Về đến phòng, Ley tranh tắm trước nó vì cô ta bảo cô ta chơi bóng nên ra nhiều mồ hôi hơn nó. Nó đồng ý. Tắm xong, Ley kêu nó vào tắm. Đợi 1 lúc lâu sau khi nó bước vào phòng tắm, nghe thấy tiếng xả nước, Ley lôi đt ra và nt cho Ken: “Anh ơi, tự dưng tắm xong em thấy chóng mặt quá”.
Nận đk tin nhắn, Ken vội mặc quần áo và chạy sang phòng Ley ngay. Lúc mở cửa phòng, Ken bất ngờ khi bị ai đó quàng tay về phía trước ôm nhẹ lấy cậu, má áp vào lưng cậu.
-Em nhớ anh – Ley lên tiếng ( nhỏ này vẫn quấn khăn tắm nha bà con).
-Sao em bảo……- Ken ngạc nhiên quay lại, chưa kịp nói hết câu đã bị Ley hôn.
Cậu ko đủ sức để cưỡng lại nụ hôn đó vì cậu thấy nó rất giống nụ hôn của ng` đó. 2 n`g tiến đến chỗ chiếc giường rồi nằm lên đó. Ley cởi khăn tắm của mình ra và tháo luôn cúc áo của Ken. Trong lúc Ken và Ley đang ôm hôn nhau trên giường thì nó quán khăn tắm vào và bước ra.
-Ley ơi, máy sấy tóc cô để ở……… - nó nhìn thấy cái cảnh đó thì lấy tay bịt miệng lại cố để ko khóc thành tiếng, nước mắt bắt đầu rơi.
Nghe thấy giọng nói của nó 2 ng` họ ms dừng lại, bây giờ Ken ms biết đk những việc mình đang làm là hoàn toàn sai lầm. Cậu đứng dậy, chạy ra chỗ nó, Ley cũng vs vội chiếc khăn tắm và quấn lại, cười nhếch mép.
-Nghe tôi giải thích đi – Ken
Nó lùi lại rồi chạy vào phòng tắm đóng sập cửa lại mặc cho Ken ở ngoài gõ cửa và gọi tên nó bao nhiêu lần đi chăng nữa. Nó bịt tai lại, ko muốn nghe những lời cậu nói. Nó xả nước thật to để át đi tiếng khóc giờ đã ko kìm chế lại đk rồi. Nó cứ khóc mãi, khóc như 1 đúa trẻ bị đánh mất chiếc kẹo. giờ nó đang ngồi cạnh cửa sổ gần bồn tắm, khoanh chân lại và khóc, trông vừa tội nghiệp vừa buồn cười.
Đợi mãi mà 3 ng` bọn họ vẫn chưa xuống thế là cả đám kéo nhau lên tìm. Qua phòng Ken thì ko có ai ở đó, thấy phòng nó mở cửa nên xông vào.
-Sao mấy ng` vẫn chưa………… - JK nhìn thấy bộ dạng của Ken và Ley lúc này thì hơi ngại.
-2 ng` vừa ms….. – Viky nhìn Ley cười.
-Bồ em đâu hả anh Ken? – Ice
-Trong đó – Ken chỉ vào phòng tắm.
-Nó còn ở trong đó mà 2 ng` dám………. – Jay
-Anh ko biết cô ấy có ở trong phòng – Ken giải thích.
-Thế lúc đầu cậu lấy phòng 999 có phải “tiện hơn” ko – Jun
-Cô ấy ở trong đó lâu chưa? – Ju
-Đk 30’ rồi – Ken
-Ley, đưa tôi mượn thẻ của phòng – Loukey
-Để tôi tìm lại đã – Ley lục lục ngăn bàn.
-Ở trên bàn này bà nội – Ren túm lấy cái thẻ và mở cửa phòng tắm ra.
Nó vẫn đang ngồi khoanh chân khóc, rõ khổ.
-Đừng khóc nữa, tôi hiểu rồi – Ju vào bế nó ra vì ngồi lâu vậy nên tê hết chân rồi, ko đi đk – Mọi ng` ra ngoài trước đi để tôi nc vs cô ấy.
-Ukm.
Ju đặt nó lên giường, cởi chiếc áo khoác trên ng` ra và mặc vào cho nó.
-Yêu ng` ta sao ko nói?
-Ai bảo…….tôi…..yêu……..anh ta, hichic – nó nức nở.
-Cô ko nói ra cậu ta làm sao biết đk.
-Tôi…..cũng…..ko chắc nữa…..nhưng nếu…..là anh……liệu anh…..có nói ko, hichic.
-Tôi……… Thôi đừng khóc nữa – Ju ôm nó rồi vỗ vỗ lưng an ủi.
Ở bên ngoài, ko khí căng thẳng cực độ khi Ken nói ra 1 câu làm ai nghe cũng phải bàng hoàng, giật mình, hoang mang ( nhất là Ley).
- Chia tay đi.
- Anh….anh…….nói gì? – Ley như ko tin vào tai mình.
- Hết thật rồi.
- Anh đừng làm vậy vs em mà, xin anh đấy.
- Nếu ko còn yêu, anh nghĩ anh nên nói thẳng vs em, như vậy thì cả 2 sẽ ko phải đau khổ.
- Ko, em ko tin, em biết là anh vẫn còn yêu em mà. Có phải anh chia tay vs em là vì con nhỏ Ri ko. Sao anh lại như vậy, anh biết em yêu anh rất nhiều mà. Ko có anh làm sao em có thể sống đk, anh nói đi.
- Anh xin lỗi.
- Anh đừng xin lỗi nữa. Em ghét nó, từ lúc nó bước chân đến đây, anh đã quay lưng lại vs em. Em hận nó – Ley nói rồi chạy đi vs 2 hàng nước mắt, mấy nhỏ Elvis cũng chạy theo.
Ken đẩy cửa bước vào đúng lúc nó và Ju đang ôm nhau.
-Cậu và cô ấy, 2 ng`………- Ken chạy đi.
-Chờ đã Ken – nó đuổi theo.
Mặc dù nghe thấy tiếng của nó nhưng Ken vẫn cứ chạy đi mà ko thèm ngoảnh lại. Cậu có cảm giác như bị chính những ng` mình tin tưởng nhất phản bội. Bậy giờ chỉ có rượu ms có thể giúp cậu ko suy nghĩ vẩn vơ về cái cảnh vừa trông thấy. Tại sao ko sớm ko muộn mà lại đúng lúc cậu nhận ra tình cảm của mình dành cho nó chứ. Còn nó, nó cũng chẳng hiểu nổi trái tim mình nữa, chỉ biết là có 1 chút ko vui khi nhìn thấy Ken và Ley như thế. Nó cứ chạy, chạy mãi rồi chạy ra tới biển từ lúc nào ko hay. Trời tối, nó ko thể tiếp tục chạy nữa. Nó tự hỏi liệu có phải nó đang đi tìm Ken hay chạy khỏi những suy nghĩ rằng nó đã có tình cảm vs Ju. Nó khuỵu xuống bãi cát và khóc. Nó tự nhủ mình ko thể yêu Ju đk, bây giờ chuyện của nó vs Rio đã rối ren lắm rồi và nó cũng biết nó vẫn còn yêu Rio, chỉ 1 chút thôi nhưng như vậy cũng sẽ ko công bằng vs Ju. Hơn nữa, nhỡ Ju ko có tình cảm vs nó thì sao, nếu biết đk chuyện này thì tình bạn giữa nó và Ju cũng sẽ mất. Nó sợ, thực sự rất sợ cái cảm giác này. Những suy nghĩ cứ quẩn quanh làm đầu nó muốn nổ tung. Nó nhớ đã có lần Rio nói vs nó: “Nếu gặp chuyện gì khó nghĩ thì hãy chạy ra biển và hét thật to, biển sẽ giúp ta thoải mái hơn”. Thế là nó hét thật to. Tiếng hát của nó đã gây sự chú ý ọi ng` trong quán rượu gần đấy.
-Ơ, kia chẳng phải là nhỏ Ri sao? – Enny
-Nó ra đây làm gì nhỉ? – Sam
-Ăn mặc gì mà lạ vậy? – Ilen
-May là còn khoác 1 chiếc áo ở ngoài đấy – Viky
-Mày tới số rồi – Ley
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...