Cô bé ngốc,,anh yêu em
part 13_Ngày trực nhật đen đủi
Ngày hôm sau...
Tôi với..tôi với..tôi với...tiếp tục với..mẹ kiếp cái bảng. Bà khinh...sao m lại cao hơn t vậy chứ?
Sáng nay đến lượt bàn tôi trực nhật vì vậy nên tôi đi sớm. Không hiểu sao Nhật Nam lại đến muộn hơn thường ngày. Vậy nên bất đắc dĩ tôi phải lau bảng để kịp khô khi vào tiết học. Nhưng sự thật là cái bảng này đang chống đối tôi, rốt cuộc tôi mang thù hằn j với nó chứ. Tôi chỉ biết thầm than trong lòng, bây h mà nhờ ng khác kiểu j tôi cx trêu về chiều cao khiêm tốn của mình, quân tử thà chịu thiệt chứ không chịu nhục
Với..với..tiếp tục với
-Ối mẹ ơi!!
Tôi thất kinh hét lên, tay tôi bị ai đó nắm gọn, sau đó nhanh nhẹn giựt khăn lau bảng của tôi. Vừa quay đầu lại tôi đã đập ngay mặt vào lồng ngực của ai đó, tôi vội lùi lại mấy bước. Hóa ra là Nhật Nam, cậu có biết cái hành động "đi ko hình, về ko bóng của mình rất dễ dọa chết những ng yếu tim ngây thơ, mong manh dễ vỡ như tôi ko? Nam nghiêng người xóa sạch góc trên bảng, một tay vẫn ung dung đút túi, mặt bị khuất sau đám tóc lòa xòa. Có lẽ cậu ấy vừa đến, cặp còn chưa kịp cất nữa kìa. Nam ném khăn lên bàn giáp viên rồi đi thẳng về chỗ. Với loại hành động này của cậu ta không chỉ tôi mà cả lớp đều rất quen thuộc, vì vậy nên tôi cx chẳng để bụng
-Cậu lau bảng, quét lớp. Tớ đi đổ rác, đóng cửa sau h học
Tôi gõ gõ vào mặt bàn thông báo cho Nhật Nam, cậu ta còn chẳng thèm ngẩng đầu lên nhìn, nhưng tôi biết cậu ta vẫn đang nghe. Tuyết Hoa ở bên canh nheo mắt, tỏ ý ko vui, nó luôn thích những cậu con trai mồm mép, ga-lăng, chứ người trầm tĩnh như Nam căn bản là nó ko muốn để vào mắt
-Khả Vy,lần sau tao sẽ sắp xếp 1 cuộc hẹn khác, m phải làm cho đàng hoàng đấy
-Tao ko có hứng
-Hix, mẹ chỉ muốn con có một tấm chồng đàng hoàng, con nhìn con đi, 17 tuổi rồi mà ko có mảnh tình vắt vai
Cái bộ dạng mẹ vì con mà nói bày ra làm tôi phát cáu, tôi dùng sách đập vào đầu nó, chỉ mong mấy thứ suy nghĩ vớ vẩn kia mau bay hết đi
GV bước vào lớp, bắt đầu tiết học. Tôi ngán ngẩm nhìn bảng, rồi lại nhìn vào vở, j chứ tiết Toán là giờ mà tôi...sợ nhất, chẳng khác nào là cực hình cả. Mặc dù tôi đã làm đủ cách, từ bắt chuyện, làm quen, dụ dỗ, lôi kéo, cầu xin, van nài, cuối cùng môn Toán chết tiệt vẫn nhẫn tâm buoog tay rồi lạnh lùng nói rằng: "Xin lỗi, tớ nghĩ chúng ta không hợp nhau đâu" T_T
Thật ra tôi học toán cx ko tệ., so với mấy môn khác thì Toán là yếu nhất (tất nhiên là vẫn hơn thể dục) vì tôi mún đi du học, cho nên kiến thức hiện tại chưa đủ để thực hiện mong muốn đó
-Khả Vy, Diệp Khả Vy..tôi gọi em đấy, đứng lên trả lời câu hỏi cho tôi
Thầy toán kéo tôi ra khỏi đám mây mơ màng, cầm thước gõ lên mặt bảng, chỉ vào cái đề dài ngoằng ngèo hại não. Tiêu rồi, nãy h tôi có nghe j đâu mà biết. Nhìn Đông nhìn tây cuối cùng tôi...vẫn ko biết đáp án, vậy mà oanh liệt hi sinh đội sổ đầu bài. Vô lí, tôi ko trả lời đc thì đã sao? Sao lại bị ghi chứ?
Dòng chữ"làm việc riêng trong h" đỏ chói trong sổ đập vào mắt tôi. Thầy ơi em nào có? Em bị oan mà?
*********
-Hãy nêu cảm nghĩ của em về đoạn văn sau...
Giờ văn hôm nay viết bài nghị luận, Cô Linh ở trên bảng thao thao bất tuyệt về đề bài, Tuyết Hoa kéo tay tôi thủ thỉ:
-Đề bảo là viết theo cảm nghĩ của em mà chấm theo cảm xúc của cô..Bất công
Tôi gật đầu ra chiều đồng tình với nó, nhưng cái gật đầu bỗng nhiên cứng đờ khi cô Linh bắt đầu mở sổ Sinh tử. Mặt biến hóa đa dạng, nếu ko phải học sinh của cô, dám chắc tôi sẽ nghĩ cô là tắc kè chuyển thế, nhìn màu sắc trên mặt phong phú chưa kìa. Cô nhìn sổ đầu bài sau đó nhìn tôi...rồi lại nhìn sổ. cứ tưởng tượng là như thế này nhé. trong mắt cô, tôi là viên ngọc quý tỏa snags hào hoa. Nhưng trong mắt thầy toán, tôi chẳng khác j cục đá ven đường cần đc mài dũa mà mãi chẳng thấy bóng, là tội thần thiên cổ. Thiên Tử phạm tội xử phạt như dân, điều này tôi hiểu dù cô có quý tôi đến đâu
-Khả Vy, hôm nay em ở lại trực nhật
-Thưa cô, hôm nay vốn là bàn bạn Vy trực nhật ạ_Tên mất dạy nào đó nhao ra tố tội, tôi liếc xéo tên đó, đc rồi..thù này ko báo ko làm quân tử
-Vậy bàn em ở lại dọn thư viện, GV trông coi thư viện đang cần người giúp
Cô Linh ko nhanh ko chậm tiếp lời, cô ơi..em bị oan mà, sao cô nỡ đối xử với em như thế? Dù sao GV cx ko có lỗi, lỗi tại mình ngu. Mà khoan..cô bảo "cả bàn" tức là cả Nhật Nam cx phải ở lại sao?
~MUN
~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...