Tôi rất tức giận,bởi vì cô ta luôn cô tình làm tổn thương một đứa trẻ…
Mẹ Lâm gạt tay Tuyết thật mạnh
-Cô bị điên à,có biết vừa làm gì không?
-Bà tránh ra để tôi nói chuyện với cô ta
-Thật hỗn láo…
Mẹ Lâm thấy ông Tiến liền kêu lên
-Mình ơi mình xem con dâu cả của mình nó làm gì con dâu thứ đây,phải chăng nhà này không còn phép tắc gì nữa,ma cũ bắt nạt ma mới …
Bố Cảnh vẻ mặt rất tức giận quát Tuyết
-có chuyện gì mà con hành xử thô lỗ như k có người dậy dỗ vậy…
Tuyết nhìn sang Linh
-Cô có lời nào để nói hay để tôi nói
-Chị quá đáng vừa thôi,tôi biết chị không ưa tôi nhưng cũng đừng ra mặt quá như thế này,chúng ta dù sao cũng cùng làm dâu mà chị đánh tôi như vậy liệu có quá đáng không?
Bố Cảnh gằn giọng
-Tuyết con có cần quá đáng như vậy không,chị em trong nhà có gì bảo nhau
-Cô ta năm lần bảy lượt đánh Bin khiến thằng bé thâm tím hết cả người,hôm nay lại còn nói với thằng bé vì sinh ra thằng bé mà mẹ của nó phải chết để một đứa trẻ 5 tuổi tổn thương…
Ông cụ cau mày chống mạnh cây gậy xuống đất
-Có chuyện đó không?
Linh bật khóc đầy vẻ oan ức
-Làm gì có chuyện đó ạ,chị ta đổ tội cho cháu đấy ông ạ…cháu k hề nói với thằng bé như vậy,sao chị có thể đặt điều kinh khủng như vậy cho tôi được…
Tuyết cau mày khi thấy Linh quá lật lọng…
Mẹ Lâm thì ra vẻ oan ức
-Mình phải đòi lại công bằng cho vợ thằng Lâm,mẹ con em k thể cứ bị ức hiếp như vậy được,thật sự là quá đáng lắm mình ạ…
Ông Tiến quát
-Con giải thích sao đây Tuyết chỉ vì con nói nghe lời từ một đứa trẻ
-Thưa bố trẻ con không biết nói dối
Cảnh mỉm cười trước câu trả lời dứt khoát của Tuyết anh ta khẽ nói
-Giờ chỉ cần trích xuất lại camera là sẽ biết ai nói dối ngay mà,chú Biển phiền chú đi kiểm tra một chút…
Lúc này Linh lúng túng cô ta khóc bù lu bù loa kêu với Lâm
-Mình sao để mọi người ức hiếp em như vậy,sao k bảo vệ em một câu
Lâm lúc này lại ngu dốt khẳng định
-Cây ngay k sợ chết đứng,nếu anh kiểm tra camera mà k có gì thì sao
-Thì anh vợ chồng anh nhất định cúi đầu xin lỗi vợ chồng chú,còn nếu đúng thì sao?
-Nếu đúng em xin chịu mọi trách nhiệm…
-Được vậy hãy chờ xem sao?
Tuyết nhìn thấy Cảnh rất tự tin,thật ra Tuyết không biết hệ thống camera trong nhà này Cảnh quản lý nên k ai có thể xoá…
Máy chiếu giữa sân hiện lên,chú quản gia bật lên những đoạn linh tát và đánh Bin khiến bà nội thằng bé còn xót xa giật nẩy mình k nghĩ cô ta lại ác độc như vậy…ngay cả đoạn dẫm vào tay thằng bé …rồi đoạn quát mắng nói Bin lúc chiều …
Lâm quay sang nhìn Linh rồi tát bốp
-Khốn nạn,cứ nghĩ cô chỉ răn đe nào ngờ cô sau lưng tôi lại mất dậy với con tôi như vậy
-Em xin anh ,em chỉ vì muốn dậy dỗ thôi anh ạ,vì thằng bé hơi bướng…
-Cút,cô cút đi cho khuất mắt tôi
-Anh phải tin em…
Cảnh đi tới nắm lấy tay Tuyết
-Chúng ta về thôi…
Ông cụ hô
-Khoan đi đã,chuyện chưa xong ,thằng Lâm để vợ đánh con mình như vậy trong thời gian rất dài chứng tỏ sự hèn kém của bản thân…
Mẹ Lâm định xen lời
-Kìa bố cháu nó
-Chị im miệng tôi đang nói…đứa trẻ k có mẹ đã là thiệt thòi,bố đi lấy vợ sẽ chỉ lo cho gia đình mới
Nói tới đây bố Cảnh chột dạ vì ông ta cũng lấy vợ khác nên phân bua
-Con vẫn chăm sóc con trai con tốt có bao giờ nó bị đánh đâu,Cảnh nói xem bố nói có đúng không?
-Tôi chăm nó chứ anh chăm là mấy,anh có vợ con mới thì cháu tôi hoàn toàn là tôi chăm đấy chứ …
-Kìa bố,bố lại cứ phải nói ra ở đây làm gì
-Thằng Lâm k xứng đáng làm bố ,người đàn ông k bảo vệ được con mình thì còn làm được điều gì nữa…từ nay Bin sẽ do mợ cả chăm sóc,sẽ k sợ cảnh dì ghẻ con chồng vì đấy là dì ruột nó
Lâm lắc đầu
-Sao có thể nó là con của con sao lại để chị dâu chăm,ông nói thế k dc ạ
-Con của con thì anh có để ý bn ngày con vết thương đầy người sao anh k hỏi vết ở đâu,hay chẳng quan tâm ,nó toàn ở bên chỗ thằng Cảnh ăn ngủ bên ấy anh có để ý không?
-Giờ cháu sẽ chú ý
-Muộn rồi anh k có tư cách nữa
Mẹ Lâm xin xỏ
-Bố ơi dù sao cũng là máu mủ nhà con,bên đó Tuyết cũng sắp sinh…lại còn con riêng của Cảnh nữa sẽ khó ,Tuyết k chăm được đâu đúng k Tuyết
Tuyết lại khẳng khái
-Cháu xin nhận nuôi Bin,cháu sẽ coi Bin như con ruột của cháu ạ…
Cảnh lên tiếng
-Như chú nói nếu chú thua chú sẽ chịu trách nhiệm,anh muốn nuôi thằng Bé,thật ra nó vẫn ở trong nhà này chỉ là do anh nuôi dậy ,anh nghĩ chú nên tập trung dậy về nhân cách đạo đức cho vợ trước rồi sau mới có thể dậy con tốt được…
Bin đứng từ xa ánh mắt nhìn Cảnh đầy vẻ ngưỡng mộ …Lâm nắm chặt tay gượng gạo để con cho Tuyết và Cảnh nuôi
Vậy là Cảnh nắm tay Tuyết họ trở về nhà cùng nhau ăn bữa cơm vui vẻ bên ba đứa con…
Tuyết nghén đến nỗi ăn tới đâu nôn tới đó ,đêm đến Cảnh pha sữa đưa cho Tuyết
-Bọn trẻ ngủ rồi à em
-Vâng ngủ rồi anh ạ
-Vất vả cho em rồi giờ là ba đứa sắp đứa thứ tư
-Em k vất gì đâu,chị Gió còn mệt hơn em
-ừ cố gắng vậy con lớn chút nữa sẽ đỡ
-Anh,mẹ Bông bị giam ở đâu
-Em hỏi làm gì
-Em muốn đến nói chuyện với chị ấy về Bông
-K liên quan đến chúng ta nữa,uống sữa đi rồi ngủ sớm,anh ra làm việc đã nhé
-Vâng…
Tuyết nằm nhìn Cảnh đang đọc cả đống tài liệu trên bàn,cô mỉm cười và lịm dần đi…
Hôm sau Tuyết đến trại giam của Yến,nhờ đệ của Cảnh mà cô được thăm đặc cách…
-Cô ấy ở trong,tôi cũng thấy thương vì dù sao cũng là mẹ Bông
-Anh nhớ giữ kín đừng nói vs anh Cảnh
-Cô yên tâm…
Tuyết vào thăm Yến,thấy cô Yến như phát điên
-Con khốn kiếp,mày thấy tao thế này mày vui lắm phải không?
-Vui hay k vui giờ có còn quan trọng,chuyện là do chị gây ra sao lại bắt tôi phải vui khi nhìn thấy kẻ phóng hoả nhà mình…
Yến nhổ nước bọt qua tấm kính
-Tao nhổ vào ,mày tới đây để xem tao chết chưa à,nhà tao cũng rất giàu,bố mẹ tao sẽ lo tốt khi tao ra xong mày tới số luôn
Tuyết chẳng nói gì dơ điện thoại lên đoạn video mà Bông cầm bông hoa đang cười và nói
“ Mẹ Yến ơi con chúc mẹ mau khoẻ,chúc mẹ mồng 8/3 nhiều niềm vui”
Bên cạnh giọng Tuyết dậy tiếp
“ Bông muốn nói gì với mẹ nữa nhỉ”
“ Bông yêu mẹ Yến,mẹ mau về với con nhé”
Yến bật khóc khi thấy con gái
-Mẹ yêu con lắm Bông ơi…Bông của mẹ
Tuyết tắt điện thoại
-Tôi đã đem đơn bãi nại của gia đình tôi k truy cứu nữa,còn chị sai ở đâu pháp luật sẽ xử ở đó ,tôi hy vọng chị sớm cải tạo tốt để có thể trở về gặp con
-Cô đang nuôi con bé à,tôi sợ Cảnh sẽ k cho gặp
-K ai có thể ngăn cản được tình mẹ cả,chị yên tâm tôi sẽ chăm sóc tốt cho Bông chờ ngày chị về đón con bé…
Yến bật khóc nức nở,Tuyết đứng dậy Yến nói sau lưng
-Cám ơn Tuyết,tôi đã sai rồi mong rằng sau này chúng ta có thể làm bạn
-Tôi chờ ngày chị mời tôi ly cafe
Tuyết mỉm cười rời đi và Yến chợt nhận ra “ Bảo làm sao anh ta yêu cô ấy đến vậy”
Hôm đó trời đổ cơn mưa,Cảnh vội đi làm vì có cuộc họp đột xuất anh ta bảo Tuyết
-Nay mưa to lắm đang bầu bí hay em xin nghỉ đi…
-Hôm nay cơ quan em cũng có việc quan trọng ,anh cứ đi trước đi em gọi taxi đi cũng được…
-Em ngang thật đấy giờ mưa gió đi nguy hiểm
-Có phải mỗi em có bầu đi làm đâu,anh đi đi em ra đi xe buýt k đợi taxi nữa…bến xe buýt ngay cửa kia rồi…
Linh đứng ngay sau cô ta nhếch môi cười
Tuyết nói rồi che ô đi ra bến xe buýt ngồi,Cảnh đi qua kéo kính xe
-Đến chỗ làm gọi cho anh
-Vâng anh cứ đi đi …
Tuyết đến cơ quan,cô phải sang đường ,vừa đi được vài bước thì từ sau vài ba cô gái đẩy nhau,một cô gái cố tình đẩy mạnh Tuyết bắn về phía trước,bụng cô đập xuống nền…máu chảy ra cùng cơn mưa…cô ôm bụng “ Không …máu…máu “…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...