Cô Dâu Tỷ Phú


Chương 1
Vừa ngồi vào bàn ăn, chưa cầm đũa lên, ông Thành tuyên bố:
– Từ ngày mai, nhà chúng ta có thêm một thành viên nữa. Đó là Uyển Ngọc.
Uyển Ngọc nhỏ hơn con hai tuổi, sống khép kín rụt rè, con nên để ý và giúp Uyển Ngọc với nghe Thanh Hương.
– Dạ.
Thanh Hương dạ miễn cưỡng, có mấy khi cô ở nhà đâu, sáng cô đã đi mãi bảy tám giờ đêm mới về, không phải lo việc *****ng chạm với thành viên mới.
Ông Thành tiếp:
– Thật ra Uyển Ngọc có nhà, nhưng bà ngoại mới mất. Ba là con nuôi của bà ngoại, không nỡ nhìn Uyển Ngọc sống một mình.
Bà Thành đỡ lời chồng:
– Các con không có ý kiến gì đâu, anh không cần giải thích. Em cũng chuẩn bị phòng cho Uyển Ngọc rồi.
– Ơ, thì anh nói ọi người trong nhà cùng biết, vì đôi khi có thêm một người, không phải chỉ thêm chén cơm đôi đũa mà cũng có sự xáo trộn một chút, phải không Vinh?
Thành Vinh cười, cầm đũa lên:
– Không có gì đâu ba. Con cũng đi tối ngày.
Thanh Hương lườm anh trai:

– Hẹn hò với Thu Cúc rồi phải không?
Thành Vinh bật cười:
– Hẹn hò gì đâu, đi uống nước và đi chơi.
– Vậy mà không chịu hẹn hò.
Vinh ghé tai em gái thì thầm:
– Như em mới đúng là hẹn hò.
Thanh Hương nạt khẽ:
– Không nói chuyện với anh nữa. Ăn cơm đi!
Cô tinh nghịch gắp một miếng thịt to bỏ vào chén anh trai:
– Không ăn, em ăn hết à.
– Em mà dám, giữ eo ghê hồn mà dám ăn ... cùi luôn:
– Tò mò.
Tuy nói như vậy chứ Thanh Hương thầm lo, cô là người mẫu mà không giữ eo là nguy to. Thanh Hương ăn thật nhanh, cô bưng ly nước lên uống:
– Con phải đi rồi.
Bà Thành lắc đầu nhìn theo. Lúc nào cũng bận bận bịu bịu.

Thanh Hương vừa ra cửa đã có xe Vũ Hoàng đón cô. Cô ngồi vào xe. Vũ Hoàng ngồi lại gần, anh hôn vào má cô:
– Tối nay em xinh quá. Về nhà anh nghen, giờ này còn sớm mà. Em hành nghề người mẫu, suốt ngày anh cứ lo mất em.
– Em đã thuộc về anh, còn lo mất èm nữa sao?
– Lo chứ, muốn cưới em, xin bàn tay em, lúc đó mới không lo nữa.
Thanh Hương phì cười:
– Đợi em ba năm nữa đi.
Vũ Hoàng nhăn nhó:
– Ba năm nữa, cổ anh sẽ dài hơn cả cổ cò.
– Đừng ca cẩm nữa, em yêu anh.
Thanh Hương hôn nhẹ vào má người yêu đó là cách cô trấn an anh. Vũ Hoàng cũng biết như vậy, mong gì hơn, dù sao thì anh cũng làm chủ được tấm thân ngọc ngà này. Quay sang ũi chạm vào má cô, Vũ Hoàng đùa:
– Em mà cứ hôn anh và anh cứ hôn em kiểu này, anh sẽ đỗ xe lại kéo em ra băng sau và ...
Vũ Hoàng nháy mắt, đôi mắt như có lửa. Thanh Hương đỏ mặt xô Vũ Hoàng ra mắng:
– Đàng hoàng lại đi ông luật sư.
Vũ Hoàng cười khanh khách:
– Em là thỏi nam châm quyến rũ, không có người đàn ông nào ngồi gần em có thể đàng hoàng lại cả.
Tấp xe lại, Vũ Hoàng kéo mạnh Thanh Hương vào lòng và hôn cô. Thanh Hương rung động khép mắt, chưa bao giờ cô từ chối sự ham muốn của anh, yêu và cho, nhau tất cả.
Cửa mở, Vinh nhìn ra, anh đứng ngay dậy:
– Ba!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui