Lâm Yên tức giận nhét đồ vật trở về: "Tôi giữ lại ăn không được sao?"
Bùi Vũ Đường nghe vậy, biểu lộ tựa hồ có chút khó mà hình dung.
Bất quá, căn cứ nguyên tắc chị dâu "Đúng cũng là đúng, sai cũng là đúng, tóm lại chị dâu tuyệt đối không có sai", Bùi Vũ Đường lập tức mở miệng nói: "Thì ra là thế! Tỏi rất tốt. Tỏi sát trùng giảm nhiệt, phòng ngừa khối u ung thư còn có thể giảm mỡ máu cùng cholesterol! Chị dâu thật là biết dưỡng sinh!"
Lâm Yên: "Khục, không sai không sai..."
Lâm Yên vừa thở phào nhẹ nhõm, bên này còn chưa dứt lời, hết lần này tới lần khác lúc này "Bang lang" một tiếng, cái bao lớn kia bởi vì chứa quá nhiều đồ vật, kính bát quái, lá bùa, kiếm gỗ đào, đồ ngổn ngang gì trong túi cũng lần lượt rơi ra...
Lâm Yên: "..."
Bùi Vũ Đường: "..."
Bùi Duật Thành: "..." Những vật này, hắn nhớ lần trước bản thân đã ném đi...
Bùi Vũ Đường tò mò nhặt đồ vật lên, "Ây... Kính bát quái... Lá bùa... Còn có đây là kiếm gì... Chị dâu? Mấy thứ này là làm gì?"
Bùi Vũ Đường không nghĩ tới ở chỗ Lâm Yên cơ hồ không thấy bất kỳ đồ vật gì mà một cô gái nên có, đồ vật kỳ kỳ quái quái, không thể tưởng tượng lại là một đống lớn.
Lâm Yên mặt đen lại, một bên liếc trộm Bùi Duật Thành, một bên thu thập, một bên nghiêm trang mở miệng: "Khục, vật phẩm trang sức! Cậu không cảm thấy rất có phong cách sao? Tóm lại sau khi cậu chuyển về nhớ cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng làm hư!"
Bùi Vũ Đường nháy nháy mắt, "Trang... Trang sức?"
Lâm Yên gượng cười gật gật đầu, thực ra chính cô cũng cảm thấy rất khó tin...
Đang nghĩ ngợi giải thích cái gì một chút, lấp liếm mấy lời cho qua, con mắt lại Bùi Vũ Đường lấp lánh sờ những vật kia, ngữ khí khoa trương mở miệng nói, "Chị dâu! Chị quả nhiên là có ánh mắt độc đáo! Ngay cả vật phẩm trang sức trong nhà cũng không giống bình thường như thế, quả thực là một dòng nước trong của ngành giải trí! Thật không hổ là chị dâu của em! Những vật này chị mua ở nơi nào, lát nữa gửi địa chỉ cho em, em cũng muốn bày một chút ở chỗ em ở! Bắt kịp phẩm vị của chị dâu!"
Lâm Yên nghe Bùi Vũ Đường thao thao bất tuyệt một phen, khóe miệng co giật, cái cằm cũng suýt chút rơi xuống: "Ây..."
Thiếu niên, cậu nghiêm túc sao?
Nhưng mà, giờ phút này, trong con ngươi Bùi Vũ Đường tràn đầy sùng bái cùng kích động, thổi phồng đến mức gọi là chân tâm thật ý, hoàn toàn không giống như nói đùa.
Bùi Vũ Đường: "Chị dâu! Nhớ gửi địa chỉ cho em nha!"
Lâm Yên: "..."
Lâm Yên lúng túng nhìn thoáng qua Bùi Duật Thành bên cạnh, Bùi Duật Thành thả kính bát quái trong tay xuống, khẽ cười một tiếng, "Là rất đặc biệt."
Lâm Yên biểu lộ rất là một lời khó nói hết: "..."
Người của Bùi gia, thẩm mỹ đều quỷ dị như vậy sao???
Chẳng lẽ là thẩm mỹ của cô xảy ra vấn đề?
"Chị dâu, còn đồ vật gì cần chuyển không?"
"Phòng ngủ còn có một ít."
"Được rồi!"
Sau khi Bùi Vũ Đường đi vào, Lâm Yên rót chén nước cho Bùi Duật Thành, mở miệng nói, "Bùi tiên sinh, ngài chờ ở bên này một lát, đồ vật của tôi không nhiều, lập tức chuyển xong!"
Bùi Duật Thành: "Được."
Lâm Yên nói xong, liền đi theo Bùi Vũ Đường vào phòng ngủ.
Vừa cất bước đi vào, liền thấy Bùi Vũ Đường dùng một bộ biểu lộ khá phức tạp nhìn cô chằm chằm.
Mặt mũi Lâm Yên tràn đầy không hiểu, lại làm sao vậy?
"Làm sao vậy?" Lâm Yên hỏi.
Bùi Vũ Đường quay đầu ngắm đồ vật trên tường phía đối diện cửa, dùng ngón tay chỉ trên tường, yếu ớt mở miệng nói, " cái này... Cũng là vật phẩm trang sức?"
Tiếp theo, Lâm Yên nhìn theo ánh mắt Bùi Vũ Đường, sau đó liền thấy áp phích to lớn trên tường... Chân dung Bùi Nam Nhứ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...