Vẫn là Tô Dĩ Thần nói lời cộc cằn, độc đoán, nhưng Đường Thiên Tuyết lại coi như đó là một đặt điểm nhận dạng của anh, đó mới là Tô Dĩ Thần mà cô biết.
Chỉ là trước đây có một số hiểu lầm nên mới không nhận ra.
Tính tình của anh thất thường, đôi lúc lại ngang như cua, rất tự cao tự đại.
Nhiều người có thể coi đó là tính xấu, nhưng đối với với Đường Thiên Tuyết, nó là một cái gì đó rất đặc biệt, bởi vì một người như anh lại giúp đỡ cô rất nhiều.
Tuy cô cũng coi như thực hiện điều kiện của anh mà 'dùng thân báo đáp', nhưng nhìn cách anh đối xử với con gái của cô, cô không nghĩ đó chỉ là làm lấy lệ.
Đường Thiên Tuyết nằm trong lòng Tô Dĩ Thần lấy tay anh làm gối, cô ngẩn ngơ người ngước nhìn anh, trong đầu không ngừng nghĩ ngợi, không biết cô có đang nhầm lẫn giữa cảm kích và thích hay không, chắc là cô cần thêm thời gian để xác nhận.
"Mệt rồi sao còn không ngủ đi, hay lại muốn nữa?"
Tô Dĩ Thần như có con mắt mở ở giữa trán, dù đang nhắm mắt cũng biết cô đang nhìn mà nói.
Đường Thiên Tuyết không ngước nhìn nữa, cô hơi cựa quậy đầu, ổn định lại vị trí.
Chương 29: Ở khu giải trí
"Hôm nay ai làm gì khiến anh không vui sao, nên mới tìm tôi xả giận?"
Tô Dĩ Thần từ từ mở mắt nhìn xuống, bỗng nhiên anh siết lại cánh tay làm cô bất ngờ đã nằm sát giờ lại dính chặt vào người anh hơn, giọng không nóng cũng không lạnh nói.
"Không có gì hết.
Tôi mà thực sự xả giận lên em bằng cách này, thì bây giờ em nghĩ em còn sức nói được mấy lời này à?"
Đường Thiên Tuyết bị lời nói của anh làm, cho mặt nóng bừng, cô không đấu khẩu nổi với anh nên cắn môi nằm yên không nói gì thêm.
Tô dĩ thần hơi cong khóe môi cười nhẹ, anh lại hỏi.
"Lúc nãy định nói gì với tôi thế?"
Chính là lúc anh mới về nhà, Đường Thiên Tuyết đã chạy đến định nói gì đó, lúc đó vẻ mặt của cô khá hớn hở.
Đường Thiên Tuyết nhớ lại, nhưng cũng chỉ hờ hững đáp.
"À, không có gì hết."
Chương 29: Ở khu giải trí
Tô Dĩ Thần nhướng mi, hạ giọng thấp xuống.
"Đừng có bắt chước tôi."
"Thì, hôm nay Tiểu Di đã tập nói lại được vài từ, tôi vui quá muốn nói cho anh biết."
Đường Thiên Tuyết ngập ngừng vài giây mới nói ra.
Tô Dĩ Thần cười thầm, xem ra trong lòng Đường Thiên vẫn còn lương tâm mà nghĩ đến anh.
"Mai là ngày nghĩ, để tôi đưa cô và Tiểu Di đến công viên giải trí giải khuây một bữa, để Tiểu Di tập quen dần với đám đông."
Tô Dĩ Thần thản nhiên nói ra, Đường Thiên Tuyết lại không tỏ ra vui mừng ngay lập tức mà vẫn còn điều gì đó lấn cấn.
"Anh quên là mình đang phải giả vờ ngồi xe lăn sao? Huống chi người như anh mà đến nơi đông đúc lại bị người ta chú ý."
Tô Dĩ Thần không hề coi trọng việc này, anh vẫn đáp lại một cách vô tư.
"Không sao, tôi sẽ che chắn một chút, không ai nhận ra đâu.
Bây giờ thì ngủ đi."
Chương 29: Ở khu giải trí
"Được rồi.
Tùy anh thôi, tôi không có ý kiến."
Đường Thiên Tuyết ngoan ngoãn nhắm mắt.
Tô Dĩ Thần vẫn nhìn cô, một tay anh gác lên trán, khẽ thở ra hơi dài.
"Đường Thiên Tuyết, nếu người đó thực sự là Tô Dĩ Thâm, tôi sẽ không để em đến bên cạnh anh ta đâu, cũng tuyệt đối không thể để Tiểu Di nhận anh ta làm bố được."
…..
Sáng hôm sau, Tô Dĩ Thần đổi sang một chiếc xe hơi thông thường để không bị gây sự chú ý khi đến địa điểm vui chơi.
Đường Thiên Tuyết ngủ dậy từ sớm để chuẩn bị cho Tiểu Di, hôm nay con bé được đi chơi chắc sẽ rất vui.
Cô để Tiểu Di lên xe trước, đột nhiên quay người lại thì thấy Tô Dĩ Thần trong một bộ đồ thường và đôi giày thể thao năng động, nó lại khiến cô ngây người đứng ngắm nhìn.
"Nhìn gì vậy? Người tôi dính gì sao?"
Đường Thiên Tuyết chợt tỉnh táo lại, cô xua tay gượng cười.
Chương 29: Ở khu giải trí
"Không phải, bình thường toàn thấy anh mặc không vest thì comple, hiếm khi thấy anh mặc áo thun thoải mái như vậy nên hơi lạ mắt.
Ha ha."
Tô Dĩ Thần nhún vai, bỗng nhiên anh ghé lại gần tai cô nói nhỏ.
"Tôi thấy không mặc gì mới là thoải mái nhất, cũng không khiến em lạ mắt."
Tô Dĩ Thần nói rồi còn cười điệu bộ gian xảo đi lướt qua cô để vào trong xe, Đường Thiên Tuyết bị chọc đến ngượng nghịu, cô cắn răng chửi thầm.
"Đồ biến thái."
…
Khoảng hơn nửa tiếng sau thì xe đến nơi.
Tô Dĩ Thần xuống xe, anh đội một chiếc mũ trắng cùng tông với quần áo và đeo một đôi kính râm, anh bế Tiểu Di đi vào trong còn Đường Thiên Tuyết thì đi bên cạnh.
Đi ngang một hàng kem, bỗng nhiên Đường Thiên Tuyết có cuộc gọi từ tòa soạn, cô bắt buộc phải nghe máy nên đã đến một nơi ít ồn ào hơn.
Chương 29: Ở khu giải trí
Chỉ còn Tô Dĩ Thần ở lại đó với con bé, anh để ý thấy Tiểu Di đang nhìn chằm chằm vào những cây kem, anh liền nảy ra một ý.
"Tiểu Di muốn ăn kem sao?"
Con bé gật gật lộ ra vẻ mặt vui mừng.
"Vậy thì Tiểu Di phải gọi bố, gọi rồi sẽ cho con ăn kem."
Tô Dĩ Thần đưa ra điều kiện với dụng tâm riêng rõ ràng, nhưng anh cũng không phải là có ý xấu.
Tiểu Di phải hít hơi sâu lấy đà, cổ họng phát ra những âm tiết một cách khó khăn.
"B… bố… ơ… i."
Cuối cùng Tiểu Di cũng nói được, dù không thể hoàn chỉnh nhưng Tô Dĩ Thần đã rất vui.
"Giỏi lắm, Tiểu Di nhớ cho kỹ, bố của Tiểu Di tên là Tô Dĩ Thần.
Ngoài Tô Dĩ Thần ra, không được gọi ai khác là bố hết, rõ chưa?"
Chương 29: Ở khu giải trí
Tô Dĩ Thần tranh thủ thời cơ nói với Tiểu Di, con bé lại vui vẻ gật đầu.
Dù lần này anh không bảo con bé cũng tự cố nói ra.
"...!Vâ...âng."
Thật đúng lúc Đường Thiên Tuyết trở lại, thấy hai người cười cười nói nói gì đó cô cũng tò mò.
"Hai người đang nói gì mà vui vậy?"
"Là bí mật."
Tô Dĩ Thần nói rồi bế Tiểu Di đi tiếp.
Tiểu Di cứ thả xuống là sợ, chỉ muốn được Tô Dĩ Thần bế mãi, Đường Thiên Tuyết cũng không thể ép con bé được, đành để con bé từ từ thích ứng lại.
Ba người đi lòng vòng cả buổi cũng thấm mệt, gần đó vừa hay có một quán thức ăn nhanh nên ba người đã ghé vào.
"Anh ngồi với Tiểu Di đi, tôi vào gọi món."
Đường Thiên Tuyết từ lúc vào gọi món đến khi mang thức ăn ra, cô cứ cảm thấy mọi người đang chỉ trỏ gì đó về phía cô.
Chương 29: Ở khu giải trí
Cô cứ nghĩ là mình nhạy cảm quá nên đã không để tâm nữa.
Nhưng trực giác của cô quả không sai.
Có một người nhận ra cô là nhân vật chính trong video đang hot ở trên mạng, cô ta âm thầm nói nhỏ, rồi cứ thế bị người khác nghe được lại thì thầm tiếp.
Đường Thiên Tuyết mãi cho đến khi có một người đột nhiên ném thức ăn thừa vào cô, rồi cô ta nói lớn cô mới biết chuyện gì đang xảy ra.
"Cô ta là Đường Thiên Tuyết, kẻ nhẫn tâm hại gia đình đã nuôi cô ta đó mọi người."
Thì ra hôm đó cãi nhau một trận ở tòa soạn, Đường Ngạo Thiên đã lén cho người trà trộn vào và quay lại.
Video trên mạng toàn là cảnh ông ta thê thảm kêu Đường Thiên Tuyết rút đơn kiện Đường Mạn Đình, còn kể công kể sức vất vả nuôi cô.
Còn cô lại trở thành kẻ vong ơn bội nghĩa, đến ai xem cũng căm hờn.
Một toán người dùng mạng đã bị Đường Ngạo Thiên mua chuộc, họ tràn vào phần bình luận chửi rủa cô để những người khác tin là thật.
Càng lúc càng có nhiều tin cô là kẻ xấu xa.
Ngoài người vừa ném thức ăn thừa vào người cô, tiếp theo lại có mấy người nữa lên tiếng chua chát.
"Nghe nói chồng là Tô thiếu chân bị phế, nhanh vậy đã ra ngoài công khai đi hẹn hò cùng đàn ông rồi, đồ vô liêm sỉ."
"Kia chắc là đứa con hoang của cô ta rồi, mẹ xấu xa, lẳng lơ, đứa con sau này lớn lên cũng y hệt thôi.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...