Tương truyền sau khi Đại Vũ trị thủy liền phân chia thiên hạ thành Cửu Châu, thu vàng của Cửu Châu đúc thành Cửu Đỉnh tượng trưng cho Cửu Châu, Cửu Đỉnh vì thế trở thành trấn quốc chi bảo của ba nhà Hạ, Thương, Chu, trở thành vật truyền quốc tương truyền hơn hai nghìn năm, đáng tiếc truyền tới những năm cuối triều Chu thì bị thất lạc, đến nay vẫn chưa tìm thấy. Cửu Đỉnh tượng trưng cho địa vị vương quyền cao nhất, nhiều đời quân vương đều muốn tìm Cửu Đỉnh về để biểu trưng cho vương quyền tối cao!
Sở Phong hỏi:
- Chẳng lẽ tế thiên Kim nhân này lại là báu vật truyền quốc của tộc Hung Nô?
Phượng tỷ nói:
- Không sai! Nguồn gốc của tộc Hung Nô vốn là tộc du mục, dựa theo đồng cỏ và nguồn nước mà sinh sống, cho nên cực kỳ sùng bái trời đất. Tế thiên Kim nhân chính là vật Hung Nô dùng để cúng tế Thiên địa thần nhân, bởi vậy ai sở hữu tế thiên Kim nhân thì có thể hiệu lệnh cả tộc Hung Nô!
Sở Phong nói:
- Thiền Vu đã bị ám sát, Tả hiền vương có thể thay thế Thiền Vu, vì sao hắn còn muốn tìm tế thiên Kim nhân?
Phượng tỷ nói:
- Rất đơn giản, phản quân ám sát Thiền Vu cũng muốn làm Thiền Vu, cho nên Tả Hiền vương dù quay về đất Hồ, nếu muốn kế nhiệm Thiền Vu thì nhấy định phải có một phen ác chiến! Hơn nữa, tộc Hung nô tuy có tục lệ "Huynh chết đến đệ", nhưng nếu Thiền Vu từng di mệnh truyền ngôi cho con trai của hắn thì Tả Hiền Vương cũng khó có thể kế nhiệm. Nhưng nếu như hắn có được tế thiên Kim nhân, lập tức có thể hiệu lệnh cả dân tộc Hung nô, danh chính ngôn thuận trở thành Thiền Vu, không người nào dám không phục!
- Thì ra là như vậy!
Phượng tỷ lại nói:
- Nếu như ta đoán không sai, binh sĩ Hung nô ngày đó tập kích công chúa nhất định là do Tả Hiền Vương phái đi!
- Phượng tỷ vì sao lại khẳng định như vậy?
Phượng tỷ nói:
- Lần này kỳ thực Tả Hiền vương không muốn cầu hôn, lần này hắn đích thân mang hơn 10 vạn kỵ binh xâm chiếm Tây Vực, vốn là muốn chiếm luôn cả vùng Trung Nguyên. Nhưng khi hắn cùng đại quân Tây chinh giằng co lẫn nhau tại chân núi Thiên Sơn thì đất Hồ vực ngoại đột nhiên xảy ra phản loạn, Thiền Vu gặp nguy, thế là hắn mới đề nghị cầu hôn với Đông Thổ, đồng thời ra lệnh Tả Hiền Vương rút quân bình định; nhưng Tả Hiền Vương vẫn luôn bừng bưng dã tâm, còn mượn cớ tự mình nghênh tiếp công chúa để trì hoãn không chịu hồi binh và cũng âm thầm phái người tập kích giết công chúa, phá hủy hôn sự để tiếp tục xâm chiếm Trung Nguyên. Cho đến khi Thiền Vu bị giết, Tả Hiền Vương mới thay đổi chủ ý và chịu hòa thân, chiếm đoạt công chúa hòa thân, sau đó sẽ hồi binh về ngoại vực tranh đoạt ngôi vị Thiền Vu! Nhưng hắn không muốn cùng phản quân sống mái với nhau nên muốn tìm tế thiên Kim nhân để hiệu lệnh cả dân tộc Hung nô!
Trải qua những lời phân tích này của Phượng tỷ, rất nhiều nghi vấn đã được mở ra. Tuy nhiên trong lòng Sở Phong vẫn rất khó hiểu, tại sao Phượng tỷ lại có thể lý giải tình huống về tộc Hung nô như vậy.
Hắn hỏi:
- Tế Thiên Kim Nhân đã là bảo vật truyền quốc của Hung Nô, vì sao lại lưu lạc tới vùng Trung Nguyên?
Phượng tỷ nói:
- Chuyện này phải nói từ việc Hán Hung tranh chấp. Thời Hán triều, tộc Hung nô cùng Hán triều nhiều năm giằng co xâm chiếm, tới thời Hán Vũ đế, tộc Hung nô nội loạn, Hán Vũ đế bèn thừa cơ mệnh danh tướng Hoắc Khứ Bệnh suất quân đại phá Hung nô, đoạt lấy Kim Nhân về, kể từ đó Tế Thiên Kim Nhân liền lưu lạc vùng Trung Nguyên!
Phi Phượng hỏi:
- Thế Tế Thiên Kim Nhân kia có thể ở nơi nào?
Phượng tỷ nói:
- Năm đó sau khi Hán Vũ đế có được Kim Nhân thì đặt nó ở Vị Ương cung nhằm khoe khoang võ công uy đức, rất quý trọng nó. Bạn đang đọc truyện được tại TruyệnFULL.vn
Sở Phong nhíu mày nói:
- Nhưng mà Hán Triều đến nay đã không biết qua bao nhiêu nghìn năm, triều đại cũng đã thay đổi không biết bao nhiêu lần, sao có thể biết được nơi hạ lạc chứ?
Phượng tỷ nói:
- Nhiều lần thay đổi triều đại nhưng triều đại mới đều tiếp nhận báu vật tiền triều, cho nên Tế Thiên Kim Nhân theo lý có thể giấu trong cung cấm ở kinh thành!
Sở Phong nhìn qua Bàn Phi Phượng và công chúa nói:
- Nếu như thế, ngày mai chúng ta sẽ đến kinh thành, lẻn vào cung cấm tìm kiếm, may là có công chúa quen thuộc hoàng cung, có thể giúp được việc này!
Công chúa suy nghĩ một chút rồi hỏi:
- Phượng tỷ, hình dáng Tế Thiên Kim Nhân ra sao?
Phượng tỷ nói:
- Hình dáng ra sao đã không còn ai có thể biết rõ, chỉ biết nó là một pho tượng hình người bằng vàng, cũng không biết lớn nhỏ. Tuy nhiên chỉ cần chảy trong người huyết mạch Hung nô thì khi nhìn thấy nó đều sẽ trở nên vô cùng sùng kính khuất phục, vì vậy sở hữu nó có thể hiệu lệnh Hung Nô!
Công chúa nói:
- Bảo vật trong cung ta đều đã từng xem qua, ngay cả Thiên Bảo mật thất thiên tử cũng từng cho ta ra vào mấy lần, nhưng không thấy một pho tượng hình người bằng vàng nào!
Sở Phong nói:
- Ý công chúa là Kim nhân không ở trong hoàng cung?
Công chúa gật đầu, Sở Phong lại hỏi:
- Như vậy Kim Nhân sẽ ở đâu? Chẳng lẽ từ lâu đã lưu lạc trong nhân gian?
Công chúa nói:
- Năm đó Hoắc Khứ Bệnh đánh một trận dưới Kỳ Liên sơn càn quét Hung Nô, uy chấn Hoa Di, tế thiên kim nhân có lẽ chính là bị cướp vào trận chiến ấy, cho nên từ đó Hán triều đã không còn hoạn Hung Nô. Đáng tiếc ông tạ thế khá sớm, Hán vũ đế cực kỳ bi thiết, tự mình sai người đem mộ của ông tu kiến thành hình dáng như Kỳ Liên sơn, để biểu lộ công lao bất thế. Kim nhân đối với Hung Nô là thánh vật, nhưng đối với Trung Nguyên mà nói, cũng chỉ là một bức tượng vàng bình thường, Hán vũ đế chưa hẳn quý trọng. Tế thiên kim nhân đã bị Hoắc Khứ Bệnh cướp đi từ Hung Nô, cho nên Hán vũ đế rất có khả năng sẽ lấy kim nhân làm vật để chôn cùng, đặt trong ngôi mộ của Hoắc Khứ Bệnh!
Phượng tỷ không lên tiếng bởi vì những lời công chúa phân tích rất có lý.
Phi Phượng nói:
- Chúng ta nên đi kinh thành hay đến mộ Hoắc Khứ Bệnh tìm kiếm Kim nhân đây?
Mọi người đồng thời nhìn qua Sở Phong, Sở Phong nói:
- Đi đến mộ Hoắc Khứ Bệnh! Nếu ngay cả công chúa cũng chưa từng thấy Kim nhân trong cung, chúng ta lẻn vào cũng uổng công!
Mọi người gật đầu đồng ý, hơn nữa bây giờ họ đang ở Trường An, khoảng cách đến mộ Hoắc Thứ Bệnh tại phía Tây ngoại thành Trường An không xa, nếu như chạy đi kinh thành, cho dù có thể tìm được Kim Nhân cũng không thể đưa kịp về cho Tả Hiền Vương!
Phượng tỷ nói:
- Mộ Hoắc Thứ Bệnh cách nơi này không xa, trước đó ta cũng đã từng đi qua, ngày mai ta đi cùng cùng mọi người được chứ?
Sở Phong vui vẻ nói:
- Như vậy thì quá tốt, chỉ sợ phiền Phượng tỷ!
Phượng tỷ cười nói:
- Sở công tử không cần khách khí, chỉ cần nhớ thường xuyên tới quang cố Phượng Lâm các là được rồi!
Khi cười, trong mắt mơ hồ hiện lên một tia thần sắc cổ quái!
Đêm đó Phượng tỷ an bài ba người hai gian phòng, Phi Phượng tất nhiên là ngủ cùng công chúa, Sở Phong nằm ở trên giường, đang ngủ say thì chợt thấy lỗ tai đau giống như bị véo. Mở mắt ra đã thấy Bàn Phi Phượng đứng ở trước giường, đôi mắt phượng trừng mắt nhìn mình, còn ngón tay thì đang véo lỗ tai mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...