Cô Chủ À! Anh Yêu Em!
Nó và hắn đang chuẩn bị cho lễ cưới mà nói đúng hơn là chỉ có chọn đồ thôi còn mọi việc đều do Khang chỉ đạo.Trang và Khánh kéo nó và hắn đi hết shop này đến shop kia mà chẳng có cái bộ nào ưng ý mắt Trang
-Bộ này xấu!Mày thay bộ khác đi!-Trang
-Còn cả anh Thiên nữa,đổi bộ đi!-Trang
Nó và hắn đã thay hơn chục bộ rồi.Cuối cùng nó tức quá lôi hắn tự đi chọn.Nó chọn một bộ váy trắng cúp ngực,đính những bông hoa ngang váy đơn giản mà sang trọng.Hắn chọn một bộ cũng màu trắng.Cả hai thay xong đi ra khiến cho Trang,Khánh,mấy chị bán hàng trố mắt nhìn vì quá đẹp đôi.Bình thường đã đẹp rồi bây giờ còn đẹp hơn.Quyết định cuối cùng là chọn bộ đó.
Ngày cưới……
Nó đang ở trong phòng cô dâu chờ người trang điểm tới,Trang thì chạy đi mua nước ngọt.”Cạch…”Cánh cửa mở ra.Nó quay lại tưởng là người trang điểm vào nhưng không phải đó là một cô gái có khuôn mặt đến vóc dáng giống y hệt nó chỉ có đôi mắt của cô ta màu đen,mái tóc màu vàng.Nó đứng dậy
-Cô là ai?
-Mày muốn biết?
-Đúng!
-Tao là người yêu cũ của anh Thiên,tao đi du học nhưng anh ấy không biết tưởng tao phản bội nên khi nhìn thấy mày giống tao anh ấy mới yêu mày và đúng hơn mày chỉ là người thứ 3 và là người thế chỗ cho tao nên bây giờ mày hết việc rồi!Đi đi!
“Người thứ 3,Người thay thế!”Trong đầu nó lảng vảng câu nói đó
-KHÔNGGGGG!-Nó hét lên rồi chạy ra khỏi phòng đâm vào Trang
-Mày làm cái gì thế?Lễ cưới sắp diễn ra rồi còn chạy đi đâu?
Những giọt nước mắt màu đỏ rơi xuống váy,nó đã rơi nước mắt chỉ vì một người con trai đã coi nó chỉ là người thay thế
-Không không được!-Nó quệt nước mắt đi rồi nhìn lên Trang
-Đưa tao đi!Tao không muốn nhìn thấy mặt hắn nữa!-Nó nắm chặt tay Trang
-Có chuyện gì xảy ra với mày vậy?Hắn ta làm gì mày để tao đi xử!-Trang
-Không!Đưa tao đi!-Nó
-Nói cho tao chuyện gì rồi tao đưa mày đi!
Nó kể hết mọi chuyện vừa xảy ra cho Trang nghe.Trang tức giận
-Tên khốn đó!Hắn không xứng đáng với mày đi thôi!-Trang đưa nó đi ra xe rồi gọi điện cho Khánh bảo Khánh nói với Khang và papa nó.Sau khi nghe chuyện papa nó và Khang tức giận và quyết định đưa nó đi để không ai tìm thấy nữa.
Trang đưa nó về nhà.Nó chạy lên phòng thay đổi toàn bộ quần áo và vứt cái váy nhuốm nước mắt trên giường.Nó đi xuống đứng trước cổng
-Trang à!Đừng nói cho ai biết nhé!
-Ừ!Tao hứa mà!Nhớ về thăm tao đó!
-Tất nhiên rồi và còn nữa hãy nói với Khánh đi đừng để mất Khánh,đó là một người tốt,anh ấy sẽ chăm sóc yêu thương mày!
-Mày..mày biết!-Trang mặt đỏ ửng
-Hãy nắm bắt cơ hội nhé!-Nó tạm biệt Khánh và Trang lên xe cùng papa nó và Khang đi mất
-Ừ!Tao hứa mày cũng phải tìm thấy hạnh phúc của riêng mình nhé!-Trang cười nói đủ cho mình nghe
Trang tạm biệt Khánh rồi đi về.
Còn ở lễ cưới…..
Sau khi nó chạy ra,cô gái đó ngồi xuống và mặc bộ váy cưới đã chuẩn bị sẵn.Người trang điểm đi vào và trang điểm cho cô ta.Đến giờ,hắn rất vui vẻ đứng chờ cô dâu,cánh cửa mở ra,một cô gái mái tóc vàng,đôi mắt đen bước vào trong bộ váy cưới khác nhìn rất giống nó bước vào.Hắn ngạc nhiên,nó đâu rồi sao không thấy.Cô ta bước đến gần hắn,hắn nhận ra đây là người yêu cũ của hắn nhưng sao cô ta ở đây
-Anh ngạc nhiên lắm đúng không?
-Cô đã làm gì Băng?
-Hừm!Nói chuyện một chút thôi!-Cô ta thản nhiên
-Băng đâu?
-Cô ta bỏ đi rồi!Anh lo làm gì chứ,cô ta chỉ là người thay thế em thôi mà,chúng ta tiếp tục làm lễ cưới nhé!-Cô ta cười
Mọi người ở dưới nghe câu chuyện thì thoang thoáng hiểu”Vậy đây không phải cô dâu!”
-Không!Cô ấy không phải là người thay thế cô!Tôi yêu cô ấy thật lòng!Còn cô cút đi!-Hắn dứt khoát
-Muộn rồi!Cô ta không ở đây đâu!Anh không lấy em thì không ai có thể lấy được anh!-Nói rồi,cô ta bước ra khỏi lễ đường hắn chạy đến phòng cô dâu nhưng cũng không thấy nó đâu,hắn vội vã lái xe đến nhà nó.
Mọi người trong lễ đường ngơ ngác nhìn nhau rồi bỏ về.Lễ cưới bị hủy.Hắn đến trước nhà nó bấm chuông nhưng không thấy ai ra.Khánh thì ngủ mất rồi còn ai đâu.Hắn nhập mật khẩu rồi bước vào (Hắn lén nhìn nó lúc nhập mật khẩu).Hắn tìm khắp tầng 1 nhưng không thấy.Lo lắng trong lòng dâng lên,hắn chạy lên phòng nó chỉ thấy phòng trống trơn và có một bộ váy cưới vứt trên giường.Hắn quì xuống trước cửa phòng
-Không thể nào!
-Có thể đấy!-Khánh đi đến
Hắn nghe tiếng Khánh thì nhảy đến
-Băng đang ở đâu?Nói cho tôi biết!
-Anh đi lấy cô người yêu cũ của anh đi!Đừng làm khổ Băng nữa,vì anh mà 5 lần 7 lượt Băng mất tích rồi bị bắt cóc cuối cùng là suýt chết lần này còn lôi cả người yêu của anh vào nữa,anh vui chưa khi làm trái tim Băng vỡ!
-Tôi….
-Anh đi đi!Băng không muốn nhìn thấy anh nữa,con bé đi rồi và không bao giờ trở lại nữa đâu!-Khánh nói rồi bỏ đi để lại hắn đứng suy nghĩ.Sau đó,hắn lững thững bỏ về và sai người đi tìm nó khắp cả đất nước này nhưng không tìm thấy.Hắn cho cả người sang Mĩ nhưng không tìm thấy.Hắn vẫn đi làm nhưng trở lại con người lạnh lùng,hàng ngày không ngừng tìm nó.
Và kết quả là nhận được tin nó bị tai nạn và đã mất,hình ảnh nó nằm trước đầu xe ô tô,máu chảy từ đầu ra loang ra đường.Đó là sự thật chính mắt hắn nhìn thấy lần này là thật không phải giả nữa.
Còn nó…..
Đó chỉ là tin giả.Nó và papa,Khang sống ở trên một hòn đảo nhỏ,căn biệt thự được xây ở giữa đảo bao quanh là cây,rừng và thú dữ do nhà nó nuôi để canh chừng.Ở đâu cũng gắn camera theo dõi và báo động.Nó sống trong đau khổ nhưng dần dần cũng vơi đi vì có Khang hay papa thường xuyên an ủi và có bé hổ Yun hay chơi đùa với nó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...