… 8 …
.
Con thuyền lướt nhẹ trên mặt hồ trong xanh in bóng nền trời bất tận. Xung quanh thuyền là khung cảnh trùng điệp những núi đá vôi hình thù kỳ dị đan cài, xếp chồng, nối tiếp nhau như một mê cung trôi nổi bồng bềnh trên mặt nước. Phủ trùm lên màu trắng thuần khiết của đá là thảm xanh cây cỏ, đặc biệt là những loài cổ thụ cành lá xum xuê, vươn dài chùm rễ quấn chặt vào vách núi dựng đứng cheo leo. Những thác nước trắng xóa không thấy đỉnh đổ dọc theo vách đá từ trên cao, phủ lên không gian một màn sương bạc lơ lửng do toàn bộ nước đã hóa hơi khi chưa chạm mặt hồ.
Con thuyền trôi vào đường hầm phía dưới một ngọn núi cao hình vòm. Không khí lạnh lẽo mang đầy hơi nước tỏa ra từ các vách đá lấp lánh lân tinh. Muôn vàn khối thạch nhủ treo lơ lửng trên cao được chiếu sáng bởi ánh nắng yếu ớt, nhìn giống như một bàn chông khổng lồ sẵn sàng đổ sụp. Ánh sáng le lói cuối đường hầm dần hiện rõ. Con thuyền vượt qua cổng đá cuối cùng rồi chìm vào màn sương trắng mênh mông của nhiều thác nước. Thấp thoáng phía trên màn sương, vô vàn cánh chim yến chao lượn dưới bầu trời trong xanh cao rộng.
Thủy cung hồ Yên Ba hiện ra giữa khung cảnh mờ mờ ảo ảo, vừa thực vừa hư.
Đó là một ốc đảo xanh rì màu tre với những ngôi nhà sàn cũng bằng tre nứa rất dân dã dựng trên thảm cỏ mượt. Chúng được nối với nhau bằng những con đường lát đá phiến. Các khóm hoa được trồng khéo léo và chăm sóc cẩn thận đang khoe sắc rực rỡ giữa khung cảnh đầy hơi sương. Muôn ngàn bướm ong tung tăng bay lượn. Những chiếc cầu bằng tre nâu bóng được trang trí tay vịn tinh tế, nối ốc đảo với những thủy động lớn nhỏ khoét sâu vào lòng núi đá cao thấp xa gần. Khung cảnh là một bức tranh bị áp đảo bởi sắc xanh lục mát lạnh và bình yên được phủ màn sương bạc bảng lảng nhạt nhòa.
-Bình tĩnh… Bình tĩnh… Bình tĩnh…
Điệp Tuyên lảm nhảm với chính mình, đi qua đi lại trên thuyền.
-Điệp Tuyên à. Cô đứng yên có được không. Cô làm người khác nhức đầu quá. Nhìn thấy khung cảnh hùng vĩ cùng đừng sợ hãi kêu la như con nít vậy chứ.
Mạc Tần nói với nụ cười trêu tức. Điệp Tuyên liếc anh bằng ánh mắt ai oán.
Chàng khẽ cười vén làn tóc mai phủ lòa xòa trước trán đang chấm vào mắt, cảm thấy bình tâm hơn. Sự lạc quan của người bên cạnh giúp chàng thêm can đảm đối mặt với thử thách cuối cùng, một việc còn khó khăn hơn mò kim đáy bể và mọi cố gắng có thể chỉ như dã tràng xe cát. Đó là nói dối hai trong những thần linh hùng mạnh và quyền năng nhất Văn Lang: Thụy Hà Thần Nữ và Lãnh Nham Sơn Thần.
Lãnh Nham Sơn Thần cai trị vùng núi Ngũ Lĩnh, một trong những vùng núi linh thiêng nhất có từ thời Thủy Tổ phụ Kinh Dương Vương và Thủy Tổ mẫu Long Nữ bình định bốn phương lập nên Xích Quỷ ở phía Nam hồ Động Đình, tiền thân của Văn Lang. Lãnh Nham Sơn Thần là một trong những công thần khai quốc quan trọng nhất.
Thụy Hà Thần Nữ được nhân dân suy tôn là Thủy Tinh Động Đình Ngọc Nữ Mỵ Nương, là con gái của Tổ phụ Lạc Long Quân và Tổ mẫu Âu Cơ, là một trong ba chị em Thượng Thủy Thánh Mẫu, Mẹ của các dòng nước, cai quản tất cả mọi thứ liên quan đến nước ở Nhân gian của người Bách Việt.
Và chàng chỉ được biết sự thật này khi đã ở trên thuyền đến hồ Yên Ba.
Thuyền cặp bến.
Trên thảm cỏ, luồng hơi nước nhạt nhòa đột ngột cuộn xoáy vào nhau dày đặc đến mức không nhìn rõ cảnh vật. Nhưng chỉ một khắc, chúng tan ra. Người phụ nữ vận váy áo trắng bạc thêu hoa văn kỷ hà, phong vân thủy ba cách điệu xuất hiện trong màn sương mờ ảo. Mái tóc đen mượt óng ánh của bà quấn cao cài trâm bạc cẩn ngọc lục bảo lấp lánh. Bà chỉ khoảng ba mươi, phong thái cao quý, vẻ đẹp thanh thoát tao nhã nhưng đôi mắt lại toát lên vẻ sắc sảo và quyết đoán. Vẻ đẹp của bà là sự kết hợp hoàn hảo giữa mềm mại và cứng rắn, ấm áp và lạnh lùng, già dặn và trẻ trung… là sự thể hiện tuyệt diệu bản chất của dòng nước. Phía sau bà là bốn cô gái dung nhan diễm lệ mặc trang phục lam nhạt mỉm cười thân thiện.
-Đây là con dâu tương lai của mẹ phải không?
Bà nở nụ cười như hoa như ngọc, hỏi ngài với ánh mắt vui mừng.
-Dạ phải. Nàng tên là Ninh Khiết Thảo, là một dược sư của tộc Thang Tuyền.
Thủy thần mỉm cười đáp lời. Chàng nhẹ nhàng cúi đầu chào. Bàn tay hai người đã nắm chặt vào nhau từ lúc nào.
-Khá lắm…
Bà khẽ nói và gật đầu. Ánh mắt bà nhìn chàng như đang ngắm một tạo vật kỳ diệu, vừa mãn nguyện, hạnh phúc lại vừa đau buồn, lo âu… Chàng lấy hết can đảm nhìn thẳng và đôi mắt đen huyền sâu thẳm thể hiện vô vàn cung bậc cảm xúc ấy và bất giác cảm thấy sợ hãi. Một nỗi sợ mơ hồ khó định thành lời, không rõ nguyên nhân. Bà mỉm cười thật hiền dịu, khẽ đưa tay vuốt nhẹ mái tóc nâu đồng bóng mượt của chàng. Giọng bà rất khẽ, chỉ vừa đủ nghe.
-Khả năng trang điểm của Điệp Tuyên đã tiến bộ rất nhiều.
Bà nắm lấy tay trái của chàng, ánh mắt dịu dàng nhìn chiếc vòng bạc chạm khắc hình Hỏa Phụng thật lâu rồi nói.
-Chiếc vòng này thật là hợp với con. Ta rất vui khi nhìn thấy con đeo nó.
Bà quay sang nhìn ngài vẻ nghiêm khắc.
-Lãnh Hà! Con đừng đeo chiếc vòng giả mạo đó nữa. Con không thấy rằng nó rất ngớ ngẩn khi phối thành cặp với chiếc vòng Khiết Thảo đang đeo hay sao?
-Con đeo nó cũng bởi vì mẹ không đưa chiếc vòng thật cho con mà thôi. Mẹ không thấy rằng chỉ có Khiết Thảo đeo vòng đính ước mà con không đeo thì rất ngớ ngẩn hay sao?
-Mẹ đã nói là đến thời điểm thích hợp thì con sẽ có được nó rồi mà.
-Nhưng…
-Đừng cãi lời mẹ.
Thụy Hà Thần Nữ đanh giọng. Chiếc vòng bạc chạm khắc hình Thủy Long trên tay trái ngài lặp tức tan thành muôn ngàn hạt nước nhỏ li ti lơ lửng. Chúng nhanh chống tan vào không khí mờ nhạt hơi sương xung quanh. Thần Nữ mỉm cười hài lòng trước thái độ không cam tâm của ngài. Bà nắm lấy tay chàng kéo đi, vẻ vui tươi thể hiện trong lời kể về bữa tiệc đã được chuẩn bị để đón mừng cô dâu mới. Chàng nhìn ngài thật nhanh rồi vội vàng bước theo bà. Những kẻ đi sau không giấu được sự ngạc nhiên đến ngỡ ngàng trong đôi mắt.
Mặt hồ tĩnh lặng. Sương khói nhạt nhòa.
.
.Tứ Phủ, Tứ Pháp
Dựa theo tín ngưỡng thờ Mẫu của người Việt, tức thờ Tam Tòa Tứ Phủ, còn Tứ Pháp Vân – Vũ – Lôi – Điện là bốn bị nhiên thần được thờ để cầu đảo mong mưa thuận gió hòa. Có thể dễ dàng đọc những truyền thuyết về các Thánh Mẫu trên internet. Trong truyện, Tứ Pháp là Thần Vương cai quản, giống vai trò Thiên Lôi, còn Tứ Phủ cai quản Nhân giới và Âm giới thuộc tầng Đất được hiểu như sau.
-Thiên Phủ của Thượng Thiên Thánh Mẫu, quản con người khi sống, Liễu Hạnh Mỵ Nương kế ngôi, con gái út của Thượng Thiên Thánh Mẫu
-Địa Phủ/ Âm Phủ của Thượng Địa Thánh Mẫu, quản con người khi chết, U Linh thần nữ tại vị
- Thủy Phủ của Thượng Thủy Thánh Mẫu, quản sông biển gió mưa… ba con gái của Lạc Long Quân tại vị
1. Thủy Tinh Động Đình Ngọc Nữ Mỵ Nương
2. Hoàng Ba Đoan Khiết Mỵ Nương
3. Tam Giang Mỵ Nương
-Lâm Phủ của Thượng Ngàn Thánh Mẫu, quản rừng núi đất đai… La Bình Mỵ Nương kế ngôi, con gái của Tản Viên và Ngọc Hoa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...