Quả nhiên, Bạch Tĩnh kết luận về công việc này vô cùng chính xác.
Ngoại trừ giúp mọi người cởi quần áo, thì cũng chỉ giúp mặc quân áo, cả ngày lặp lại mấy động tác này.
Tân Du Du vừa đi vào liền biểu hiện vẻ kênh kiệu.
Tô Tú Song liếc mắt nhìn qua.
Trong khoảnh khắc, trợ lý bên cạnh trừng mắt nhìn cô, giơ tay chỉ về phía cô: “Nhìn cái gì mà nhìn!”
“Nhìn vẻ đẹp của cô ấy”
Tô Tú Song thầm cười lạnh, ngoài miệng lại đáp.
Ai ngờ được, Tân Du Du được khen lại vui như mở cờ trong bụng: “Mắt nhìn người của cô cũng được lắm”
Tô Tú Song rất biết ăn nói, đi với phật mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy: “Không phải tôi có con mắt nhìn người tốt, là do cô đẹp quá mà thôi”
Cô nghe theo lời khuyên của Bạch Tĩnh, nói ít, làm nhiều, coi bản thân như một người câm càng tốt.
Tần Du Du được khen nên tâm trạng rất tốt, nhỏ giọng hát, không cố tình làm khó nữa.
Dọn dẹp xong bộ quần áo cuối cùng, rốt cuộc cũng được tan làm, Tô Tú Song vươn vai.
Bạch Tĩnh đã chờ ở cửa từ lâu, nhìn thấy cô đi ra liền nhanh chóng chạy qua: “Công việc này thế nào?”
“Ngày nào cũng phải nhìn cơ thể của phụ nữ, tớ đã miễn dịch rồi”
Bạch Tĩnh cười to, dường như nhớ ra điều gì, cô hỏi: “Đúng rồi, cậu đã nhận được thông báo họp lớp chưa?”
“Bảo bối, tỉnh lại đi, chúng ta không phải bạn cùng lớp.
” Tô Tú Song trợn trừng mắt.
“Không đúng, năm hai chúng ta học chung một lớp mà.
Tối nay họp lớp, đi thôi”
Nghe thế, Tô Tú Song lắc đầu: “Không có gì thú vị cả, nhà tớ có giờ giới nghiêm”
“Tớ có nghe lầm không vậy, cậu đã 22 tuổi rồi, vẫn còn có giờ giới nghiêm?
Đưa điện thoại cho tớ, tớ gọi cho cha cậu:”
Nghe xong câu này, Tô Tú Song ho khan hai tiếng.
Giờ giới nghiêm là do Hoắc Dung Thành lập ra, không phải do cha cô.
“Đừng làm tớ cụt hứng, đi cùng tớ đi mài! Vừa lúc hôm nay cũng là ngày đầu tiên cậu đi làm, coi như chúng ta đi ăn liên hoan nhóm nhỏ, được không?”
Bạch Tĩnh giọng điệu dịu dàng, ngọt ngào làm nũng.
Tô Tú Song là người ăn mềm không ăn cứng, không chịu nổi người khác làm nũng với mình, đành phải bất đắc dĩ gật đầu.
“Không sao, bạn bè trong lần họp lớp này, cậu hầu như đều quen biết hết, không biết chừng có thể tìm được bạn trai và chồng tương lai đấy”
Tô Tú Song nhướng mày, trực tiếp đẩy cô ra: “Không có nhu cầu”
Nơi tổ chức họp lớp là nhà hàng Tùng Hạc nổi tiếng nhất thủ đô.
Trang trí sang trọng, nhưng không mất đi vẻ cổ điển, trang nhã, với những cây cầu nhỏ cùng dòng suối chảy qua, phong cách rất đặc biệt.
“Wow, thật không ngờ, có thể đặt chỗ ở nơi tốt thế này.
” Bạch Tĩnh kéo tay Tô Tú Song, ngắm nhìn xung quanh: “À, phòng riêng là phòng 403.
”
Tô Tú Song lại đang nghĩ vê việc khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...