Chương 197
Đáy mắt hắn phảng phất ánh sáng tối tăm, người phụ nữ mà Hoắc gia bảo vệ, quả thực không thể chủ động đụng vào được Nếu như cô say rượu, đến lúc còn không phải mặc cho hắn sắp xếp, nói là cô chủ động, hai người đều tình nguyện, một người dám đánh một người dám nhận Tống Tu Văn giả vờ lấy phiếu kế hoạch.
Thấy vậy, Tô Tú Song thở phào một hơi.
“Nào, vừa uống vừa bàn luận chỉ tiết” Hắn nâng một ly rượu.
Thấy hắn thật lòng muốn bàn bạc, đồng thời rất nghiêm túc xem phiếu kế hoạch, nếu như cô lại từ chối, ra vẻ thật chẳng biết tốt xấu gì.
Trong lòng cô quyết định, nâng rượu lên, cạn ly với hắn.
Nồng độ rượu rất mạnh, uống sạch hai ly, liên cảm thấy hoa mắt chóng mặt, dạ dày cũng thấy vừa cay vừa nóng, khó chịu đến mức đứng ngồi chẳng yên.
“Tô Thị năm nay xảy ra nhiều tin xấu như vậy, có ảnh hướng lớn đối với công ty, nếu như hợp tác với Tô Thị, thì phải gánh chịu sự mạo hiểm khá lớn”
“Tôi…tôi có thể chuyển nhượng lợi nhuận, nhượng lại ba phần”
Tô Tú Song ánh mắt mơ hồ, nói cũng không được lưu loát, trở nên có hơi lỡ lời.
Để bản thân mình lý trí tỉnh táo, móng tay cô bấu vào thịt trên cánh tay phải, cố gắng hết sức, không nỡ mạnh tay.
Tống Tu Văn sờ cằm, tiếp tục cạn ly với cô, nói, “Nhượng ba phần, cũng không phải là không được, vẫn là có chút ý kiến”
Tô Tú Song nghiêm túc lắng nghe, gật đầu.
Tống Tu Văn không ngừng rót rượu, cô chỉ có thể tiếp lấy uống theo.
Một bình rượu, rất nhanh hết sạch.
Tô Tú Song ánh mắt rã rời, gò má ửng đỏ, ngồi cũng chẳng ngồi vững, thân người vừa nghiêng, suýt nữa thì ngã nhào xuống đất.
Nhìn thấy thời cơ thích hợp, Tống Tu Văn dứt khoát không giả vờ nữa, trực tiếp ném đi tờ phiếu kế hoạch.
“Phó giám đốc Tô, uống rượu như vậy quá nhàm chán, không thú vị, có muốn tôi nói cho cô biết một cách uống rượu vừa vui vừa mới mẻ không?”
“Ừm?”
Tô Tú Song ngơ ngác ngẩng đầu lên.
“Đó chính là, tôi đúc cô uống”
Tống Tu Văn khoé môi cong lên, nâng ly rượu lên ngẩng đầu, rót đầy rượu vào miệng của mình.
Sau đó, hắn nghiêng đầu qua, tay trái ấn lên cằm của Tô Tú Song, tay phải chống sau gáy cô, môi gần môi cô, sát lại gần.
Móng tay bấu vào cánh tay đau đớn, ý thức mơ hồ của Tô Tú Song trong chốc lát tỉnh táo lại được một chút.
Tay cô chống lên ngực Tống Tu Văn, không cho phép hắn tiến gần, ép tới.
“Bé cưng, đừng vùng vãy, nào, anh trai sẽ khiến cho em thật là sung sướng”
Khi nói, Tống Tu Văn mạnh mẽ bẻ tay cô ra, ôm lấy eo, ép lên ngực cô.
Lập tức, lúc môi miệng hai người sắp dính lại vào nhau thì.
„ “Pặc Cửa bị người từ phía ngoài đá mạnh ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...