làm sao có thể thoát khỏi ánh mắt của y?!” Trong tình thế cấp bách, 125 cũng không quên bày ra quan hệ giữa Nguyên Tích và La Tiểu Lâu.
Nhưng La Tiểu Lâu cũng không có truy cứu, cậu còn đang hoảng sợ chưa thể hoàn hồn: “Ta kháo, không phải cấp S sao, sao bây giờ lại thành cấp SSS?”
“Đó là do dụng cụ hạn chế, cấp S là do trường của các ngài đo ra phải không? Cấp bậc gen mà quân bộ liên quan có thể đo ra cũng chỉ là SS, chỉ có những bộ ngành đặc thù mới có thể đo ra cấp bậc thực thụ của Nguyên Tích.” 125 nhanh chóng nói, vì trốn tránh vấn đề của chính mình, nó không ngừng tìm ra lý do.
Đúng lúc này, cửa khoang thuyền của Nguyên Tích mở ra, tảng đá trong tay La Tiểu Lâu nhanh chóng trở về trạng thái đóng.
“……..”
“Sao lại đi ra?” Nguyên Tích linh hoạt nhảy ra, tinh thần vẫn tỉnh táo như trước, ngay cả một sợi tóc cũng không loạn chỗ, vừa đi đến bên La Tiểu Lâu vừa hỏi.
Nhìn thấy La Tiểu Lâu người đầy mồ hôi, Nguyên Tích nhíu nhíu mày, đích thân kéo La Tiểu Lâu còn đang ngơ ngác như khúc gỗ đứng dậy.
La Tiểu Lâu nhìn Nguyên Tích không chớp mắt, trong lòng các loại thần thú chạy như điên, thật là hâm mộ đến mức ghen tị a, cho dù là có khoảng cách, cũng không cần đến mức đả kích người khác như vậy có được hay không!
Một kẻ trên người có gen dã thú, một kẻ trên người có gen cấp bậc SSS — có trời chứng giám, cấp bậc cao như vậy, ngay cả nghe La Tiểu Lâu cũng chưa từng nghe tới. Nhưng, nhưng cho dù là vậy, cậu cũng không muốn là nô lệ sủng vật cho người ta a, La Tiểu Lâu âm thầm rơi lệ, không biết cậu có thể KO Nguyên Tích, sau đó thoát khỏi khế ước nô lệ hay không….
Nguyên Tích đã nhận ra ánh mắt chuyên chú của La Tiểu Lâu, khóe miệng cong lên, lại cố gắng đè xuống, y sờ sờ vầng trán ướt đẫm mồ hôi của La Tiểu Lâu, cho cậu dựa vào người mình — nô lệ vì thân cận y mà cố tình bày ra vẻ mảnh mai này nọ, chủ nhân như y cũng nên ra vẻ phối hợp một chút.
Thuận tiện, Nguyên Tích xem xét ghi chép trong khoang thuyền của La Tiểu Lâu, hai tiếng đồng hồ, La Tiểu Lâu chỉ thực hiện bài luyện tập bậc một đơn giản nhất.
Nguyên Tích nghi hoặc, chẳng lẽ thân thể La Tiểu Lâu yếu như vậy sao, ngay cả bài luyện tập bậc một cũng không qua được?
Nguyên Tích điểm chọn xem thành tích, bài tập tốc độ bậc một, vĩ đại, thành tích: một trăm.
Nguyên Tích mở to mắt nhìn La Tiểu Lâu đang cháng váng bên cạnh mình, trong phòng huấn luyện tốc độ, thành tích vượt qua sáu mươi là có thể tiến vào bài luyện tập kế tiếp, cơ hồ mỗi người chỉ cần một lần duy nhất là có thể thông qua.
Tuy là bài huấn luyện đơn giản nhất, nhưng số người có thể đạt đến mức thành tích vĩ đại quả thật không nhiều, hệ cơ giáp nhiều người như vậy, cũng chỉ có vài sinh viên đứng đầu ban mới có thể đạt trên chín mươi phần trăm, mà đạt được một trăm phần trăm, từ trước đến nay vẫn không có, năm nay sau khi học sinh mới khai giảng, mới xuất hiện ba kỉ lục một trăm phần trăm, mà nếu đã là người thì ai cũng có thể nghĩ được ba điểm một trăm đó là do ai ghi được.
Mà hiện tại trên bản thành tích lại có thêm một cái tên, bốn điểm một trăm.
Nguyên Tích khiếp sợ phát hiện, La Tiểu Lâu yếu đuối vậy mà lại lập nên một kì tích.
Nguyên Tích lập tức xem thử tài khoản mà La Tiểu Lâu đăng kí, chỉ có một từ đơn giản: Sơ Thủy. Cũng may, người này còn biết không nên dùng tên thật.
“Đi thôi, hôm nay trước mắt chỉ luyện đến đây.” Nguyên Tích dìu La Tiểu Lâu đi ra ngoài, một tay ôm eo La Tiểu Lâu, cánh tay còn lại vòng qua vai cậu, thoạt nhìn La Tiểu Lâu cứ như được y ôm vào lòng.
La Tiểu Lâu bất an động đậy, bên ngoài có rất nhiều sinh viên hệ cơ giáp vừa chấm dứt huấn luyện.
Bàn tay Nguyên Tích đang đặt trên lưng La Tiểu Lâu dùng lực một chút, hung hăng nói: “Này, cậu làm nũng cũng có giới hạn thôi, chẳng lẽ cậu muốn tôi ôm cậu đi?”
La Tiểu Lâu không dám nhúc nhích nữa, bởi vì đi ở phía trước, cậu không nhìn thấy gương mặt có chút đỏ lên cùng ánh mắt có chút tiếc nuối của Nguyên Tích. Nếu La Tiểu Lâu kiên trì một chút nữa, có lẽ y sẽ có chút thỏa mãn…
Người rời đi phía sau hiển nhiên là rất nhiều, nhưng Nguyên Tích vẫn không để ai chạm đến La Tiểu Lâu đang mệt đến vô lực trong ngực y.
Đến lúc lên xe, La Tiểu Lâu quay đầu liếc Nguyên Tích một cái nói: “Chúng ta đi Tam Mộc đi, đã vài ngày không có mua.” Hôm nay Nguyên Tích giúp đỡ không ít, cậu cũng nên tỏ vẻ một chút.
Ánh mắt của Nguyên Tích sáng cả lên, lập tức ngạo mạn nói: “Nếu cậu đã muốn đi, vậy cứ ghé qua một chút đi.”
La Tiểu Lâu khẽ cười, nam nhân có cấp bậc gen quái vật này, kì thật không khó lấy lòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...