Như đã biết, Tú Tú là cô bạn gái cũ của hắn tưởng như đã chết, còn Minh chính là bạn trai cũ bội bạc của nó.
Ngày mà hai người cùng chuyển đến ngôi trường mà nó và hắn đang học, tâm tình hai người tựa hữu tựa vô mà rung động. Hai ánh mắt nhìn nhau, trái tim cùng đập lệch một nhịp.
Minh nhìn thấy Tú Tú liền có cảm tình với cô. Minh tưởng rằng mình vẫn còn rất yêu nó nhưng sau nhiều lần thấy Tú Tú đeo bám hắn mà hãm hại nó, Minh cảm thấy mình đã yêu cô gái đó rất nhiều. Lúc nào Minh cũng chỉ dám đứng từ xa nhìn nhỏ mà thôi. Nhìn nhỏ đau khổ vì hắn, anh đau đớn từng đợt. Tim anh như bị ai đó giày vò một cách ác độc.
Những lần nhỏ khóc, anh cũng chẳng thể làm gì. Vì bây giờ, anh vốn chẳng là gì của nhỏ cả. Hai người chỉ là người dưng nước lả mà thôi.
Nhưng anh lại chẳng thể ngăn nổi trái tim mình yêu nhỏ.
Cho đến khi thấy nhỏ vì mất đi người bố thân yêu anh vẫn chẳng thể làm gì.
Cho đến khi, nó vào phòng cấp cứu, nhỏ hối hận, anh vẫn là vô dụng như vậy.
Những lúc như vậy, anh vạn lần muốn chạy đến bên nhỏ mà ôm nhỏ vào lòng để an ủi.
Ngày biết nó bị mất trí nhớ, nhỏ cảm thấy đau đớn không thôi, người chị họ mà nhỏ vừa nhận lại quên đi nhỏ, nó chính là người thân duy nhất còn lại trên cõi đời này của nhỏ.
Đau đớn cả tinh thần lẫn thể xác, nhỏ không tới trường 2 tuần liền. Tự nhốt mình trong phòng.
Lúc này đây, anh mới đủ dũng khí bước đến bên nhỏ, ôm lấy nhỏ vào lòng.
Nhỏ ngạc nhiên.
Đỡ lấy đầu của nhỏ, anh thủ thỉ:
-Tú Tú, lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã yêu em, yêu rất rất nhiều. Nhưng anh sợ khi mình nói ra sẽ khiến cho em nghĩ anh chỉ là một thằng đàn ông tồi tệ mà chán ghét anh. Những lần nhìn em đau khổ tim anh rất đau đấy, em biết không? Vì vậy vì vậy xin em đừng khóc cũng đừng thương tâm nữa. Tú Tú, có một điều anh muốn nói cho em biết. Đó là anh yêu em. Đồng ý làm bạn gái anh nhé!?
Đôi mắt anh nhìn nhỏ, nhỏ nhìn thấy sự hi vọng lẫn buồn bã trong đó nữa.
-Minh, em xin lỗi, nhưng e...
-Không cần, em không cần phải trả lời ngay bây giờ đâu. Cứ suy nghĩ.
Chưa để nhỏ nói hết câu, anh đã ngắt lời, anh biết nhỏ định nói gì nhưng anh không đủ can đảm. ANh bế nhỏ lên giường đắp chăn cho nhỏ cẩn thận rồi quay lưng bước đi.
Bóng lưng cô đơn và buồn bã.
2 tháng sau
2 tháng kể từ ngày mà anh thổ lộ tình cảm của mình với nhỏ, nhỏ chẳng thấy anh đến lớp nữa. Rất nhiều lần nhỏ gọi điện cho anh nhưng chẳng một ai bắt máy. Lòng nhỏ sốt sắng không thôi. Lúc đó, cô đã nói với nhỏ:
-Tú Tú à, chị biết em đang nghĩ gì, nhưng em hãy thử một lần nhắm mắt lại thử và lắng nghe con tim mình nói gì. Chị nghĩ, Minh là một chàng trai tốt. Cố gắng giữ lấy.
Nghe cô nói, nhỏ làm theo và nhận ra mình đã yêu anh, người con trai đa tình ấy.
Nhỏ vụt chạy đi tìm anh, khắp thành phố.
Lủi thủi về nhà, nhỏ ngước mặt lên và ngạc nhiên. Là anh. Anh đang đứng đó, tay cầm bó hoa hồng. Bỗng trời mưa.
Nhỏ chạy tới ôm chầm lấy anh.
-Minh, em đồng ý làm bạn gái của anh.
Anh nhìn nhỏ, từ từ trao nhỏ nụ hôn nhẹ nhàng. Trong cơn mưa, có cặp tình nhân đang hôn nhau.
5 năm sau, hai người cưới nhau và có cô nhóc Thiên Mai đáng yêu.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...