Lâm Yên trực tiếp gọi điện cho Triệu Hồng Lăng.
Sau khi Triệu Hồng Lăng nghe máy, Lâm Yên liền giao cho Triệu Hồng Lăng giúp mình liên hệ với đoàn làm phim bên kia.
Lâm Yên hỏi: "Lăng tỷ, đoàn làm phim của Khương đạo diễn khoảng bao giờ thì khởi động máy, đã định thời gian rồi sao "
Không biết ngày đội xe của ông ngoại thi đấu, cô có thể có chút thời gian rảnh để chạy qua giúp hay không.
Triệu Hồng Lăng trực tiếp mở miệng nói: "Ngày mai em tới công ty một chuyến, chúng ta gặp mặt nói chuyện."
Lâm Yên gật đầu: "Được."
Triệu Hồng Lăng: "Nhớ kỹ che kín đáo, ở cổng có anti fan của em ngồi chờ."
Lâm Yên: "A..."
Nhà người ta đều là đám fan hâm mộ giơ bảng cổ vũ, mang theo lễ vật nhỏ ngồi chờ ở công ty, đưa đón idol đi làm.
Thế nhưng cô? Từ khi đi diễn đến nay chưa từng có một Fan hâm mộ, tất cả những người ngồi chờ đều giấu rìu, trứng gà, rau nát, tùy thời chuẩn bị xông lên hành hung cô một trận...
Loại đãi ngộ này, cũng xem như độc nhất toàn ngành giải trí.
Gần đây phát sinh quá nhiều chuyện, mỗi một chuyện đều là cấp bậc địa chấn, nếu là lấy trạng thái khi Lâm Yên vừa về nước, lúc này sợ là đã sớm sụp đổ.
Sau khi bị cấm thi đấu, toàn bộ thế giới của cô thật sự giống như đều sụp đổ, đối với bất cứ chuyện gì cũng không có tinh thần.
Lúc đó cô tùy ý Lâm Thư Nhã bài bố xếp đặt, bị cô ta và Hàn Dật Hiên lừa xoay vòng vòng, chẳng lẽ lại không phải bởi vì chính cô chưa bao giờ để tâm.
Thế giới sụp đổ thì sao chứ, vậy liền đi... Sáng tạo thế giới hoàn toàn mới!
Dù cho tiền đồ vẫn mơ màng như cũ, thế nhưng chỉ cần trong lòng kiên định, thì sẽ không sợ hãi.
...
Ngày thứ hai, công ty giải trí Khải Tinh.
Lâm Yên dựa theo mệnh lệnh của Triệu Hồng Lăng ngoan ngoãn chạy tới.
Công ty giải trí Khải Tinh quy mô không lớn, nhưng mà, không có mấy công ti nhỏ nào có thể sánh được, mấy năm nay giải trí Khải Tinh phát triển coi như cũng không tệ, dưới tay Triệu Hồng Lăng cũng đào tào được một tuyến diễn viên tốt, thanh danh lập tức vang dội toàn bộ công ty.
Dưới sự nhắc nhở của Triệu Hồng Lăng, Lâm Yên mang theo khẩu trang kính râm, võ trang đầy đủ ra cửa.
Mới vừa đến cổng công ty, quả nhiên thấy được nhóm anti fan trung thành của cô chỉnh tề như một đội ngũ.
So sánh với lúc trước, quy mô cia đội ngũ đã lớn mạnh gấp mấy chục lần, nhà nào cũng có
Fan hâm mộ của tất cả các diễn viên trong công ty cộng lại đoán chừng cũng không nhiều bằng số anti fan của cô.
Ngay cả bảng cổ vũ... A không đúng, là ngay cả bảng kháng nghị cũng có.
Phía trên viết mấy chữ bắt mắt "Lâm Yên cút ra khỏi ngành giải trí" "Lâm Yên Bạch Liên Hoa* Lục Trà Biểu**".
*Bạch Liên Hoa: ám chỉ những cô gái luôn thích tỏ ra trong sáng, ngây thơ, vô tội, yếu đuối,...
**Lục Trà Biểu = Bitch
Lâm Yên đối với đội quân anti fan to lớn được huấn luyện nghiêm chỉnh của mình thấy thật sự rất tự hào, chậc chậc tắc lưỡi, thưởng thức cảm thán tốt một phen, sau đó từ cửa phụ tiến vào cao ốc công ty.
Tiến vào công ty, mọi người thấy cô xuất hiện, tựa hồ có chút kinh ngạc, lập tức dồn dập lộ ra thần sắc chán ghét, châu đầu kề tai nghị luận.
"Đây không phải Lâm Yên sao! Cô ts sao lại tới đây? Cũng đa như vậy mà còn dám ra cửa, cũng quá không biết xấu hổ!"
"Cô ta không biết xấu hổ cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, cả ngày nhìn qua nhu nhu nhược nhược cái gì cũng không tranh, kỳ thật tâm cơ sâu hơn bất kỳ ai!"
"Thật là, loại người này làm sao lại là diễn viên của công ty chúng ta, làm tôi hiện tại ra ngoài cũng không dám nói tôi là người của Khải Tinh!"
Những lời này Lâm Yên đã nghe qua quá nhiều, cũng đã sớm vào tai trái ra tai phải.
Đi chưa được mấy bước, vừa vặn thấy một người quen đâm đầu đi tới, là tiểu trợ lý của Triệu Hồng Lăng - Đa Đa.
Lâm Yên vội vàng bắt được cô âyd, "Đa Đa...".
Đa Đa thấy Lâm Yên, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc che miệng: "Ta đi! Yên... Yên tỷ! Sao chị lại tới đây? Chị thật lợi hại a! Chị thế mà có thể sống sót đi đến nơi này?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...