Ngoại trừ mấy món đồ cô vừa nói đến, Lâm Yên lại viết thêm một danh sách dài, phía trên viết đủ loại đồ ngổn ngang.
Khoé miệng Uông Cảnh Dương co giật: "Bà đây là muốn làm gì? Ở nhà cúng thần sao?"
Lâm Yên liếc mắt trừng hắn: "Nói hươu nói vượn! Tôi là loại người phong kiến mê tín sao? Tôi vẫn luôn tin tưởng vững chắc khoa học! Đúng, nhớ kỹ mua thêm mấy cân tỏi!"
Uông Cảnh Dương: "..."
"Nhanh đi nha! Mấy vật này đều là... là... Đạo cụ tôi cần dùng khi quay phim, cần dùng gấp!" Lâm Yên thúc giục.
"Tôi đi nơi nào mua cho bà mấy thứ linh tinh này đây..."
Uông Cảnh Dương hết cách rồi, chỉ có thể đi ra cửa giúp cô mua.
Sau khi Uông Cảnh Dương rời đi, Lâm Yên lấy ra mấy bộ dạy biểu diễn cùng hí kịch chuyên nghiệp, tiếp tục xem.
Trước đó cô bị Lâm Thư Nhã cùng Hàn Dật Hiên lừa dối, quá mức chú trọng độ hot, bỏ quên căn bản để một diễn viên có thể đứng vững: Kỹ thuật diễn xuất cùng thực lực.
Trận nguy cơ ngày hôm nay, nếu như cô có kỹ thuật diễn xuất, có thực lực, cũng không đến mức sẽ nhốn nháo hoảng loạn như vậy.
Độ hot phù du chất đống thành sự nổi tiếng, quá dễ dàng tiêu tán.
Còn tốt là cô học cái gì cũng rất nhanh, những lý luận tri thức này cô đều đã tiêu hóa sắp xong, chỉ cần tiến hành một chút huấn luyện thực tiễn nữa là ổn.
Trong thời gian ngắn, muốn lập tức có thể khống chế hết thảy nhân vật là không thể nào, thế nhưng, nếu như chỉ nhằm vào một loại thiết lập nhân vật để huấn luyện một chút, vấn đề cũng không lớn.
Cho nên, phần còn lại, liền là chờ video Bùi Vũ Đường đưa đến.
...
Vân Gian thủy trang.
Bùi Vũ Đường ghi nhớ nhiệm vụ của mình, vì giúp Lâm Yên kiếm được tiểu video, ban đêm mặt dày mày dạn ở lại nhà của Bùi Duật Thành.
Từ tối hôm qua đến bây giờ, cậu ta đã lặng lẽ quay không ít đoạn ngắn.
Nhưng mà, vẫn cảm thấy chưa đủ.
Dù sao đây chính là lần đầu tiên cậu ta giúp Yên tỷ làm việc, nhất định phải làm vô cùng tốt mới được!
Cửa phòng sách, Bùi Vũ Đường cẩn thận đẩy hé ra một khe hở.
Bùi Duật Thành vừa xem xong một video hội nghị ngoại quốc, đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Hình như là có chút mỏi mệt, nam nhân cởi áo khoác âu phục, bên trong chỉ mặc một kiện áo sơ mi trắng, cà vạt kéo nới lỏng, tùy ý treo ở cổ, cổ áo cũng mở hai nút, mắt kính gọng vàng trên sống mũi lóe sáng bóng.
Bùi Vũ Đường nhịn không được âm thầm "Ây" một tiếng, sắc đẹp như vậy, Yên tỷ lại còn nói chị ấy không động tâm?
Bùi Vũ Đường một bên âm thầm oán thầm, một bên móc điện thoại ra, mở ra hình thức video, nắm chặt thời gian bắt đầu quay chụp.
Vì quay rõ ràng hơn một chút, Bùi Vũ Đường lặng lẽ từng chút một đến gần.
Ngay khi cậu ta cách bàn đọc sách còn có ba bước, con ngươi sau thấu kính của Bùi Duật Thành, đột nhiên mở ra.
Bùi Vũ Đường bị dọa gần chết, vội vàng đem điện thoại giấu sau lưng, "Ách, đại ca... Anh... Anh đã tỉnh a!"
Bùi Duật Thành: "Có việc?"
Bùi Vũ Đường gượng cười: "Ha ha, đại ca, em chính là tới quan tâm anh một chút, thời tiết này thật sự là quá nóng, anh nhìn xem anh đều toát mồ hôi, bằng không thì... Anh cởi quần áo ra a?"
Bắt đầu từ tối hôm qua, Bùi Vũ Đường vẫn luôn chuyển động vây quanh hắn, còn kém không có đem bốn chữ "Có mưu đồ khác" viết lên mặt.
Bùi Duật Thành nghe vậy, vẻ mặt bất động liếc mắt nhìn cậu ta, "Không cần."
Bùi Vũ Đường gấp: "A, thật sự không cần thay quần áo sao? Như vậy rất khó chịu a! Không bằng em giúp anh cầm bộ quần áo sạch sẽ tới!"
Bùi Duật Thành: "Bùi Vũ Đường, em hết sức rảnh?"
Một đạo ánh mắt sắc bén kéo tới, Bùi Vũ Đường lập tức rụt cổ một cái, "Khục, em đây liền lăn!"
Sau khi rời khỏi thư phòng, Bùi Vũ Đường thất vọng không thôi nắm tóc.
Ngô, vậy phải làm sao bây giờ đây?
Cũng không biết nghĩ đến cái gì, con mắt Bùi Vũ Đường đột nhiên phát sáng lên.
Có!
Đại ca xế chiều mỗi ngày đều có thói quen bơi lội!
Hiện tại cậu ta đi tới bên kia bể bơi ngồi chờ để chụp ảnh là được rồi!
Cậu ta thật sự là quá cơ trí!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...