Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài


Tô Tú Duyên liếc cô một cái: “Làm sao vậy?”
Tô Tú Song xua tay không nói gì.

Không phải cả đêm qua cô ấy đã không về nhà sao, Hoắc Dung Thành không giết cô mới lạ?
Dù sao thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi nên cứ để nó thuận theo tự nhiên xem sao.

Mặc dù tự đáy lòng cô nghĩ như vậy, nhưng lúc đến trung tâm mua sắm cô lại vô cùng lơ đãng.

Tô Tú Duyên không hề để ý đến cô.

Vì đã lâu không đến trung tâm mua sắm nên Tô Tú Duyên đã mua rất nhiều, cô mua cả cho Tô Tú Song vài bộ quần áo.

Sau khi tham quan trung tâm mua sắm, hai người đi tiếp đến cửa hàng làm đẹp để làm SPA và chăm sóc sắc đẹp.

Sau khi mọi chuyện xong xuôi thì đã là năm rưỡi chiều.


Sau khi tiễn Tô Tú Duyên lên xe cô mới bắt taxi đi vê nhà họ Hoắc.

Vừa xuống xe đi đến cửa thì cô bị một nhân viên bảo vệ chặn lại.

Tô Tú Song sửng sốt nhìn lên: “Tại sao?”
“Dạ theo lệnh của cậu hai.


Tô Tú Song: “…
Chỉ vì đêm qua cô ấy không về nhà nên anh đã không cho cô ấy vào nhà?
Người đàn ông này sao có thể vô lí như vậy được?
Cô liếc mắt nhìn xung quanh, thấy nhân viên bảo vệ không chú ý tới mình, chân cô như được bôi một lớp mỡ vậy, nhanh chóng chạy nhanh về phía trước.

Tuy nhiên, nhân viên bảo vệ đã nhanh hơn, nhanh chóng nắm lấy tay và bế cô ra khỏi cửa.

Lồng ngực Tô Tú Song rất đau.


Suy nghĩ một hồi, cô gọi điện cho Hoắc Dung Thành.

“Xin lỗi, người dùng hiện không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau…
Tô Tú Song kiên trì tiếp tục gọi thêm vài ba lần, nhưng âm báo máy bận vẫn luôn vang lên trên điện thoại.

Không còn nghỉ ngờ gì nữa, cô hẳn đã bị đưa vào danh sách block.

Trong phòng khách.

Vẻ mặt Hoắc Dung Thành vẫn u ám như mây đen xám xịt kéo tới, áp suất không khí giảm xuống cực thấp.

Hoắc Diệc Phong ngồi bên cạnh, không dám nhúc nhích, không nói, cũng không dám thở mạnh, vì sợ trở thành cái bao đấm.

“Cậu hai.

” Lúc này quản gia Trương đi tới: “Bảo vệ nói mợ hai đã về, đang đứng trước cổng”
“Những gì tôi nói tối hôm qua ông bị điếc không nghe rõ sao?”
Hoắc Dung Thành giật giật đôi môi mỏng, giọng nói lạnh lùng thấu xương.

Quản gia Trương bạo dạn mỏ miệng nói: “Cậu hai, tuy rằng bây giờ mới bắt đầu xuân, nhưng nhiệt độ ban đêm vẫn rất lạnh”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui