Yunho nhìn Jaejoong đang hoảng hốt, cũng chậm rãi vỗ vỗ lên đầu đau nhức.
“Cậu bình tĩnh một chút, chúng ta hẳn không có chuyện gì đâu.” Giọng Yunho hơi khàn khàn, người tựa hồ cũng không có tinh thần. Jaejoong hiểu được tối hôm qua Hee Chul rất quỷ dị, hẳn là bị Hee Chul chỉnh rồi.
Mà Jaejoong nhìn thấy bộ dạng Yunho mệt mỏi, khó tránh khỏi lo lắng.
“Anh thoạt nhìn rất mệt a, tôi đi lấy nước cho anh!” Nói xong Jaejoong kéo chăn ra định đứng dậy, không để ý mình vẫn chưa mặc cái gì.
Thế nhưng, Jaejoong vừa mới khẽ động đã cảm thấy xương sống cùng thắt lưng đau nhức không chịu được, cậu hít sâu một hơi, sau đó lảo đảo ngã xuống đùi Yunho.
Đầu Jaejoong chạm vào một vị trí, dù cách lớp chăn mỏng vẫn cảm thấy nóng ấm, hơn nữa tựa hồ còn có chút cứng. Đợi đến lúc phản ứng lại nhận ra đó là cái gì, Jaejoong lập tức đỏ mặt, vội vàng ngồi dậy, nhưng vừa khẽ động thân thể lại cảm thấy đau lưng, lại ngã xuống.
Chẳng lẽ đây không phải trò đùa của Hee Chul? Jaejoong bắt đầu ngây ngẩn cả người. Dù rằng khung cảnh này có thể làm giả, nhưng, bản thân mình thực sự đau xương sống và thắt lưng.
Thấy đầu mình chạm vào một thứ gì đó cứng rắn vô cùng, Jaejoong trợn mắt nhìn Yunho. Yunho cũng có chút ngượng ngùng, xấu hổ quay mặt đi, một lúc sau mới ấp a ấp úng nói.
“Hee Chul bỏ thuốc vào rượu, hơn nữa hình như cho rất nhiều!”
Bởi vây, lúc sáng Yunho thức dậy giọng nói rất vô lực?
Bởi vậy, lúc sáng Yunho thức dậy cảm thấy đau đầu?
Bởi vậy, lúc sáng Yunho thức dậy sớm như vậy?
Tóm lại, bọn họ đã làm chưa? Jaejoong bắt đầu có chút mơ hồ.
Yunho quẫn bách đỡ Jaejoong ngồi xuống giường, sau đó mình vội vàng xông vào nhà vệ sinh. Jaejoong biết rõ, anh đi tắm nước lạnh.
Kỳ thật, vừa rồi trong đầu Jaejoong đã có ý nghĩ giúp Yunho việc kia. Nhưng, nếu thật sự làm như vậy, có lẽ Yunho sẽ nghĩ cậu là tên biến thái a.
Jaejoong cười lắc đầu. Nghe thấy tiếng nước trong phòng vệ sinh dừng lại, lúc nhìn thấy Yunho, anh đã mặc quần áo xong, sau đó bắt đầu đi giày và đeo cà vạt.
“Jaejoong, hôm nay cậu không cần đi làm, nghỉ ngơi đi.” Lúc đi giày, Yunho quay lưng lại Jaejoong, đơn giản nói một câu như vậy.
“Tôi, tôi không sao, tôi đi làm được.” Jaejoong có chút ngại ngùng vuốt vuốt tóc, sau đó chậm rãi mặc quần áo.
“Cái kia, có thể chờ tôi một chút được không?” Jaejoong xấu hổ đề nghị, nói thật, cậu rất sợ Yunho cự tuyệt. Bởi vì gần đây quan hệ của bọn họ không tốt, hơn nữa, tối hôm qua, tựa hồ còn…
Yunho nhẹ gật đầu, nhìn Jaejoong đang cẩn thận mặc quần áo. Nhưng càng mặc lại càng loạn, Yunho nhìn không được, đành phải đi đến trước mặt Jaejoong, giúp cậu cởi toàn bộ cúc cài lệch, chậm rãi cài lại.
Jaejoong ngây ngản cả người, tim đập vô cùng nhanh. Hơi thở ấm áp của Yunho phả vào mặt Jaejoong, khiến cho mặt cậu ửng đỏ.
“Được rồi, đi thôi.”
“Ừ.” Jaejoong gật đầu, ngoan ngoãn như một đứa trẻ. Nhưng lúc bắt đầu đi, Jaejoong thật sự cảm thấy cả người đau nhức, mỗi bước đi đều phải cố hết sức mới có thể đuổi theo Yunho, hơn nữa còn phải ra vẻ “Tôi vẫn ổn”.
Nhưng cho dù cậu che giấu thế nào, Yunho cẩn thận như vậy đương nhiên thấy rõ mồ hôi trên trán cậu. Sau đó ngồi xổm xuống trước mặt Jaejoong.
“Lên đây đi!” Jaejoong nhìn lưng Yunho, có chút chần chờ.
“Cái này, không tốt lắm, tự tôi có thể đi.” Bộ dạng Jaejoong ấp úng như vậy khiến cho Yunho rất tức giận, lớn tiếng quát cậu.
“Làm thì cũng làm tối hôm qua rồi, cậu còn xấu hổ cái gì nữa. Nếu cậu kiên trì muốn đi làm, nếu đi muộn tôi vẫn sẽ trừ liền tương của cậu đấy, còn không mau lên đi.”
Yunho nói rất tự nhiên, khiến cho Jaejoong không còn do dự nữa. Đúng vậy, sợ cái gì, chỉ là giúp đỡ nhau lúc khó khăn thôi mà, nghĩ nhiều làm gì, anh ấy có bạn gái rồi.
Yunho cõng Jaejoong trên lưng đi ra khỏi khách sạn. Hai người lên taxi ngồi liền trầm mặc, ngược lại lái xe có chút tò mò qua gương chiếu hậu nhìn hai người đàn ông ngồi ở ghế sau.
Thở dài, lắc đầu, thanh niên bây giờ thật là…
Lúc Yunho cùng Jaejoong đi vào công ty, tất cả mọi người đều ngây ngẩn, nhìn hai người cùng nhau đi cửa ba giây, sau đó lại tiếp tục làm việc, nên gọi điện thoại thì gọi điện thoại, nên photo thì photo.
Mà cả buổi sáng, Jaejoong cứ cảm thấy là lạ, mọi người xung quanh tựa hồ đang thảo luận cái gì, nhưng lúc quay đầu lại, mọi người lại chăm chỉ làm việc.
Mọi người đang bàn tán chuyện tối hôm qua sao? Jaejoong trong thâm tâm rầu rĩ, nếu như bị người khác biết, Yunho sẽ rất khó chịu a.
“Cái kia, chị Tina, hôm nay đã xảy ra chuyện gì sao?” Jaejoong nhịn không được hiếu kỳ, hỏi trung tâm tin tức trong văn phòng.
“Không có a, làm sao vậy?” Biểu hiện của Jaejoong khiến người khác cảm thấy kỳ quái.
“Ah, ha ha, không có gì.” Nhìn mặt Tina không thay đổi, Jaejoong thấy mình nghĩ quá nhiều rồi.
Lúc chiều, Jaejoong cảm thấy eo đã đỡ đau. Đang lúc xoay người lấy nước nóng pha trà, đột nhiên cảm giác có người sờ mông mình, khi quanh lại liền nhìn thấy một gương mặt hoàn toàn xa lạ.
“Ah!” Jaejoong bị dọa, ly trong tay rơi xuống, thu hút sự chú ý của mọi người.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Nghe tiếng kêu của Jaejoong, người xông tới đầu tiên là Yunho.
Jaejoong thấy Yunho, không biết nói gì. Dù là ai đi chăng nữa cũng không dám nói với người khác mình đường đường là đàn ông lại bị một tên đàn ông khác quấy rối tình dục a?
Yunho nghi hoặc nhìn người đàn ông đứng bên cạnh, lại nhìn Jaejoong đang khẩn trương.
Sau đó tổng giám đốc và Kelly cũng chạy đến.
“Đã xảy ra chuyện gì sao? Yunho, tôi giới thiệu với cậu, đây là con tôi, Jesse. Về sau cậu và nó cùng phụ trách việc trong công ty.”
Tổng giám đốc giới thiệu người đàn ông xa lạ kia, lại khiến cho Jaejoong không hiểu sao lại phẫn nộ, Cảm xúc này, là vì ai đây? Vì Yunho vất vả mà không được công nhận? Hay là vì mình bị quấy rối tình dục mà tức giận?
“Xin chào, tôi là Jung Yunho.” Yunho thân thiện giơ tay ra cả buổi, vị công tử nhà giàu ngạo mạn kia mới vươn tay, bắt tay với Yunho cho có lệ.
“Jesse, con vừa mới tới công ty, để em gái con dẫn con đi dạo cho quen dần a.”
“Không cần, con muốn cậu ta.” Lúc Jesse chỉ vào Jaejoong, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, mày Yunho nhíu chặt lại.
“Ừ, được rồi. Jaejoong, cậu dẫn con tôi đi dạo.” Tổng giám đốc có chút do dự, nhưng khi thấy con trai kiên quyết nên đành nghe theo.
Jaejoong đương nhiên không muốn, nhưng chỉ biết giấu nó trong lòng, sau đó nhìn vị sếp mới của mình.
“Mời anh đi bên này!”
Jesse đắc ý, có chút khiêu khích nhìn Yunho. Sau đó đi theo Jaejoong ra khỏi phòng trà nước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...