Cô Gái À Em Rơi Vào Tay Sói Rồi
Tại quán bar Laddon nơi được gọi là ” thiên đường của những người ăn chơi “ do ông trùm Sa Thanh mở.
Ngay cánh cửa một cô gái gương mặt sắc xảo, xinh đẹp đang vận trên người một chiếc váy đen ôm sát thân người của cô khiến cô càng thêm quyến rũ. Cô bước vào bên trong thì nghe được tiếng nhạc sầm sịt, sôi động, xung quanh cô thì có không biết bao nhiêu cặp mắt háo sắc đang thèm thuồng nhìn cô.
Cô vừa bước vào đi được vài bước thì có hai người mặc áo vest đen tiến lại gần cô cúi đầu chào cô
- Mạc tiểu thư chào cô!
Mạc Tuyết gật đầu một cái rồi rời đi đến chỗ bạn cô.
- Như Anh cậu đến lâu chưa?
Nhìn thấy Mạc Tuyết cô bạn Như Anh cô vui mừng ôm lấy cô rồi nói
- Mạc đại tiểu thư đợi cô lâu lắm rồi đó. Còn tưởng cô không trốn ra ngoài được nữa chứ!
- Sao có thể chứ? Mình là ai? Mình là Mạc Tuyết mà, cậu khinh thường mình rồi đó.
- Được rồi, ngồi đi
Như Anh và Mạc Tuyết vừa ngồi xuống ghế thì Như Anh cầm lấy ly rượu lên đưa đến trước mặt Mạc Tuyết nói
- Đến trễ cậu phải bị phạt!
- Không thành vấn đề!
Mạc Tuyết nhận lấy ly rượu rồi một hơi uống sạch ly rượu.
- Uống hết rồi. Có bao nhiêu đây chuyện nhỏ mà!
- Ai nói một ly? Là 3 ly á nha!
- Luật này do cậu đưa ra hay sao?
- Ừ
- Được, 3 ly thì 3 ly
Mạc Tuyết nâng ly rượu lên uống cạn hết 2 ly còn lại sau đó nói chuyện với đám bạn.
~
12h đêm Mạc Tuyết mới lê lếch cái thâm say mèm về đến biệt thự. Vừa vào đến đại sảnh thì cô đã thấy hai thân người đang ngồi chéo chân, gương mặt khó chịu cùng tức giận nhìn cô.
- Mạc Tuyết cuối cùng cô cũng về. Tôi còn tưởng cô không biết đường về nữa chứ
Một người đàn ông trung niên khoảng 55 tuổi gương mặt nhăn nhó xen lẫn giận dữ hỏi cô
- Ba! Giờ này khuya rồi sao vẫn chưa ngủ?
- Ngủ cái nổi gì? Con gái con đứa ban đêm ban hôm mới về nhà lo cho con gần chết sao lại dám ngủ.
Một người phụ nữ trung niên mặc chiếc váy ngủ màu xanh rêu lên tiếng nói với giọng lo lắng
- Ba mẹ! Hai người mau chóng lên ngủ đi mặc kệ con.
- Mạc Tuyết! Giờ đã mấy giờ mà mới về? Tôi còn tưởng cô ngủ ở ngoài đường xó chợ nào đó luôn rồi chứ.
- Ba! Ba nói gì kì vậy? Nhà có nệm, có máy lạnh không ngủ ra chợ ngủ làm gì. Có khùng mới ra ngoài đó nằm.
- Tôi nói gì cô cũng cãi lại, cô muốn chọc tôi tức chết sao?
- Ba! Ba phải sống để nuôi con và mẹ sao có thể chết trước con được.
- Mạc Tuyết! Cô định giở trò gì vậy hả? Cô muốn tôi tức chết cô mới hết cãi hả?
- Ba! Ba mắng con hoài! Con mệt rồi con đi ngủ đây!
Nói rồi Mạc Tuyết loạng choạng đi lên từng bậc cầu thang
- Mạc Tuyết cô đứng lại cho tôi!
- Ba! Con mệt rồi! Muốn mắng muốn chửi sáng rồi nói! Ok!
" Mạc Tuyết " ông Mạc tức giận gầm lên.
Mặc kệ lời nói của ba cô, cô vẫn ung dung bước lên cầu thang. Thấy chồng mình tức giận nên bà Mạc mẹ cô tiến lại gần khuyên bảo
- ông xã, anh đừng giận nữa! Con bé lớn rồi con bé tự biết nên làm gì mà! Ông càng nói con bé càng không thích nghe, cứ để thuận theo tự nhiên đi được không?
- bà xã anh không thể để nó cứ hư hỏng như vậy được. Nhất định anh phải để nó đính hôn trước.
- đính hôn?
- anh định cho con bé đính hôn với ai? Với tính cách của con bé thì con bé sẽ không đồng ý đâu.
- sắp tới cậu Lâm Duật sẽ từ Canada trở về nước có cuộc họp với tập đoàn chúng ta, đến lúc đó.....
- ý anh là để con bé đính hôn với cậu chủ tịch trẻ đó sao?
- úng vậy
Hết chương 2
❤ nhấn nút bình chọn nếu các bạn thấy thích nhé!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...