Cổ Đại Sơn Cư Làm Ruộng Dưỡng Oa Hằng Ngày


Đến bên cạnh khe suối bọn họ đã đặt sọt cá, Tang La dựng thẳng ngón trỏ để sát vào bên miệng.


Động tác lạ lẫm, hai tiểu hài tử Thẩm An và Thẩm Ninh lại kỳ diệu hiểu được ý của đại tẩu, đè nén sự hưng phấn, cùng nhau giữ im lặng.


Tang La lặng lẽ cởi giày ra, động tác cố gắng nhỏ nhất có thể rồi xuống nước, từ từ lại gần chỗ nàng đặt bẫy.


Hai huynh muội lúc này không dám xuống nước xuống nước thu cá góp vui, đây là chuyện liên quan đến thu hoạch, làm kinh động đến cá, một ngày đặt bẫy dưới nước coi như vô vọng, đứng kề vai ở trên bờ, nín thở nhìn chằm chằm vào động tác của Tang La, Tang La đi đến bên cạnh cái bẫy, lặng lẽ đưa tay xuống nước, hai tiểu hài tử kích động đến mức hai tay nắm chặt thành nắm đấm.


Tang La cũng nín thở tập trung, hai tay sờ vào lưng sọt, động tác dứt khoát, đột nhiên nhấc một nửa cái sọt lên khỏi nước.


Nặng! Quá nặng!

Một sọt đá, có thể không nặng sao!

Nàng vác sọt đá kia đi nhanh lên bờ, hai tiểu hài tử đã ở trên bờ kích động đến mức nhảy cẫng lên, lo lắng cái sọt còn lại cách đó không xa, không dám phát ra âm thanh, chỉ âm thầm phấn khích.



Cái sọt vừa được lôi lên bờ, nước chảy hết ra ngoài, âm thanh bì bõm gì đó đánh vào đá vang lên đặc biệt rõ ràng.


Thẩm An kích động: "Đại tẩu, có cá!"

Giọng nói đè xuống rất nhỏ, nhưng có thể nghe ra rất hưng phấn.


Thấy tiểu gia hoả cầm lấy hòn đá, Tang La vội vàng dừng lại: "Đừng nhúc nhích, để ta.

"

Không phải nàng không muốn để tiểu gia hoả vui vẻ, thật ra là sợ nó thò tay lật đá lại mò trúng rắn nước, hài tử mới được bao lớn, nếu bị kinh sợ thì lại rắc rối.


Thẩm An rõ ràng cũng không hiểu được sự khổ tâm của đại tẩu cậu bé, nhưng không ngăn được bây giờ cậu bé tâm phục đại tẩu nhà mình, đặc biệt nghe thấy âm thanh bì bõm không ngừng vang lên từ trong sọt, Thẩm An bây giờ bội phục đại tẩu nhà mình không thôi!

Rất có bản lĩnh!

Tang La cẩn thận nhặt từng cục từng cục đá, lấy ra tầm khoảng bảy tám cục,  nhìn thấy cá rồi!

"Cá!" Thẩm Ninh kích động muốn chết: "Đại tẩu, có ba con!"

"Bốn con, năm con!"

Hai huynh muội háo ha háo hức nóng lòng muốn giúp một tay.


Trong sọt đá chỉ còn lại một lớp nông, cơ bản có thể nhìn thấy đáy sọt, xác định không có yếu tố gì bất ổn, Tang La mỉm cười, nhỏ giọng: "Các ngươi qua nhặt đi!"

Giọng nói buông lỏng, hai người vui mừng đến mức vội lao tới, suýt chút nữa chui đầu vào trong sọt, hai đôi bàn tay nhỏ bé kéo ra, càng kéo càng hưng phấn.


"Rất nhiều cá, còn có tôm!"

"Còn nòng nọc!"

"Có cua!"

Tang La thò đầu nhìn xem, cũng không nhịn được cảm khái trước sự phong phú của thời cổ đại, một sọt đầy sức sống, chỉ cá không thôi nói ít cũng được mười lăm mười sáu con, con nhỏ nhất còn chưa to bằng ngón trỏ, con lớn có con to bằng lòng bàn tay của Tang La, tôm cua cũng không ít.



Đây chính là thu hoạch lớn, kiếp trước nàng ở hiện đại, mặc dù cũng ở trong núi, nhưng một sọt ước chừng cũng chỉ được năm sáu con cá, những lúc không may một sọt chỉ có một hai con là bình thường.


Tang La để hai tiểu gia hoả nhặt từng viên đá ném ra ngoài, nàng lại đi chân trần xuống nước, mò đến cái sọt mà Thẩm An và Thẩm Ninh đặt.

Động tác như trước nhấc nó lên, nhặt đá ra, không có vị khách doạ người không mời mà tới, mới để hai tiểu huynh muội giúp đỡ.


Nàng đi qua một bên xem, hay lắm, được ba mươi bốn mươi con cá!

Tang La chọn chọn lựa lựa một hồi, nhặt năm sáu con cá nhỏ ra ngoài rồi ném về khe suối.


Thẩm An vẻ mặt bối rối: "Đại tẩu, sao tẩu lại thả nó?"

"Nó quá nhỏ, không có chút thịt gì, vẫn nên thả lại.

"

Thẩm An nuốt nước bọt, ngậm ngùi nhìn về khe suối.


"Đại tẩu, một chút thịt cũng là thịt.

"


Tang La nhìn biểu cảm của cậu bé, lập tức bật cười, không để tâm tay mình vẫn còn ướt, vò vò nắm tóc lộn xộn trên đầu Thẩm An, mỉm cười nói: "Được rồi, trong núi này có bao nhiêu khe suối như thế này? Đệ bỏ thời gian và công sức ra có thể thiếu cá ăn sao? Để nó lớn lên, phóng sinh cá nhỏ, như vậy sau này đệ muốn ăn cá vẫn có thể câu được.

"

Thẩm An chớp chớp mắt, nghe cũng đúng.


Thẩm Ninh ở bên cạnh nói: "Đại ca lúc trước làm cá cho chúng ta ăn cũng không có con nhỏ.

"

Thẩm An gật đầu: "Hiểu rồi, đại tẩu, còn bẫy tôm thì lấy lên thế nào? Trực tiếp cầm lên sao?"

Vậy thì khi vào bờ bọn chúng đều chạy hết.


"Phải dùng sọt.

" Tang La nói rồi trực tiếp đổ cá và cua của một trong hai sọt mà hai huynh đệ đã xử lý sạch sẽ vào cái sọt còn lại, đợi đổ sạch sẽ, cầm theo cái sọt đó lội về phía đặt cành cây.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận