" Giống ta làm một kết ấn như vậy.
Sau đó tưởng tượng thanh kiếm là một bộ phận thân thể của mình!” Bách Lý Thương Mặc bắt tay vào dạy Bách Lý Thần.
Thấy nàng bộ dạng ngây thơ không biết gì, cũng không có nổi giận, vẫn chăm chú dạy nàng phương pháp ngự kiếm
Bách Lý Thần không phải không hiểu rõ ý tứ của Bách Lý Thương Mặc nói.
Chỉ là không biết tại sao khó có thể chăm chú nghe cô cô giảng dạy.
Một phần do Bách Lý Thần đang ngây dại ra, lời nói của Bách Lý Thương Mặc cũng biến thành không quan trọng
Cô cô nhìn nghiêng cũng thật đẹp, đường cong nhu hòa mang theo cương nghị, cảm giác tốt có thêm chút anh khí
Vì sao rõ ràng là một mỹ nhân như vậy, ta lại đi nghĩ nàng rất tuấn tú chứ?!
Bách Lý Thần thật hận không thể cho chính mình một cái tát.
Nhóc con, ngươi sao lại đi mê gái như vậy?! nàng là cô cô, cô cô của ngươi nha! Cũng chính là cô cô ruột thịt, ngươi trong đầu rút cục là có cái gì vậy? Bị thú ca tàn phá quá nặng, ngươi tính hướng cũng thay đổi theo luôn sao?
"Cô cô, ta đã hiểu!" Bách Lý Thần nghĩ bản thân mình thật không bình thường.
Tự nhiên lại quay qua suy tưởng bậy bạ về cô cô.
Sao thoáng cái mà lại thay đổi nhanh quá vậy?!
Bách Lý Thương Mặc thấy Bách Lý Thần hơi khác.
Không nói gì nhưng mày vẫn hơi nhíu lại “ Vậy thì, ngươi thử một chút đi!!” trong lòng có chút khó chịu không thoải mái, mình lần đầu tiên tận tâm dạy dỗ một người, vậy mà nàng lại không cảm kích tập trung chút nào
Bách Lý Thần nga lên một tiếng, ánh mắt mở to nãy giờ ngắm Bách Lý Thương Mặc cũng dời đi chỗ khác.
Ráng làm cho trái tim đang đập như xe chạy bình tĩnh lại.
Sau đó dựa theo những gì nàng dạy làm một cái thủ ấn, Lưu hỏa kiếm quả nhiên liền hơi run rẩy chuyển động lên
Đương nhiên, cùng với cách Bách Lý Thương Mặc ngự kiếm đó là không có cách nào so sánh được
"Oa, chuyển động, thực sự chuyển động!" Tâm tình kích động đến tột đỉnh, cũng đã quên chính mình vừa rồi có phản ứng quái dị.
Chỉ là bởi vì nàng phân tâm trong giây lát mà thanh kiếm liền lạch bạch, rơi xuống trên mặt đất
"Ân, cũng được lắm!" Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới Bách Lý Thần lại một lần làm liền thành công, trong lòng lần thứ hai đối với thiên phú của nàng cũng cảm thấy ước ao, "Tập trung tinh thần, làm thêm một lần nữa."
Bách Lý Thần gật đầu.
Nhưng mà lại nhớ tới cái gì, liền trông không được tự nhiên.
Vì vậy thanh kiếm cũng theo đó bang bang loạn xạ
Cô cô nói câu này, có nghĩa khác ghê gớm thật!
Cái gì mà làm thêm một lần nữa?!
Ngô, đáng ghét, ta lại ở chỗ này suy nghĩ bậy bạ nữa rồi!!!
Kỳ thực Bách Lý Thần không biết rằng trải qua một thời gian bị Thú ca hun đúc dạy dỗ, nàng sớm đã tu thành chính quả mất rồi, chỉ là vẫn không có nhận thức được mà thôi.
Trước đây vì ghét Bách Lý Thương Mặc nên không thấy được chỗ tốt của cô cô, tựa hồ hai người chỉ như người qua đường mà thôi.
Thế nhưng mầm mống phản loạn của thú ca cũng đã chôn xuống thành công, tới lúc này khúc mắc đã được giải tỏa, tình cảm nảy sinh cũng chỉ là vấn đề thời gian
Bách Lý Thần nỗ lực không cho mình loạn tưởng lung tung.
Thế nhưng vẫn không thay đổi được, nàng hết lần này đến lần khác suy nghĩ càng bậy bạ
Cuối cùng không có cách nào khác liền trực tiếp cắn mạnh vào đầu lưỡi, nên chỉ không bao lâu trong miệng đã tràn ngập mùi máu tươi
"Lên!" Bách Lý Thần do tác dụng của sự đau đớn, nên cuối cùng thần trí cũng khôi phục được chút ít.
Nàng cũng không dám tiếp tục nhìn Bách Lý Thương Mặc, chỉ có thể tinh thần toàn bộ đặt vào trong ngự kiếm thuật
Tuy rằng mới chỉ là lần thứ hai, thế nhưng rõ ràng so với lần đầu tiên tốt hơn rất nhiều, tuy rằng còn có chút chuyển động loạn xạ.
Nhưng vẫn có thể dễ dàng khống chế Lưu Hỏa kiếm bay lượn xung quanh
Bách Lý Thương Mặc rất thoả mãn gật đầu, tiến bộ này quả thực là thần tốc.
Bách Lý Thần thử đứng trên Lưu Hỏa kiếm để phi hành.
Sau đó chân khẽ dẫm lên kiếm, còn chân phải nàng đặt lên cán Lưu Hỏa kiếm.
Ân, rất kiên cố, không có chút cảm giác nghiêng ngả xuống đất.
Hai chân đạp thăng bằng trên thân kiếm, nỗ lực không cho chính mình thân thể lay động.
Ngay khi Bách Lý Thương Mặc yên tâm hơi gật đầu, Bách lý Thần mới lần đầu tiên chính thức được phi hành
Cũng không biết Bách Lý Thần là nhát gan hay là bị cái gì, ngự kiếm phi hành cũng không dám bay đi xa xa, hết lần này tới lần khác luôn bay chung quanh Bách Lý Thương Mặc qua lại, còn vui vẻ dào dạt nói, "Cô cô, người xem, ta bay thế nào?" Nói xong, còn làm thêm mấy động tác lộn người yêu cầu cao, còn không sợ chết nha!
Ở trước mặt mỹ nhân làm màu một chút, quả thật trông hảo suất a!
Bách Lý Thần thoáng nghĩ đến mình dù gì cũng thuộc đẳng cấp người đẹp a, tuy rằng không thể nào so sánh với cô cô, nhưng so với người ta thì vẫn hơn rất nhiều
"Hữu hoa vô quả." Bách Lý Thương Mặc không một chút lưu tình nói ra chỉ bốn chữ.
Tiểu hài tử là không thể nuông chiều được, đặc biệt là trong tu luyện.
Đễ cho khỏi mới thành công một lần mà lại trở nên tự cao tự đại ( có nghĩ là đẹp bên ngoài nhưng mà không có chất lượng bên trong)
Bách Lý Thương Mặc cũng không hi vọng một thiên tài như vậy, vì không mài dũa dạy dỗ tốt mà bị hủy trong tay mình
Bách Lý Thần vốn đang cực vui vẻ, liền bị tạt cho một gáo nước lạnh.
Đúng là vui quá hóa buồn mà
Cô cô nói những lời này không khác gì sét đánh ngang tai.
Liền khiến Bách Lý Thần hồn phách liền trở về nguyên hình.
Bách Lý Thần trong lòng đau, trong lòng ghẹn khuất.
Nàng chưa làm cho Bách Lý Thương Mặc nhìn mình bằng con mắt khác xưa được chưa tính, đã vậy còn bị đánh giá thành như vậy.
Trong lòng nàng không khó chịu mới là lạ! cơn tức vừa nổi lên, liền xoay thân kiếm, trực tiếp từ đỉnh Lạc Hà Phong bay đi
Thật uổng công ta thích ngự kiếm cho ngươi xem như vậy!
Không khen thì không khen, ta cũng không cần ngươi khích lệ ta!
Tuy rằng trong lòng tụ nhủ như vậy, nhưng mà vẫn cảm giác thấy thất lạc mãnh liệt, hốc mắt đỏ cả lên!
Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới Bách Lý Thần tự nhiên lại quật cường lên như vậy.
Thấy nàng bay đi khỏi Lạc Hà Phong, liền triệu hồi kiếm tiên, nhanh chóng đuổi theo
Ngọn Lac hà phong này cao tới nghìn trượng, nếu như từ nơi này ngã xuống, thì khẳng định sẽ chết, khó có khả năng sống lại.
Tới chính mình còn không dám liều mạng như vậy bay đi, nói chi tới kẻ mới Kim đan thời kỳ đầu như Bách Lý Thần
"Thần nhi, mau trở lại đây!" Bách Lý Thương Mặc cũng nóng nảy lên, vừa mới học được một chút, Bách Lý Thần đã dám bay đi xa? Còn bay nhanh như vậy, cả thân kiếm đều sắp chịu không được mà run rẩy lên rồi.
Vốn người bình tĩnh như Bách Lý Thương Mặc đều không giấu được, lộ ra thần sắc lo lắng
Hanh, ta không thèm để ý tới ngươi! Bách Lý Thần bĩu môi, ngươi muốn ta trở về ta liền sẽ trở lại sao? Thật mất mặt!
Bách Lý Thần tuy không muốn để ý tới Bách Lý Thương Mặc.
Thế nhưng thực lực chênh lệch quá nhiều.
Người ta là kiếm tiên, ngươi bất quá chỉ là một thanh linh khí.
Người ta là tu vi Hợp Thể kỳ tông sư, ngươi quá lắm cũng chỉ là Kim đan kỳ, vì vậy chỉ trong nháy mắt đã bị Bách Lý Thương Mặc đuổi kịp.
"Thần nhi!" Bách Lý Thương Mặc gọi, từ trước tới nay chưa có nghiêm khắc cùng nôn nóng như vậy.
Tới chính nàng cũng không phát hiện ra rằng, nàng đã bắt đầu kêu Bách Lý Thần là Thần nhi.
Nếu như bình thường được gọi như thế, Bách Lý Thần không nổi nhạc nở hoa trong lòng mới là lạ.
Đáng tiếc, hiện tại Bách Lý Thần là giận Bách Lý Thương Mặc mất rồi a
Thấy Bách Lý Thương Mặc ngự kiếm bay lại gần bên người mình.
Liền trực tiếp dồn toàn bộ linh khí trong cơ thể vào thân kiếm, muốn dứt khoát vượt qua nàng
Đuổi đi, ta cho ngươi đuổi!
Nếu hữu hoa vô quả, ngươi còn đuổi theo ta làm gì chứ?!
Không thể không nói, Bách Lý Thần bị Bách Lý Thương Mặc kích thích không nhẹ nha.
Bất quá cũng không thể trách nàng.
Vừa phát hiện trong đầu mình có một chút ý niệm với Bách Lý Thương Mặc, liền bị đả kích thành ra như vậy.
Không điên mới là lạ
Bách Lý Thần toàn tâm toàn ý muốn vượt qua Bách Lý Thương Mặc, nên không hề phát hiện Lưu Hỏa kiếm dưới chân càng ngày càng run lên khủng khiếp.
"Thần nhi, ngươi hãy nghe ta nói, mau dừng lại đi!" Bách Lý Thương Mặc cũng nóng nảy, "Ngự kiếm phi hành đều không phải đơn giản như vậy.
Ngươi một mặt đem linh lực rót vào trong thân kiếm, nếu như linh lực dùng hết —— "
"Dùng hết hay không dùng hết, ta không cần ngươi lo!" Bách Lý Thần tính tình cũng thật là ngang.
Nàng kỳ thực không phải hận Bách Lý Thương Mặc mà là hận chính nàng.
Nàng sao lại đi để ý tới Bách Lý Thương Mặc làm cái gì kia chứ?!
Bách Lý Thần, đầu ngươi bị trúng tà sao? Bách Lý Thương Mặc là cô cô ngươi, cô cô ruột của ngươi!
Trên trán dần dần mồ hôi túa ra, Bách Lý Thần như thấy cảnh sắc trước mắt mờ đi nhìn không rõ nữa.
Thân kiếm đảo mạnh một cái, cả thân người cùng kiếm cùng nhau rơi xuống phía dưới
"A —— "
Bách Lý Thần nhìn cảnh sắc thay đổi nhanh chóng, cùng tiếng gió lướt qua người mình, lướt mạnh qua tai.
Gió thổi mạnh đến nổi không nói được
"Cô cô cứu mạng a!!!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...