Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài


Mang theo một ngọn lửa giận dữ, Tô Tú Song nổi giận đùng đùng xông thẳng xuống giường, khóa cửa phòng bệnh lại.

Còn chê chưa đủ, cô thậm chí còn lấy ghế và bàn trà, chỉ cần là những thứ có thể đẩy được tới trước cửa thì toàn bộ đều đẩy tới chặn cửa lại.

Còn để cửa lại gì nữa?
Giữ cửa cái mông cho anh đấy!
Tốt nhất là anh chết ở bên ngoài, đừng quay về nữa!
Dòng suy nghĩ thay đổi, trong đầu cô lại xuất hiện đoạn đối thoại của Hoắc Dung Thành và Hoắc Lăng Tùng, hôm nay là 520, trên đường có rất nhiều xe, anh sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Chỉ là vừa nghĩ như thế thì trái tim của cô đã đập “bịch bịch bịch” liên hồi, chỉ thiếu chút là nhảy vọt ra khỏi lồng ngực của cô, cô không thể khống chế được mà suy nghĩ lung tung.

Một giây sau, cô lại cầm điện thoại lên, vội vàng gọi điện cho anh.

“Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời đang bận, xin quý khách vui lòng gọi lại sau…
Giọng nói lạnh lùng của tổng đài vang lên, truyền đến tai cô.

Nghe thấy thế, Tô Tú Song có chút ngây người, suy nghĩ hỗn loạn.


Đang bận, vậy có nghĩa là, anh không có xảy ra chuyện gì hết, lại còn đang gọi điện cho người khác.

Hồi hồn lại, cô cúp điện thoại, trái tim đang treo lơ lửng trên không trung an ổn đáp lại vị trí cũ.

Cô suy nghĩ rất nhiều thứ, tâm trạng trở nên phức tạp, tâm trạng nặng nề quấn quít bao vây lấy trái tim cô, Tô Tú Song thở ra một hơi, để cho bản thân bình tĩnh trở lại, lại uống thêm một ly nước ấm, nhắm chặt mắt lại.

Đợi đến khi cô mở mắt ra thì đã là tám giờ sáng ngày hôm sau.

Cả một đêm, Tô Tú Song đều ngủ không được ngon giấc, ngủ mà như chưa ngủ, nửa tỉnh nửa mơ.

Cánh tay chống ở trên giường, Tô Tú Song chống người ngồi dậy, mắt nhìn về phía cửa của phòng bệnh.

Bàn trà, còn có mấy cái ghế được đặt lại lung tung ở cùng một chỗ, tất cả vẫn duy trì bộ dáng như tối qua.

Như nghĩ đến cái gì đó, cô thuận tay vươn tới lấy chiếc điện thoại đang được sạc ở trên tủ đầu giường, mở khóa.


Màn hình trống trơn, không hề có một cuộc gọi nhỡ nào được gọi tới.

“Tít tít…
Điện thoại phát ra một chuỗi âm thanh, hiển thị thông báo mới nhất.

Ánh mắt của Tô Tú Song hơi rủ xuống, tâm mắt đặt lên màn hình.

Quét qua tiêu đề đỏ chót của tin tức, đồng tử của cô không thể tự chủ được mà phóng to ra, hô hấp phập phồng, cả người ngây ngốc đứng ở chỗ cũ.

“Hoắc Dung Thành hẹn hò với người đẹp trong đêm 520, nhiệt liệt phát thức ăn cho chó, hình ảnh hai người đi vào khách sạn.


Có hơn mười mấy app tin tức đều đưa một tiêu đề tin tức duy nhất, nhất thời, mà hình điện thoại của cô đã bị tin tức này chiếm đóng hoàn toàn, muốn bỏ qua nó cũng rất khó.

Bất giác, Tô Tú Song nắm chặt tay đang cầm điện thoại, lồng ngực phập phồng kịch liệt.

Ngón tay của cô khẽ nhấn vào, mở trang tin nóng ra.

Không chút dự phòng nào, một tấm hình trực tiếp đập thẳng vào mắt cô.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui