Cuối cùng cũng đến LightBAR, Charel cùng cậu bước vào nơi nhộn nhịp
nhất đêm nay. MiJin đã đợi từ trước, cả ba lựa một chiếc bàn gần với
quầy bar nhất. Charel nhận được tin nhắn từ anh.
JungKook đang ở đâu?
Một câu ngắn gọn đủ làm cô hiểu là con người này đã về thật rồi và đi lục tung để tìm bảo bối của anh.
Cậu ấy đang ở LightBAR, cậu đừng lo có tôi và MiJin ở đây mà không ai bắt cóc đâu.
Anh vừa đọc xong thì đạp ga chạy thẳng đến đó mong là con người này ở đó rồi cậu tóm về mà xử lí cho ra hồn.
” JungKook, chúng ta ra nhảy đi”
MiJin kéo tay cậu muốn bước ra sàn nhảy, đi bar mà cứ ngồi lì ở đó thà đi ăn nhà hàng còn hơn.
” Thôi, tớ không thích! Hai cậu ra đi”
JungKook ngại ngùng mà từ chối, cậu không quen nhảy điên cuồng cùng người khác nên ngoan ngoãn nhất bar mà ngoài
đó uống một ít rượu loại nhẹ.
Ngồi một chổ khiến cho không ít sự chú ý tập trung vào cậu, không ít người nhìn con mồi ngoan trước mặt mà thèm cực kì.
HwaYoon là một tay chơi thứ thiệt và một
đại ca của một bang nhóm vừa mới nổi trong giới ngầm này. Hắn cũng đang
dán mắt vào cậu, người nhỏ nhắn, đôi mắt hút hồn và cực kì dễ thương.
” Này, em sao ở đây một mình thế?”
Hắn không chằn chừng mà tiến đến cậu, ngồi xuống kế bên mà choàng tay qua vai cậu.
” Đồ khốn, biến đi”
Cậu mắng vào mặt hắn, đàn em của hắn phía sau bước lên tính mắng hắn lại thì bị hắn cản lại.
” Này em xinh thật đấy, giọng như thế này mà lên giường đúng là tuyệt thật”
Hắn ta nâng cầm cậu lên, nhìn gương mặt xinh xắn đó, nhìn xuống thân hình đó và cả chất giọng của cậu.
” Anh có bị chạm dây thần kinh không đấy? Tôi phải nên gọi bệnh viện hốt anh liền”
Cậu cười đều nhìn anh, rồi đẩy tay hắn ra khỏi cầm của mình. Ngồi xuống cách xa hắn ra.
” Anh thích những người đanh đá như em, ngoan anh sẽ chiều”
Anh vẫn mặt dày mà tiến đến cậu, vuốt ve bờ vai nhỏ đó. Cậu khinh tởm con người này, còn biến thái hơn cả TaeHyung.
” Tôi không phải trai bao”
Cậu vừa nói xong thì một phát đá vào nơi hiểm của hắn, vừa bước ra thì bị đàn em của hắn kéo lại.
” Không thích nhẹ nhàng sao? Hay em thích mạnh bạo hả?”
Hắn nắm lấy tay cậu, mỉm cười nhìn con người này. Cúi xuống hôn lên chiếc cổ trắng đó.
” Đồ khốn, tôi sẽ giết chết anh”
JungKook đánh đá cỡ này thì cũng vô dụng, cậu chẳng biết phải làm gì vào lúc nào cả.
” Thả cậu ấy ra mau”
Charel và MiJin thấy từ xa mà xông đến cũng bị đàn em của hắn tóm lại mà không cho bước đến gần.
” Đúng là rất tuyệt! Đêm nay anh sẽ bên em”
Hắn thích thú nhìn cậu, cởi nút áo đầu tiên ra nhìn làn da trắng nõn đó mà không thể kiềm chế được cơn dục vọng nữa.
” Thả em ấy ra”
Cuối cùng thì đại anh hùng TaeHyung cũng xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt lạnh lùng pha chút tức giận của anh đang hướng về hắn.
” Mày là thằng nhãi nào? Nó là của tao, biến đi”
Hắn to giọng nói chuyện với cậu, nhìn chắc chắn chỉ là một tên làm công sở và vô hại với hắn.
” Mày mới là thằng nhãi đấy, miệng còn hôi sữa mà lớn giọng ở đây sau! Mày lo mà cút đi trước khi tao điên lên”
Anh cười nhìn hắn, chắc là một đứa vừa mới bước chân vào cái xã hội ngầm này nên chưa biết đến hắn.
” Mày lớn giọng lắm, để xem mày làm gì! Đánh nó”
Hắn cười lớn nhìn anh, chỉ được cái miệng to chẳng biết đánh thì nằm van xin cho mà xem.
” Tụi bây dám được đến một cọc tóc của đại ca thử xem”
Từ khác nơi trong bar chỉa súng về phía
băng nhóm của hắn, trong bar này không thiếu gì người của
King&Tiger. Hắn bây giờ mới biết được là con người này chính là một
người quan trọng trong băng nhóm hàng đầu cái xã hội này. Thì ra hắn
đụng đến người của những con người cầm đầu này.
” Thì ra là một trong những đại ca của
King&Tiger xem, coi như tôi nhìn lầm nhưng con mồi này là của tôi, ở đây không thiếu gì những em đẹp sao anh lại không chọn chứ”
Dù biết cái băng nhóm này kén tiếng đến thế nào nhưng hắn ta vẫn một mực thích thúc với cậu.
” Tôi cho anh biết, con người mà anh gọi
là của anh chính là vợ tương lai của tôi đấy! May cho anh là người của
tôi chưa nhận ra em ấy, nếu mà biết anh chạm đến cọc lông của em ấy
thì..... Bằng”
Anh bình tĩnh bước đến cầm theo khẩu súng giả trong tay mình, kéo cậu vừa phía anh rồi chỉa súng hù dọa hắn mà bay mất hồn vía.
” Đến cả không phân biệt đâu là súng thật đâu là súng giả mà làm đại ca một băng nhóm sao? Đúng mà miệng hôi sữa
mà thích làm người lớn”
Anh không cần biết con người này lớn hơn anh bao nhiêu nhưng lúc này tính khí của anh đang sôi như lửa đừng hòng mà đụng đến.
” Phải học hỏi cậu thêm rồi, tôi có mắt như mù mới không biết là đại tỷ tương lai”
Hắn ta bây giờ run sợ giữ rừng súng từ
khắp nơi chỉa về mình, hắn chỉ cần đụng đến một trong hai con người này
thì hắn coi như đi đời.
” Biết vậy là tốt!”
Câu cuối cùng mà anh nói ra, kéo cậu ra
ngoài. Charel và MiJin chạy theo cũng muộn màng, tặc lưỡi kì này khổ cho JungKook thật rồi đây.
” TaeHyung........em”
Đến cuối cậu cũng nhận ra mình sai, dám
đi bar suýt nữa thì chết chắc rồi. Nhìn anh đang tức giận chạy nhanh,
nhưng không phải hướng về nhà anh và nhà cậu.
” Em hay lắm rồi! Không có anh ở bên còn dám đi bar, suýt nữa em xong rồi đấy! Anh mà không đến thì......”
TaeHyung lớn tiếng với cậu, quá tức giận mà anh đập mạnh vào tay lái, kiềm chế cơn giận lại.
” Em xin lỗi”
JungKook bây giờ muốn bật khóc lên vì cái gương mặt đáng sợ của anh, xe chạy với tốc độ cực kì nguy hiểm.
” Không dạy dỗ em thì em càng ngang hơn, kì này em phải được dạy dỗ lại”
TaeHyung nhìn về cậu, ánh mắt của anh
ngày càng lạnh lùng hơn. Anh chạy đến căn biệt thự của mình vừa mới mua
cách đây không lâu.
” Em đau......”
Anh nắm mạnh cổ tay cậu mà lôi vào nhà, cậu chưa từng đến đây bao giờ cả, nơi này rất đẹp và còn mới tinh.
Theo chân anh đi đến phòng ngủ, anh đẩy mạnh cậu xuống chiếc giường lần đầu tiên nằm đó.
” Em tối nay đừng có hòng mà ngủ được với anh”
Đó là câu nói cuối cùng mà cậu nhớ trước
khi anh đè ra ăn không chừa lại bất kì thứ gì. Anh kéo cậu hết trận này
đến trận khác, cậu ngất lên ngất xuống, dù đã lần rất nhiều nhưng lần
này anh có vẻ điên cuồng và mạnh bạo hơn vì mong nhớ 20 ngày của anh bây giờ cùng một lúc mà về. Kì này cậu thê thảm thật rồi, lúc đầu anh nghĩ
mình sẽ nhẹ nhàng như lúc này thì nhẹ nhàng không thể dạy dỗ được con
người cứng đầu như cậu.
——————————————————————-
Như đã hẹn, chúng ta chỉ còn 2 chap nữa là complete bộ fic này rồi đấy. Nhanh thật nha~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...