Các chiến sĩ Liên Bang vừa chiến đấu vừa nghe lời nói của chỉ huy qua loa, không ai bảo ai câu nào, trên tất cả các chiến hạm đều chung một không khí quỷ dị, khi tầu sân bay gần đến điểm thả máy bay, một loạt tầu hộ vệ bật máy đẩy trở lại chiến trường, nơi bốn chiếc tầu hộ vệ vừa nằm xuống.
Đối mặt với số lượng chiến hạm của người Nhân Ngư đông gấp ba lần. Một mệnh lệnh chung của tất cả chiến hạm Liên Lang:” Xông lên, xông thẳng phía trước! Bắn, khải hỏa toàn bộ hỏa lực!”
Nhìn từng chiếc tầu của hạm đội lao vào biển lửa, âm thanh của vị thượng tướng vàng lên qua loa.
“ Ta cảm thấy kiêu ngạo vì mọi người! “.
Trong buồng điều khiển pháo chiến hạm của một chiếc tuần dương hạm, một vị chiến sĩ tuổi trung niên đang liên tục nhìn qua kính ngắm, tay vẫn bấm nút bắn liên hồi, miệng luôn gào thét:” nạp đạn, tiếp tục nạp đạn “.Tháp pháp xoay tròn liên tục, đan pháo nối liền thoát ra từ nòng pháo bằn về phía tầu chiến người Nhân Ngư. Kính ngắm tháp pháo đã bị nước mắt hắn làm mờ đi. Hắn chỉ thấy trước mặt hắn tầu hộ hệ số ba số bốn muôn vàn tia lửa đang bắn ra, khung tầu đã bị bắn thủng lỗ chỗ, hiện giờ hai chiếc tầu chỉ còn lại những khối sắt vụn trôi lơ lửng trong tinh không lăn mình về phía sâu vũ trụ. Ở trên đó, con trai của hắn cũng làm pháo thủ, con trai hắn từng nói muốn làm pháo thủ vượt qua hắn, câu nói đó giờ lại vang vọng trong đầu của hắn!.
“ Trước nay ta vẫn thường nghĩ là binh sĩ chỉ có đổ máu chứ không rơi lệ! Thê nhưng giờ đây … “ Tiếng khóc của vị thượng tướng vang lên trong loa phát thanh, hắn nói không nên lời.
“ Con mẹ nó, quá này bắn chuẩn vào tháp pháo cho ông mày cái! “ Trong tháp pháo một bị binh sĩ tiếp tế đạn pháo đang gào lên với chiến sĩ pháo thủ.
“ Biết rồi, bắn chung hai tháp pháo bên phải rồi, lắp đạn đi, muốn bắn trúng chỗ nào ông mày bắn chỗ đó “. Binh sĩ pháo thủ gân cổ lên gào lên.
Trên khuân mặt của binh sĩ đều là khói bụi thuốc súng kèm theo nước mắt tèm nhem.
“ Đừng rơi lệ như ta các anh em, hãy để nước mắt làm động lực, đập tan hạm đội Nhân Ngư trước mặt, Liên Bang muôn năm “.
“ Liên Bang muôn năm!” Tiếng gào thét điên cuồng giống như sấm sét nổ vang mọi ngõ ngách trên chiến hạm. Sau tiếng hét toàn bộ hạm đội như được tiếp thêm sức mạnh, hỏa lực tuôn ra về phía hạm đội Nhân Ngư càng thêm dữ dội.
“ Bên trái 1200 độ, nhắm vào đuôi tầu khóa mục tiêu! “
“ Khóa xong “
“ Tên lửa định vị đã vào vị trí!”
“ Khai hỏa “
Theo luồng ánh sáng trắng bắn ra từ thân tầu tuần dương hạm, giống như ánh sáng thần linh bắn chuẩn xác về đuôi tầu sân bay của hạm đội người Nhân Ngư.
Tiếp theo sau đó lại có đạn pháo từ tầu hộ vệ Liên Bang bắn về phía thân tầu, tháp điều khiển, ra đa của tầu. Tầu sân bay của người Nhân Ngư bùng sáng lên, ánh lửa tỏa ra bốn phía. Đuôi tầu đã bị bắn trúng, bộ máy đẩy ở thân tầu cũng đã hỏng, ánh sáng ion phun ra từ thân tầu vụt sáng rồi tắt hẳn.
Tầu săn bay hay còn gọi la tầu mẹ đều chiến đến hai mươi lắm phần trăm lực chiến của toàn hạm đội, trên tầu sân bay chứa toàn bộ năng lượng, đạn pháo dự trữ của toàn hạm đội, có cả số lượng lớn cơ giáp và máy bay ném bom, một hạm đạo mất tầu sân bay thì hạm đội đó chỉ có thể rút lui, không có nhiên liệu và đạn dược tiếp tế, không thể tiếp tục chiến đấu trong tinh không.
Không mù quáng trước thắng lợi ban đầu, cả hạm đội Liên Bang biết mình đang phải đối đầu với ba hạm đội tiêu chuẩn của người Nhân Ngư, không ai dám chủ quan.
“ Tháp pháo trái, bên trái tọa độ 4523.213.12 chuẩn bị bắn “.
“ Tháp pháo trái đã sẵn sàng “
“ Khai hỏa, bắn liên tục!”
Trong quân bộ nhìn qua màn hình vệ tinh, bố Du Du hai tay đã nắm chặt, nước mắt trên mặt ông đã khô, lần đầu tiên ông thấy Liên Bang có hi vọng, quân đội Liên Bang chỉ có chết trên chiến trường chứ không có bỏ chạy.
Chiến đấu đã tiến vào giai đoạn quyết liệt nhất.
Hạm đội của Liên Bang đánh hạm đội người Nhân Ngư đến phát điên rồi, hạm đội người Nhân Ngư cũng bị kích thích điên theo. Có những chiếc tầu hộ vệ của hạm đội liên bang bắn hết đạn, lập tức mở bộ đẩy của tầu đến mức tối đa lao lên đâm thẳng vào tầu của người Nhân Ngư, có chiếc thì tắt toàn bộ máy, đợi tầu chiến của người Nhân Ngư vượt qua thì cho nổ toàn bộ máy động lực của tầu để đồng quy vu tận. Hai bên đang liều mạng chém giết trong tinh không.
Giữa những chùm sáng của đạn pháo, của tên lửa, máy bay chiến đấu của Liên Bang bắt đầu rời tầu mẹ bay về phía địa điểm chỉ định. Vô số máy bay chiến đấu đang dùng tốc độ nhanh như chớp để bay lượn, lắc mình né tránh trong làn hỏa lực dầy đặc. Từng quả tên lửa, từng quả đạn pháo của tầu Liên Bang đang ngăn cản bước tiến của hạm đội Nhân Ngư.
Bố Du Du thấy máy bay chiến đấu đã khởi hành, bắn đầu thực thi kế hoạch, ông hét vào loa “ Thay đổi trận hình dàn ngang, bật lồng năng lượng, toàn bộ tên lửa và tháp pháo khai hỏa yểm trợ may bay “.
Ông biết khi mình ra mệnh lệnh này là đã đẩy toàn bọ hạm đội vào con đường không thể quay đầu, các hạm trưởng đều biết, các binh sĩ cũng biết, nhưng không một ai do dự đều lập tức chấp hành mệnh lệnh.
Toàn bộ tầu chiến của hạm đội Liên Bang bắt đầu bắt lồng năng lượng dàn hàng ngang trước hạm đội của người Nhân Ngư, hai bên bắt đầu pháo đối pháo, tên lửa đáp trả tên lửa, với số tầu chiến nhiều gấp ba của người Nhân Ngư, họ dễ dàng áp đảo hạm đổi Liên Bang. Từng chiếc, từng chiếc tầu mầu xanh lá cây của Liên Bang đắm mình vào cuộc chiến.
Cuối cùng toàn bộ những tầu chiến của hạm đội Liên Bang đã lao vào biển lửa. Lịch sử ghi lại ngày này, lần đâu tiên trong hai mươi năm một hạm đội tiêu chuẩn của Liên Bang đã thành công cầm chân số quân đông gấp ba lần mình trong suốt nửa giờ, sau trận chiến thống kê được toàn bộ hạm đội Liên bang tổn thất đến tám mươi phần trăm sức chiến đấu, toàn bộ tuần dương hạm, tầu hộ vệ, tầu khu trục đều dùng phương thức cảm tử đánh với người Nhân Ngư. Ba hạm đội Nhân Ngư bị tổn thất gần gấp đôi hạm đội của Liên Bang phải rút về cảng để dưỡng sức.
Nhờ sự yểm hộ của toàn hạm đội máy bay cũng đã đến điểm chỉ định, tầu sân bay của hạm đội cũng an toàn rút về.
“ Giờ chỉ có thể xem vào cậu thôi Trần Lạc “.
Ra mệnh lệnh xong vị thượng này như già đi mười tuổi, trên mặt ông xuất hiện sự mệt mỏi, ở vị trí của ông khi ra một mệnh lệnh có thể làm chết hàng vạn người, những binh sĩ đó tình nguyện hi sinh vì ông, giờ ông đã đẩy họ đi vào cong đường chết. Giờ ông chỉ mong Trần Lạc có thể giúp Liên Bang sáng tạo ra kì tích, để sự hi sinh của hạm đội là không uổng phí.
Trần Lạc không biết trận chiến trong tinh không diễn ra thế nào, hắn chỉ thấy ánh lửa ngập trời, thỉnh thoảng có mạnh vỡ của tầu chiến đấu rơi xuống như sao băng, hắn biết cuộc chiến rất khốc liệt, nhưng không ngờ rằng hạm đội Liên Bang đang dùng toàn bộ sinh mệnh của bản thân để giúp hắn.
Đến giờ hẹn, trên bầy trời xuất hiên gần trăm chiếc máy bay chiến đấu cờ hiệu Liên Bang, Trần Lạc biết quân bộ không làm hắn thất vọng, giờ là lúc hắn phải xâm nhập vào quân đội Nhân Ngư bằng Atula, hắn muốn biết khả năng biến hình của Atula đến mức nào. Phong Dương từng bảo hắn vạn bất đắc dĩ hạn chế sử dụng biến hình, vì biến hình sẽ tăng thêm sức nặng với cơ thể nhưng Phong Dương không ngờ được đối với hắn sức nặng không phải là vấn đề, vấn đề ở đây là cơ giáp có chịu được khả năng vận động của hắn không thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...