Cô Dâu Siêu Quậy
Một lời hứa nó muốn hắn phải tin rằng : " Đời này , kiếp này ...EM CHỈ YÊU MÌNH ANH " vì một lời hứa ấy hắn chấp nhận trở về Việt Nam đợi nó trở thành cô dâu của mình . Đúng nó hứa như vậy nhưng ...yêu đâu có nghĩa sẽ kết hôn cùngsống đến trọn đời . Nó phải làm sao khi một lời hứa khác chói chặt trái tim rằng nó còn một đám cưới đang chờ , rằng nó không thể thất hứa để làm cô dâu của hắn...thôi thì nếu có kiếp sau nó nguyện dùng hết trái tim để yêu hắn trở thành người vợ tuyệt với nhất. Love cafe vào buổi sáng khá là vắng , không gian lãng mạng yên bình luôn mang lại cảm giác thoải mái không chút muộn phiền . Từ khi xuật hiện người con trai nổi bật với gương mặt vừa đẹp vừa lạnh thì cả căn phòng trở lên bừng sáng , Devil đi tới đâu đều thu hút ánh nhìn của khách và cả nhân viên . Chọn đại một cái bạn gần cửa sổ , gương mặt tuyệt nhiên không biểu lộ một chút cảm xúc khi bóng người bước tới thì Devil chỉ trả lời một câu ..vô cùng ngắn gọn " cafe đá " làm người nhân viên tí nữa là rớt cây bút đang cầm trên tay . -Anh ._Devil chưa nhìn thấy hình dáng nó đâu mà cảm nhận được một vòng ôm đang siết lấy đôi vai mình mùi hương từ mái tóc vô cùng dễ chịu , hơn 2 năm trời chưa gặp thật sự nó rất nhớ Devil . -Em khoẻ không, nhìn em có vẻ gầy đi vậy. _Anh khẽ vuốt mái tóc của nó cảm giác mềm mại bồng bềnh , Devil cũng vòng hai tay ôm lấy nó ...cái ôm thể hiện sự nhớ nhung yêu thương sau 2 năm xa cách . -Nếu không khoẻ thì sao có mặt ở đây được cớ chứ , còn anh thì sao ? _ Nó buông tay thoát khỏi vòng ôm đó để lại trong Devil có chút hụt hẫng nhưng cảm giác đó mau chóng tan biến bởi vì sao chứ ? Devil cũng không thể giải đáp được hay không muốn tìm ra câu trả lời ? -Đi thẳng vào vấn đề nào , tóm tắt ngắn gọn tại sao em lại thành ra thế này ? _Câu hỏi này đã bám lấy Devil từ rất lâu rồi , là 2 năm trước khi nghe tin " Lưu Tiểu Vi đã chết do một vụ tai nạn xe " không hiểu sao linh cảm của anh lại cho rằng nó vẫn còn sống ...cái chết ấy còn quá nhiều mâu thuẫn có lẽ chỉ có những người cực kì chuyên nghiệp tinh tường như Devil mới có thể nhận ra , vậy vì cái cớ gì cơ chứ ? -Em có một mối hận , là ông ta được bố mẹ em cưu mang lại nhẫn tâm lợi dụng lòng tốt ấy để lấy đi công ty của ba mẹ em đã thế còn phóng hỏa khiến ba mẹ em chết trong đám cháy còn em may mắn sống sót nhưng vì quá hoảng loạng lên mất đi trí nhớ hoàn toàn chẳng nhớ gì về kí ức kinh hoàng đó nữa ...thật may mắn em được vị quản gia cứu đeo cho em một lớp mặt lạ và cũng nhớ lớp mặt nạ ấy em bảo toàn được tính mạng để chờ đến ngày TRẢ THÙ . DEVIL BA CỦA ANH CHÍNH LÀ ÔNG TA LÂM BỘI DUY ĐÃ KHIẾN EM MẤT CHA MẤT MẸ MẤT ĐI TẤT CẢ .- Nó nhất thời bị kích động khi nhắc đến ông ta - người mà nó chỉ muốn chém giết ra chăm mảnh , Devil ngạc nhiên là cha của anh sao ? " Ông đúng là ác hết đường nói mà , đi đâu cũng có kẻ thù ha ha tôi quên không ác làm sao là ông được " Devil nhếch môi gương mặt sa sầm lại cả gương mặt toát lên hàn khí bức người ...lạnh vô cùng . -Em nói sai rồi ....Devil này chỉ có mẹ không có cha .-Một câu nói dài nhưng sao nó lại có cảm giác lạnh đến như thế ? Ánh mắt của Devil chỉ chứa một chữ hận đã nhuốm thành màu ...điều đó vì " anh ấy hận cha mình " . ******************* Dư âm của cơn mưa dữ dội của tối qua , mặt đường vẫn đọng lại những vũng nước lớn . Đôi giày cao gót sang trọng bước đi đều đều trên nền đường tạo nên những âm thanh " cồm cộp" , rõ ràng chủ nhân của đôi giày đang đi mà tâm trí để đi đâu nên hậu quản là đôi giày cao gót và một phần ống quần tây bị ướt nước mưa . -" Bước tiếp theo tiến hành đi " _ Lấy chiếc điện thoại từ trong túi , nó bấm số gọi cho ai đó giọng điệu vô cùng nghiêm túc ánh mắt trong trở nên sắc đến kì lạ . -" Dạ " _ Tiếng đầu dây bên kia trả lời , nó ngắt điện thoại cho lại vào túi tiếp tục bước đi ...nhưng cảm nhận được sự ướt át từ bàn chân ánh mắt khó hiểu nhìn xuống . -Haiz bực thật _ Từ trước tới giờ nó rất ghét cảm giác ẩm ướt , khô không khô hẳn ướt không ướt hẳn cảm giác đó cực kì khó chịu .Dự định của nó sẽ đi bộ cho tâm trạng khuây khỏa nhưng có lẽ phải dẹp bỏ thôi .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...