Cô Gái Lạnh Lùng - Hàn Băng

Chương này ta tặng cho nàng @anhconnit Thanks nàng ^^ Mà không hiểu sao ta không tag được tên nàng í :'<
Rất xin lỗi vì ra chap chậm, sau cái chap bức xúc mà ta viết ấy, ta mất nguyên một đêm đọc truyện "Những Tấm Lòng Cao Cả" của tác giả Edmondo de Amicis để bình tĩnh lại. Cái hôm đấy suýt thì ta đập luôn cái điện thoại rồi. Ta rất nóng tính, cộc cằn, vậy nên khó để mà nguôi giận được. Rất may là ko đập cái điện thoại, lại tiếp tục đi cống hiến được rồi :P
Hậu quả của cái việc thức trắng là đến tận 12h trưa ta mới mở mắt ra được, người như vừa bị xe cán qua ấy, mệt vcđ TT^TT
Cái hình trên là ta tự vẽ, rảnh quá mà, ta chỉ chọn học Toán Văn nên cả tuần học có hai ngày thứ 2,3, mà lại chỉ học buổi sáng. Mấy ngày còn lại chả biết làm gì TToTT
Dân vẽ vô góp ý cho ta nhá, mà không phải ta từ nhân vật nào đâu ~.
~À, cái video ở trên là một trong những vlog của Lee D tỷ tỷ mà ta hâm mộ, tỷ ấy cũng là hủ nữ nữa, cực kì bựa và biến thái, các nàng vào xem nha, hay nhắm đó =)
Mà ta đổi tên acc thành hanbang2904 nhá, đừng có nhầm đấy ^^
=======================================================
Nhỏ thận trọng bước vào mật thất. Bên trong khá tối, chỉ có một vài ngọn đuốc nhỏ gắn ở trên tường chiếu sáng. Mật thất rất rộng, đủ để hai người to béo đi cạnh nhau mà vẫn thoải mái.
Nhỏ di chuyển từng bước một, tay sờ sờ bức tường, chân chậm chạp đi tiếp...
=================================================
Camera bên trong mật thất chăm chỉ truyền lại hình ảnh nó thu được rồi gửi đến màn hình LCD 60 inch vừa chui ra từ một bức tường khác ( lắm thứ bí mật vcđ =.= )
Mọi người hồi hộp theo dõi...
===============================================
Nhỏ ghé tai vào bên bức tường, nghe nghe gì đó. Không có tiếng động! Nhỏ lại bước tiếp. Như phát hiện ra điều gì, nhỏ giật lùi ra phía sau mười bước...

Hàng loạt mũi dao găm sắc nhọn phóng từ những kẽ hở tinh vi trên tường... Thật may là nhỏ đã kịp tránh không bây giờ thành cái lưới bắt cá được rồi...
Số dao găm phóng ra dần ít đi...
===========================================
- Trời! Cô bé đó là thần thánh phương nào mà giỏi vậy?
- Đúng đó! Xung quanh đâu có gì khác thường đâu nhỉ?
Vị tổng giám đốc Trịnh Nguyên hơi nhếch môi, trong tròng mắt không dấu được sự vui vẻ. "Black Rose, xuất hiện "cô" thứ 2 rồi..."
Băng chỉ nhìn chằm chằm lên màn hình, khuôn mặt không có biểu hiện gì nhưng trong mắt lại đầy vẻ tán thưởng.
Thật ra, hàng loạt chiếc dao găm đó phóng ra từ những chiếc máy nhỏ luôn chứa đầy dao được giấu kín trong bức tường. Trên trần nhà có một chấm nhỏ màu đen, khi dao găm chuẩn bị phóng, chấm nhỏ đó sẽ liên tục kêu "tít...tít..." với thanh âm như muỗi kêu và liên tục phát sáng. Ngoài ra, bức tường chứa dao găm trong mật thất còn có một đặc điểm không ngờ đó là nếu có tác động nội lực từ bên trong, bức tường có thể giãn nở tuỳ ý. Vì vậy dao găm mới được phóng ra dễ dàng với vận tốc 200km/h.
Nhỏ đã thoát khỏi khả năng trở thành tấm lưới bắt cá nhờ vào khả năng quan sát mọi thứ xung quanh và thính giác nhạy bén thần thánh, cùng với thân thể nhanh nhẹn và khả năng tư duy, điều khiển hoạt động cơ thể tốt của não bộ.
==================================================
Nhỏ tiếp tục bước đi, tay cầm chắc con dao găm, ánh mắt đảo từ nơi này qua nơi khác quan sát mọi thứ.
Chợt Ngọc nhìn thấy một chiếc lọ thuỷ tinh nhỏ xíu đang toả sáng trước ánh lửa yếu ớt của ngọn đuốc.
Thận trọng đi tới, nhỏ hơi khựng lại, thân thể xoay một cái tránh đi hung khí.
Một chiếc phi tiêu màu đen rơi xuống...
Nhỏ tiến lại gần cầm lấy chiếc phi tiêu xem xét... Có độc! Là loại độc Thất Kinh Hồn Phách! Loại độc này cũng như tên, ai trúng phải nó thì hồn lập tức lìa khỏi xác, chết đi lúc nào không biết.

Nhỏ hơi nhếch môi. "Chậc, ai mà không biết thì tự nhiên chết oan rồi nha."
Nhỏ đi về phía chiếc lọ thuỷ tinh, nhẹ nhàng cầm lên nhìn nhìn, miệng lẩm bẩm:
- Ờm... Nước trong suốt nhưng lại ánh xanh lơ, thỉnh thoáng có những đường màu nâu nhỏ giống tơ máu...
Nhỏ cúi đầu ngẫm nghĩ rồi "a" lên một cái:
- Là Vạn Vật dược!
Vạn Vật dược, là một loại dược rất độc đáo, khi uống vào con người sẽ có khả năng điều khiển vạn vật tuỳ ý và nghe được tiếng của chúng. Tất nhiên chỉ có tác dụng trong vòng 30 phút. Loại dược này được đệ nhất thiên hạ dược sư Phàm Cổ Suý chế ra.
- Hehe, đồ tốt đồ tốt! _ Nhỏ hớn hở cầm lọ thuỷ tinh nhảy tưng tưng ( rơi thì mốc mồm nhá má =.= )
Nhỏ mở nắp lọ, để lọ phía trước miệng, ngửa đầu lên, uống xuống một giọt.
Nhỏ chợt cảm thấy cơ thể thật đau... đau quá... Thân thể như bị mũi tên xuyên qua...
- Ư... _ Nhỏ nhẹ rên lên vì đau.
Nhỏ quỳ sụp xuống.
- Aaaaaaa.... _ Nhỏ ôm đầu hét lên...
=================================================
Cô lo lắng nhìn chằm chằm vào màn hình. Mặc dù biết là uống vào thứ đó sẽ phải chịu đau nhưng cô thật không nỡ nhìn nhỏ như vậy. ( chẹp, đoạn này có nàng nào thấy mùi bách hợp đâu đây ko ^^ )

"Có chuyện gì vậy?"
"Sao trông cô bé đau đớn thế?"
"Tội quá!"
"..."
- Đó là Vạn Vật dược, khi uống vào sẽ có khả năng điều khiển vạn vật trong 30 phút và có thể nghe được âm thanh của chúng. Nhưng người uống nó sẽ phải chịu một cơn đau đến tê liệt để có được phép thuật ấy. Đương nhiên chỉ lần đầu tiên uống mới phải chịu đau, những lần sau thì không sao. ( khụ khụ... ai mà đầu óc đen tối đọc đoạn này là có liên tưởng nè :"> )
"Sao tôi không biết việc này nhỉ?"
"Anh thì đẳng cấp gì mà biết?"
"..."
Cô vẫn tiếp tục nhìn không rời mắt vào màn hình, mặc kệ những lời bàn ra tán vào. Vì bản thân cũng đã từng uống loại dược đó nên cô cũng rất hiểu nổi đau khủng khiếp đó. Cô cảm thấy đau lòng cho nhỏ...
==================================================
- Aaaaaa.... _ Nhỏ vẫn tiếp tục hét, hét đến khàn cả giọng, khuôn mặt có một giọt nước mắt lăn dài...
Một lúc sau, chợt nhỏ ngẩng đầu lên...
Đôi mắt và mái tóc mượt mà biến thành màu vàng kim, toàn thân được bao phủ bởi vầng hào quang khiến người ta có cảm giác là tiên tử xuống trần du ngoạn. Đây là biểu hiện của việc nhận năng lực thần kì thành công, nó xảy ra đối với tất cả những ai uống Vạn Vật dược.
Nhỏ chầm chậm đứng lên đi tiếp. Đến một ngã rẽ có hai lối, nhỏ hơi dừng lại, nhắm hai mắt lắng nghe tiếng gió...
Bên phải! Nhỏ lại tiếp tục đi...
- Ngõ cụt!!!!
Vậy gió từ đâu?

Trước mặt nhỏ là bức tường được xây kiên cố nhưng phía trên có một lỗ hổng cực nhỏ, gió từ đấy thổi vào. Vạn Vật Sai Khiến dược chỉ còn tác dụng trong vòng 5 phút.
Nhỏ nhìn nhìn bức tường, ghé tai lắng nghe...
Có tiếng gió! Và cả độ ấm của nắng nữa...
Ngọc giơ tay lên chạm vào bức tường...
Bức tường tan chảy!!!! Nhỏ đã sử dụng công dụng của Vạn Vật Sai Khiến dược!!!
Lộ ra sau nó là một hành lang khác với một cánh cửa gỗ mở rộng. Ánh nắng mặt trời chói chang và từng đợt gió mát lồng lộng.
Nhỏ đã qua được bài kiểm tra thứ nhất...
================================================
Vài lời về cái bài kiểm tra thứ nhất:
Chắc đọc đến đây ai cũng thấy là bài kiểm tra này quá dễ đúng không? Nhưng trước hết hãy cân nhắc lại từng chi tiết:
1. Nếu nhỏ không nhanh chóng lùi lại phía sau mười bước thì đã ngay lập tức chết không toàn thây => không thể đi tiếp => thất bại.
2. Nếu không quan sát kĩ xung quanh thì nhỏ sẽ không phát hiện ra Vạn Vật dược => đến chỗ ngõ cụt sẽ không ra được => thất bại.
3. Nếu phát hiện được Vạn Vật dược nhưng không tránh được chiếc phi tiêu đen có Thất Kinh Hồn Phách độc => hồn lìa khỏi xác => thất bại.
4. Nếu uống vào Vạn Vật dược nhưng không chịu được sự đau đớn mà nó mang lại => chết => thất bại.
5. Nếu có Vạn Vật dược mà không biết cách sử dụng hợp lí => khi đến ngã rẽ sẽ đi sai đường => lạc => thất bại.
Vậy đấy, tóm lại nó cũng không hề dễ dàng một chút nào, nhể? ^_^
Và cuối cùng, vote và comt cho ta nhá, chương sau sẽ vẫn là kì kiểm tra khắc nghiệt này...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận