“Phù phù—“ San San nhẫn nhịn thật vất vả, nhưng vẫn phải nở nụ cười, cô ấy cười tươi đấm vào ngực Hạ Dụng nói: “Chưa từng thấy ai lại nói bản thân mình như vậy, đáng ghét.”
Hạ Dụng nắm chặt lấy nắm đấm của cô, một tay nâng cằm cô lên, thân mật nói: “San San, mặc dù thời gian chúng ta quen nhau không dài, nhưng anh thật lòng với em, em tin anh chứ?
”Hứa San San nhìn vào đôi mắt chân thành tình cảm ấy, e thẹn gật đầu, định đứng thẳng dậy, nhưng khuôn mặt của Hạ Dụng từ từ tiến sát lại.Hứa San San sững người lại, lấy anh, mặc dù đó là việc cô mơ đến từ nửa tháng trước, nhưng hình như là quá sớm, cô mới 17 tuổi, đến giấy đăng kí kết hôn cũng không làm được, cô cứ ngây người ra như vậy nhìn khuôn mặt Hạ Dụng đang ghé sát lại, nhìn môi anh, gương mặt anh không ngừng to lên ở trước mắt.
Đột nhiên có một luồng điên từ bờ môi rất nhanh, ấm ấm, nóng nóng, khiến toàn thân cô nóng dần lên.Hạ Dụng cũng bị kích thích bởi cảm giác ấy, hơi thở thơm tho phảng phất. San San từ từ nhắm mắt lại, Hạ Dụng dường như lại thích cái cảm giác ấy, chốc chốc lại cắn nhẹ...San San sửng sốt mở to mắt, cô cứ tưởng rằng hôn chỉ là hai môi chạm vào nhau, không ngờ...
Hạ Dụng vốn định hôn sâu, nhưng bị đôi mắt đang sửng sốt đó của San San nhìn, không thể hôn tiếp được, liền nở nụ cười buông cô ra.“San San, em không biết lúc hôn là phải nhắm mắt lại sao?”
Hạ Dụng cười khổ, nụ hôn đầu tiên của họ lại là như vậy, có điều cũng may mà như vậy, bằng không anh chỉ sợ sẽ hoá thành dã thú, chưa biết chừng sẽ quan hệ ngay trên xe.
Đàn ông đang trong tuổi trẻ, thật là quá kích động, thấy San San đang chăm chú nhìn anh, mặt ửng đỏ như trái hồng chín, Hạ Dụng cười, trên khuôn mặt cô để lại nụ hôn, ngồi lại về vị trí cũ, thắt chặt dây an toàn, khởi động xe, anh không quên phải mang San San đi đâu.
Ngày hôm nay sau mười năm, hai người lại nhìn nhau như vậy, khuôn mặt Hạ Dụng lại xuất hiện trong mắt Hứa San San, thế nhưng cô ấy không hề bị anh đánh như lúc trước, gương mặt cô thậm chí còn có chút ngượng ngùng, chắc hẳn cũng nhớ đến nụ hôn đầu của họ mười năm trước.
Môi Hạ Dụng khát vọng ửng đỏ, nhưng vẫn chưa kịp tiến lại gần thì bị San San đẩy ra.“Hạ Dụng, đừng dùng vẻ ngoài ấy của anh để mê hoặc tôi nữa, tôi sẽ không mắc bẫy nữa đâu.” Hứa San San đỏ mặt giống như năm ấy, nhưng cô ấy lại đẩy Hạ Dụng ra, hơn nữa còn quay người lại, đi vào phòng thử đồ lần nữa.
Nhìn chiếc váy dài trắng tuyết, Hạ Dụng hơi thất vọng. Mười năm trước, anh ấy dẫn San San đi đám cưới của bạn thân, đó là hôn lễ được tổ chức ở một phòng học, không hề có bất kì ai, ngoài cô dâu chú rể ra, chỉ có vài người bạn thân của đôi bên, người lớn và thân thích của hai bên cũng đều không có. Vì họ không được gia đình chấp nhận.
San San lúc đó mặc chiếc váy dài bồng bềnh như vậy, khi bạn học nhìn thấy Hạ Dụng dẫn theo San San cùng tham dự, nở nụ cười mời họ cùng tham dự đám cưới.“Hạ Dụng, người yêu cậu xinh đấy, hay là hai người cũng tổ chức đám cưới cùng chúng tớ đi.” Chú rể cười tươi mời mọc.
Vốn dĩ hôm nay Hạ Dụng đến làm phù rể, nhưng câu nói đó của bạn thân khiến Hạ Dụng lay động.Hạ Dụng nhìn San San, nhưng San San lại lắc đầu, hơn nữa còn rất ngượng ngùng, nhìn cô dâu mặc váy cưới, cô hơi lay động, nhưng... nhưng còn nhỏ quá, cho dù đám cười này có được tổ chức thì cô ấy và Hạ Dụng cũng không phải là vợ chồng chính thức, cũng sẽ không được người khác công nhận.
”San San, em đồng ý lấy anh nha?” Đôi mắt của Hạ Dụng mở ra kì lạ, dường như đồng ý với lời của bạn.“Hạ Dụng, em....em đương nhiên là muốn, nhưng không phải bây giờ, hiện tại chúng ta còn rất nhỏ...”
Mặt San San đỏ ửng, nhìn những người xung quanh đang hò hét, cảm thấy rất xấu hổ.Cô ấy muốn lấy Hạ Dụng, nhưng không phải thế này, cũng không phải trong tình huống này, hơn nữa cô ấy muốn mặc vây cô dâu trắng tinh gả cho người cô yêu, không muốn là ngày hôm nay, hôm nay là đám cưới của người khác, cô không thèm góp cho đủ số.
Nhưng không biết tại sao, trong tiếng hò hét của mọi người, cô ấy lại gật đầu.“Gả cho cậu ấy, gả cho cậu ấy đi....” Tiếng hò hét bên tai không ngừng reo lên.Trái tim San San cũng đang dao động, cô ấy yêu Hạ Dụng, lấy anh, mặc dù đám cưới này không có giá trị pháp luật, nhưng chỉ cần trong tim đều nhận định đối phương, thì có vấn đề gì đâu?Cuối cùng Hạ Dụng quỳ một gối xuống cầu hôn, San San đồng ý, Hạ Dụng tháo chiếc nhẫn đeo ở ngón út ra làm nhẫn đính hôn đeo lên tay San San, vì nhẫn hơi to, nên chỉ có thể miễn cưỡng đeo ở ngón giữa.
Nghĩ vậy, miệng Hạ Dụng đột nhiên mở thành hình chữ “O”, anh vừa nãy hình như nhìn thấy chiếc nhẫn đó vẫn đeo ở ngón giữa tay phải San San.Nhất định là như vậy, Hạ Dụng vui mừng đợi ở bên ngoài, anh đang đợi San San ra ngoài, anh muốn chứng thực điều này.
San San đi ra từ phòng thay đồ, đôi mắt của Hạ Dụng lại nhìn chằm chằm vào tay phải cô, “vợ à”“Hạ Dụng, anh bị điên à, ai là vợ anh.” Hứa San San dường như không phát hiện ra Hạ Dụng đang nhìn chằm chằm vào tay cô, đưa quần áo cho người bán hàng, để họ gói lại.
“San San, trong trái tim em luôn chỉ có mình anh đúng không?”“Hạ Dụng, anh muốn động dục thì mời anh ra chỗ khác, Khanh Khanh đâu?”
Hứa San San giơ tay định đẩy Hạ Dụng đang đứng chắn trước mặt ra, Hạ Dụng lại giơ tay phải của cô lên.“
Đây là chiếc nhẫn kết hôn mười năm trước của chúng ta, em luôn đeo nó trên tay, San San, anh yêu em...”
Hạ Dụng nắm lấy tay Hứa San San, đưa lên môi hôn.Hứa San San hơi run rẩy, sau đó rụt tay lại nói: “Anh bị điên à, chỉ là không rút ra được, tôi không muốn đau.”
Thấy tay Hứa San San giấu ra sau người, Hạ Dụng càng khẳng định hơn, hành động giấu đầu hở đuôi đó của cô đã đủ để chứng minh tất cả, quá đủ rồi, anh sẽ không gặng hỏi điều gì nữa, vậy là đủ rồi.“
Hạ Dụng, nếu Khanh Khanh bọn họ đã đi rồi, thì chúng ta cũng cứ đi qua nhau đi, chồng sắp cưới của tôi lát nữa sẽ đến đây đón tôi.” Lời nói lạnh nhạt của San San khiến Hạ Dụng lại lo lắng lên.“Em không phải vẫn chưa kết hôn sao?”Hạ Dụng hốt hoảng hét lên.“
Chưa kết hôn không có nghĩa là tôi chưa có vị hôn phu, chỉ là vì công việc của chúng tôi đều quá bận, mãi vẫn chưa giành được thời gian, nhưng có lẽ sắp rồi, đến lúc đó nếu anh muốn, tôi sẽ phát thiệp cưới cho anh.”
San San hình như cảm thấy vẫn chưa đủ, cô ấy lại nói thêm: “Hạ Dụng à, xin anh đấy, đừng sống trong quá khứ nữa, tôi có cuộc sống của tôi, anh có cuộc sống riêng của anh, nếu anh thật sự muốn con trai, chỉ cần Kevin đồng ý, anh mang nó về Trung Quốc, tôi không có ý kiến.”
Hạ Dụng cố ý gọi tên tiếng anh của con trai ở đây, chính là không muốn để Hạ Dụng gần gũi trái tim anh nữa, đào ra những gì ngọt ngào trong trái tim cô.“San San, nếu như anh có chỗ nào không tốt, em nói cho anh biết, anh sẽ sửa, nhưng em không thể đẩy anh ra xa như vậy, cho dù thế nào, chúng ta đã có một đứa con trai, đó là kết tinh tình yêu của chúng ta.”
Hạ Dụng nghĩ không ra, càng không hiểu, đang yên đang lành, tại sao lại xuất hiện một tên chồng sắp cưới? Rốt cuộc anh làm sai cái gì?“Stop— giữa chúng ta không có gì cần nói cả, Hạ Dụng, sự thật chứng minh mười năm nay, chúng ta vẫn sống rất tốt khi không có nhau, cho nên, xin anh tôn trọng tôi, tôn trọng bản thân anh, dù gì sẽ không có bất kì thay đổi gì nữa.
” San San vừa nói, liền cầm tất cả các túi lên, Hạ Dụng không can tâm, nhưng cũng không phải là loại đàn ông bám riết không buông.“Chuyện của chúng ta, tạm thời không nói nữa, nhưng xin em cho anh đưa em về.”
Hạ Dụng cất giấu sự thất vọng trong lòng lại, giả vờ sách túi hàng của San San lên.“Thực sự không cần, tôi đã gọi điện thoại cho Tony rồi, anh ấy sẽ nhanh chóng đến đây thôi.”
Hứa San San có chút lưỡng lự, không biết phải nói như thế nào, dù sao, hôm nay gặp Hạ Dụng, cô rất bất ngờ, chưa chuẩn bị tư tưởng, cô cần có thời gian, cần phải suy nghĩ kĩ, mà cách tốt nhất bây giờ chính là giữ khoảng cách với Hạ Dụng.
“Không sao, vậy trước khi anh ta đến, anh sẽ ở bên em.” Hạ Dụng rất lịch sự lễ độ.Cho dù San San không để anh ấy đưa về, anh ấy cũng muốn xem xem có phải người đàn ông đó không.
Trên thực tế, con trai lúc trước nói mẹ kết hôn rồi, mẹ đi hưởng tuần trăng mật rồi, căn bản là cố ý lừa dối anh, bây giờ, vị hôn phu trong miệng cô liệu có phải cũng chỉ là cái cớ không?“Được thôi, thấy anh nhiệt tình như vậy, tôi mời anh đi ăn, chúng ta vừa ăn, vừa đợi Tony.”
Hứa San San nhìn Hạ Dụng dịu dàng phong độ như vậy, thực sự không có cách nào từ chối.Hứa San San tự ý đưa Hạ Dụng đến một tiệm mì kéo Nhật.
Đây cũng là gợi nhớ hồi ức của Hạ Dụng một cách tự nhiên.Hôm đó sau khi cùng tổ chức đám cưới với bạn xong, hai người họ tự đi trước, vì buổi tối San San còn phải đi làm, đó là lần đầu họ ăn cơm ở nhà, vì San San phải gấp rút thời gian, hai người bèn ăn ở quán mì kéo Nhật.
Nhìn biển quán ăn, trong lòng Hạ Dụng xúc động một cách kì lạ, mà Hứa San San lại hơi ngượng ngùng, cô ấy đi mệt quá, nên lúc đến gần, cô ấy thậm chí không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà bản thân lại bước vào.
Hạ Dụng ngước đầu nhìn San San, thấy cô ấy sững người nhìn thực đơn, trong lòng cười thầm, xem ra San San vẫn còn nhớ, đây là điều tốt? Bất luận cô vì điều gì mà hết lần này đến lần khác phủ nhận, anh ấy đều sẽ gặng hỏi San San.
Hạ Dụng có ý gọi những món giống lần đầu, hơn nữa còn giúp San San gọi món. "Anh đừng tự làm chủ được không, tôi bây giờ đã thay đổi khẩu vị rồi." Trên miệng Hứa San San mặc dù nói như vậy, nhưng lại không hề đổi món lại.
"Có một vài chuyện, em và anh đều không có cách nào quên được, cho dù đã qua mười năm, mặc dù nói hôn lễ ngày đó không có giá trị pháp luật, nhưng trong tim anh, Hứa San San em đã là người vợ duy nhất của Hạ Dụng anh rồi."
Hạ Dụng can đảm giơ tay ra, vượt qua bàn nắm chặt bàn tay Hứa San San."Xin lỗi, mười năm trước, lúc bố nuôi cứu tôi, rôi đã mất trí nhớ rồi, cho nên, những thứ anh nói tôi không có chút ấn tượng nào." San San rụt tay lại, cười ngại ngùng với Hạ Dụng.
"San San, nếu em thực sự đã mất trí nhớ, anh sẽ khiến em nhớ lại lần nữa, nhớ lại tình yêu thề non hẹn biển của chúng ta, nhớ lại đám cưới đó của chúng ta." Nhìn San San đang mở mắt nói dối, Hạ Dụng ngược lại càng có lòng tin, anh kéo tay San San, tự tin nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...