Cổ Đại Sơn Cư Làm Ruộng Dưỡng Oa Hằng Ngày


Rốt cuộc cũng hỏi ra, Tang La còn cho rằng hài tử này có thể nghẹn câu hỏi này qua đêm nay.


Tang La biết rõ, thời gian kiểm tra kỹ năng diễn xuất đã đến rồi.


Nàng nghe lời Thẩm An nói thì sững sờ, sau đó mỉm cười.


Nụ cười đó nói thế nào đây, ba phần cô đơn năm phần khổ.


Lời nói của Thẩm An gần như được hỏi một cách thản nhiên, nhưng ánh mắt của cậu bé lại nhìn chằm chằm phản ứng của Tang La, bàn tay cầm đũa vô thức siết chặt hơn ba phần, nhưng vừa nhìn thấy phản ứng của Tang La, nhất thời cũng hơi hoang mang.


"Đại tẩu?"

Giọng nói hơi mang theo lo lắng này, là Thẩm Ninh.



Tang La gượng cười: "Xuống sông bắt cá, lấy lá cây làm thức ăn, thật ra cũng là lần đầu tiên ta làm, xuống sông là nghe đám hài tử trong tộc nói chúng nó ở bên khe suối bắt cá như vậy, cũng chú ý một vài, lấy lá làm đồ ăn là công thức được ghi lại ở tàng thư trong của hồi môn của mẫu thân ta, hồi nhỏ mẫu thân đã từng làm cho ta ăn một lần, vì vậy mà biết làm.

"

Đúng thế, biết làm, tại sao lúc trước không làm chứ?

Thẩm An vẫn nhìn chằm chằm Tang La.


Tang La chỉ coi như không biết, nàng hạ mắt xuống cười khổ, hô hấp vài lần rồi mới nâng mắt lên nhìn về phía huynh muội hai người.


"Ta chưa từng nói với các ngươi về chuyện lúc trước của ta đúng không? Ta sinh ra ở thứ tộc, mọi giáo dưỡng được tiếp nhận từ nhỏ đến lớn… không có mấy thứ như lên núi xuống sông, đặc biệt là cởi giày xuống sông bắt cá, đặt ở trước kia là chuyện nghĩ cũng không dám nghĩ.

"


"Về phần đậu phụ thần tiên, rốt cuộc cũng là chuyện còn nhỏ, ngày hôm qua đói đến mức tưởng chừng không qua được, ta nhớ đến cha nương, nhớ đến cuộc sống ngày nhỏ, lúc này mới nhớ ra còn có một loại đồ ăn như vậy.

"

Hai huynh muội có hơi sửng sốt.


Thứ tộc gì đó bọn họ cũng đã nghe qua, đó là sự tồn tại hoàn toàn khác với những người sống ở trong thôn như bọn họ, còn cụ thể là loại tồn tại gì hai huynh muội không nói rõ được, nhưng khi hai người nghe lão nhân trong thôn kể chuyện phiếm, ruộng tằm ruộng đay thượng đẳng mà rất nhiều người trong thôn Thập Lý  đang trồng bây giờ, trong đó có sáu phần là của Vương gia ở trong hương, nghe nói các loại môn đệ của Vương gia gọi là thứ tộc.


Trạch tử kia của Vương gia lúc trước hai tiểu huynh muội được đại ca dẫn đi dạo phiên chợ ở trong thành cũng đã nhìn thấy, đó chính là trạch tử lớn nhất trong hương, các lão nhân trong thôn nói, thái thái tiểu thư của Vương trạch đều rất hiếm khi ra ngoài, làm việc gì cũng có hạ nhân, bà tử và tiểu nha hoàn làm cho, các thái thái tiểu thư chú trọng nhất đến chuyện không ra đại môn, không bước khỏi nhị môn.


Thật ra, nếu như đổi thành Tang La giải thích, có một từ rất đơn giản, địa chủ.


Thứ gọi là bần hàn, bần tộc, thứ tộc là phát sinh ra từ nền móng của sĩ tộc, cũng là sản phẩm của sự tranh đoạt tài nguyên của Hoàng quyền và sĩ tộc.


Trong thời không mà nàng sống ban đầu, loại giai cấp này không đủ để gọi là sĩ tộc, nhưng so sánh với những tầng lớp trong tiểu địa chủ, chính là thứ tộc, mà ở thời không này cũng không khác là bao.


Thẩm An và Thẩm Ninh mơ mơ hồ hồ, đại tẩu bọn họ thật sự là tiểu thư xuất thân từ gia đình đại hộ sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận