Có Chịu Lấy Anh không???

Buổi sáng vô cùng đẹp trời … nhưng tại lớp 304 thỳ
Đứa nào đứa lấy cắm cổ zô cuốn vở… cho dù thấy rất chi ẹp trai và có "nụ cười thiên thần" nhưng không có đứa nào giám ngẩng đầu nên. Riêng chỉ có nó... Vâng thưa quý vị nó chính là "VŨ MINH KỲ " nó hiện tại đang ngồi ôm cái hộp bánh to đùng cách mạng " cạp ... cạp... và …cạp"
-" Vũ Minh Kỳ lên đây trả bài"
Giọng nói thánh thót như chim nhảy của thầy vung tới nó làm nó buông cái hộp bánh ra và đi lach bạch lên bục giảng
-"Em đọc cái này cho tôi"
-" I…Do…You…Speak…" nó nhìn chằm chằm vào cuốn sách nó đang cầm và nghĩ " tại sao mày không nói mày là từ gì giùm tao đi…" (sách: zô zuyên tui là sách sao tui nói)
- "Thầy từ này đọc như thế nào??? " nó chỉ tay vào cuốn sách trên bàn hỏi
Cả lớp đang cắm đầu vào cuốn vở thì bất chợt nghe thấy tiếng nó thì ngẩng đầu hết lên .Cho dù thấy rất chi là đẹp trai nhưng lại vô cùng khó khi kiểm tra. Sau vài giây đứng máy thầy trả lời nó
-"Em đọc hay tôi đọc???"
-" Em đọc…"
-" Vậy đọc tiếp đi "
-" Eh…"
-" Em có ý kiến???"
- " Dạ không!!!"
Sau 1 hồi khổ sở dày vò cuốn sách vô tội nó vẫn không thể đọc được hết bài
-" Thôi em về chỗ đi"
Được thoát nạn nó nhảy chân sáo về chỗ ngồi và tiếp tục cuộc hành trình còn dang dở của mình đó là phải " sử " cho xong cái hộp bánh này.
" RENG RENG RENG " Tiếng chuông báo quen thuộc vang lên cả lớp vui mừng phóng ra khỏi lớp riêng nó vẫn cặm cụi vừa ăn vừa nhìn ra ngoài trời thỳ bị giật mình
- " Chị Minh Kỳ " 1 giọng nói nhỏ nhẹ vang bên tai nó. Nó quay đầu lại tính chửi cái đứa nào phá đám khi nó đang thưởng thức gió mát ngoài trời kia.
-" Á " nó giật mình hét
-" Sao vậy ?? " Con nhỏ Hân Ni hỏi
-" K…hông có gì !!!" nó trả lời .
Hân Ni quay lai cũng giật mình như nó, nguyên 1 đám nữ sinh đang đứng vây quanh nó , nó tự hỏi " Dân số đang tăng lên hồi nào vậy ???" . 1 nữ sinh e dè nói :
- " Chị Minh Kỳ đây… là đồ… ăn bọn em… vừa nấu…muốn mời chị…ăn thử !!!"
- " A " con mắt sáng rỡ , chỉ cần có đồ ăn là nó có thể quên nói thứ vừa sảy ra
Nữ sinh kia giật mình sợ nó không thíc liền nói :
- " Chi không ăn cũng không sao đâu ạ!! " nói xong cô nữ sinh đó vội chạy đi
- " Khoan đã " nó goi to, cô nữ sinh liền quay lại.
- " You lại đây !!!" (TG: bày đặt chưa đã không biết nói tiếng anh mà còn " you" . MK: kệ tui nha , tui dễ quê nha 1 khi quê là khó quề nha .TG:… )
Cô nữ sinh nghe vậy liền chạy lại, nó nhìn nhìn cái hộp trên tay cô nữ sinh rồi hỏi:
-" Cái hộp này là cho tôi phải không??? "
- " Dạ phải! " cô nữ sinh nói nhỏ
- " vậy tôi lấy nha , cảm ơn vì đồ ăn " lấy hộp đồ ăn từ tay cô bé nó cười thật tươi, cô bé đỏ mặt và chạy mất. Sau đó nó được tặng 1 chồng đồ ăn cao như cái tháp…và nó ngồi sử từng hộp 1 và không biết trời trăng mây gió là gì!!! ( sợ cái bà này, ăn vậy thành heo con lúc lắc lun quá )
- " Minh Kỳ " Nhỏ Hân Ni lay vai nó, thật ra thỳ sau khi sử cái đống đồ ăn cao như cái tháp đó thỳ nó chìm vào giấc ngủ ngàn năm.

- " Cái gì vậy người ta đang ngủ mà… đừng có phá " nó quơ quơ cái tay và tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
-" Thật hết biết với bà!!! " Hân Ni nhìn nó cười ngán ngẩm.
Thật ra là ngồi trong lớp toàn cô chép bài cho nó rồi dặn nó về nhà làm bài. Cô và nó là bạn chơi thân với nhau từ bé đi đâu cũng đi chung. Hồi bé nó mạnh mẽ, thích đánh nhau còn cô thỳ yếu đuối và rất hay khóc nhè nên hay bị bạn bè trêu chọc, nó luôn luôn đứng ra bảo vệ cô. Nên cô quyết định chỉ ở nó thôi. Suy cho cùng nó cũng thông minh lắm nhìn sơ cũng biết làm nhưng không biết cái môn tiếng anh độc ác kia là nó không thễ nhồi vô đầu thôi, có thể là nó biết chữ nhưng chữ không biết nó.
- " A !!! Có đồ ăn dậy đi Minh Kỳ !!! " Cô cười gian tà.
Nghe thấy có đồ ăn 2 con mắt nó mở ra nhìn nhìn xung quanh rồi nói:
-" Đồ ăn…Đồ ăn đâu??? "
Không thấy đồ ăn mặt nó phụng phịu nói:
-" Bà gạt tui, đồ lừa đảo!!!"
-" Không làm vậy thỳ bà có chịu dậy đi về không !!!" cô cười cười trả lời
-" Mấy giờ ùi ???" nó hỏi bằng giọng vẫn còn tức cô
-" Gần 6h rồi " cô trả lời bằng giọng nhẹ tênh như không có chuyện gì sảy ra.
-" Á !!! Chết tui rồi, sao bà không goi tui dậy sớm hơn. Giờ về thể nào cũng sẽ bị nghe bài ca bất hữu của " Hoàng Hậu Ác Ma" mất thôi." nó la oai oái cầm lấy cặp và kéo tay Hân Ni chạy ra bãi xe như tên lửa .
ình 1 số ý kiến nha lần đầu tiên minh viết
Sau khi chở cô bạn xinh xắn dể thương của mình về nhà nó củng nhanh chóng phi thân về nhà mình. Nói thế thôi chứ nhà nó với nhà Hân Ni sát vách nhau ấy mà. Xuống xe mở cổng, dắt xe vô nhà nó nhìn lén xem có mama ở nhà không. Rón đi từng bước nhè nhẹ vào nhà thỳ…
- " Vũ Minh Kỳ " . Đó là giọng của người phụ nữ, có thể đó là *Hoàng Hậu Ác Ma* không!!
- " Mama, con xin lỗi , tại hôm nay trường cho zìa muộn lên con mới về muộn. Chứ không phải con ngủ quên trong lớp đâu !!!" nó trả lời vội vã và nhắm lịm 2 con mắt lại, nhưng hình như nó nói thừa cái zỳ đó.
- " Hahaha , thỳ ra tiểu thư ngủ quên trong lớp ." đây là bà chị giúp việc kiêm quản lý nó ama
- " suỵt không được lớn tiếng *Hoàng Hậu * có ở nhà không ???"
- " *Hoàng Hậu* đã đi lâu rồi thưa *Công Chúa*"
- " Chi giỡn hoài à" nó chu chu cái mỏ, nhìn là mún cắn.
- " Thôi *Công Chúa* mời người đi tắm cho nô tỳ nhờ mất công mẫu thân người về là *tò te tò te* đấy!!!" Chị giúp việc cười cười nói
- " zõ thưa xếp!!!" thế là * Vèo * nó chạy với tốc độ ánh sáng lên phòng, chứ đứng đó xiu nữa mama zìa là nó sẽ được làm gỏi cuốn mất. Sau khi tưới mát thân thể nó ngồi lên bàn và lấy vở ra học bài (TG : ngoan đột xuất , xíu có bão lớn. MK: ai nói tui ngoan từ bé tời giờ mà * chớp chớp *. TG: á da gà nó nổi…tui ik đây ở đây xiu có bão thỳ chết sớm . MK: ừ cho bão đi…bão đi, đứa nào lùn chết chìm… kekeke )
Cầm lấy cuốn vở tiếng anh nó ngán ngẩm thở dài…Lật đằng sau cuốn vở ra tính vẽ thỳ có 1 nội dung kỳ quái của cái đứa nào đó vô duyên nó viết zô cuốn vở xinh đẹp của nó, làm phá hoại vở nó thế không biết .* Về thỳ gọi cho tôi, SDT tôi đây 09xxx…*
Nó lấy điện thoại bấm số của cái đứa phá hoại vở nó, rồi nt:
-" Đứa nào giám viết lung tung vào vở của *Trẫm* vậy???" nó bấm nút gửi chưa đầy 5s sau có tin nhắn trả lời.
-" Cái đứa mà cô nói nó là thầy giáo của cô đấy "
-" Ếh " nó vô cùng ngạc nhiên , ông thầy *Ác Ma * kia muốn cô gọi để làm gì???
-" Ếh á cái gì ???" nó dang tính trả lời thỳ tin nhắn thứ 2 đến.
- " Tôi hỏi em cái này nha!!!"
- " Dạ mời thầy tự nhiên"
- " Bộ em gét tôi lắm à???"
-" Không ạ!" ông thầy này bi làm sao ấy nhỉ????
-" Vậy tại sao môn học của tôi lần nào kiểm tra em làm cung chỉ được 3,4đ là sao hả ???

-" Ờ thỳ…"
-" Thỳ cái gì ???"
-" Thỳ tại em biết nó nhưng nó không biết em đấy chứ " nó cãi, chắc tại nó ăn nhiều cải qá ấy mà.
-" Giỏi nhỉ ???"
-" Vâng. Em mà nị" tự tin
-" Từ mai trở đi tôi sẽ dạy kèm em học "
-" ehhhhhhhhhhhhhh "
-" Em có ý kiến ???"
-" A… Dạ không" Nể tình ông thầy này quen vs mamy nó chứ không thỳ đừng có mơ.
Nó đang mộng mơ trên 9 tầng mây thỳ cái tiếng kêu chết tiệt làm nó rớt xuống cái . Ôi trời ơi còn đâu là cái mông xinh xắn của nó nữa đây.( khổ thân em ý )
Mở tn ra thỳ ơ hay tổng đài chết tiệt… giám làm nó rớt từ 9 tầng mây xuống, người ta đang mơ là được ăn hamburger mà .
-" VŨ MINH KỲ dậy ngay ẹ, con có biết mấy giờ rồi không hả??? " xin giới thiệu vị phu nhân xinh đẹp nhan xắc trời cho đây là chính *Hoàng Hậu Ác Ma* đấy ạ.
-" 5p nữa thui mẹ…" giọng ngái ngủ, đầu nó vẫn rúc vào đống gối êm ái.
-" Con có biết con nói 5p nữa lần thứ bao nhiêu rồi không??? Dậy ngay ẹ. " Mẹ nó quát.
-" Hnay chủ nhật mà không cũng không cho người ta ngủ nướng gì hết " nó chu chu mỏ càu nhàu.
-" Con có biết giờ là mấy giờ không hả ???"
-" chắc 6, 7h thui mà " Nó đoán thế.
-" Bây giờ là 11h rồi đấy cô nương" Mẹ nó vừa nói vừa thở dài
-" Ể gì mà 11h mama nói xạo " Nó tỏ ve không tin.
-" Đồng hồ đây nè " Mẹ nó đưa cho nó coi đồng hồ
-" Á trời ơi đồ ăn sáng thân yêu của tôi "
-" Trời ơi con tôi, nó giống ai vậy không biết ???" (TG: giống chị chứ ai. Mẹ nào con nấy mà )
Sau khi vscn xong nó phi thân xuống nhà thỳ gặp ngay ông thầy mĩ nam trường nó, ủa ông này ở nhà nó làm gì???? nó tự hỏi.
-" Chào thầy " Nó lễ phép.
-" ủa thầy làm gì ở nhà em vậy???"
-" Hôm qua tôi nói hnay tôi tới day kèm cho em mà!!!!"
-" Ủa… có hả thầy ???" nó chớp chớp, trí nhớ của nó cực kém
QUÊ TẬP 1
-" A … em nhớ ra rồi " Nó phải vắt óc nhớ lại đấy
-" vậy tốt " Hắn cố mỉm cười chứ thật ra đang tức điên
-" Vậy em đi ăn Sáng đây " nó nhảy chân sáo
-" Cái gì ăn sáng? "

-" Em nhầm là ăn trưa. Thầy ăn không???"
-" Không. Cám ơn tôi ăn rồi "
-" à ra thế "
Sau khi ăn xong nó cùng ông thầy nhìu chuyện học đến tối , ổng đi zìa nó thỳ ik ngủ
Sáng hôm sau nó đang rúc mình trong căn phòng ấm áp thỳ bị con nhỏ hàng xóm gọi dậy bắt ik học.Nó mà không chịu dậy kiểu gì củng nghe được bản hòa tấu giữa mẹ nó vs con nhỏ hàng xóm thôi tốt nhất là dậy. Nó vươn mình dậy lết cái thân mình uể oải của nó zô phòng vs làm vscn, sau khi làm vscn và thay đồ thỳ nó phi thân xuống nhà (MK: phi thân ấy hả ??? . TG: 9 nó đó. MK: tui là thục nữ nha!!! ai lại phi thân cơ chứ.... TG: có 1 sự tự tin quá đáng ở đây. MK: cái gì cơ ??? TG: hok có gì hỳ hỳ … em thăng đây ạ! )
-" Chào mọi người " tươi như bông như hoa
-" Minh Kỳ…… " Hân Ni phi thân đến ôm nó như mấy năm chưa thấy mặt
-" Đi học thoy người ẹp " nó cười đểu nhìn Hân Ni
Nó lấy xe, 2 đứa leo lên xe chạy tới trường vừa mới tới thỳ …
-" A … Hoàng Tử " 1 nữ sinh lớp dưới hét to làm cho các nữ sinh khác quay lại
-" Hoàng tử chào buổi sáng " các nữ sinh đứng ở cổng chào.
-" Chào buổi sáng mọi người " nó cười nháy mắt và làm hôn gió làm cho các nư sinh say như điếu đổ. Mặt đứa nào đứa đấy có 2 hình trái tim to tổ bố ở mặt.....(TG: hây za…Người ta là con gái cũng hông tha thiệc tình…)
Hôm nào cũng vậy chỉ cần đặt chân ở công trường là nó lại được chào đón rất nồng nhiệt như vậy đó…
Tại lớp 304, bọn con trai bu lai hỏi nó:
-" Chỉ tui bí kíp chinh phục người đẹp ik"
-" Tôi không có làm không công à nha"
-" Còn vậy nữa, tôi sẽ tặng bà thật nhiều đồ ăn" bọn nó biết của cái trường này chỉ cần có đồ ăn là sẽ nói cho bon họ mà.
-" Thật không???"
-" Thật "
-" Mấy ông làm như thế này nè……"
-" Thật không???"
-" Đảm bảo thành công "
-" Vậy bọn tôi đi đây . đồ ăn đây nek tự nhiên nha "
Nhìn thấy nó Hân Ni nhìn nó lắc đầu đúng là bạn cô làm gì cũng kiếm cái gì ăn được
-" Lại Kiếm được bộn đồ ăn rồi nhỉ"
Nó nhìn cô bạn hàng xóm và cười hỳ hỳ.
....................................................................................................................................
Cả tháng nay hôm nào hắn cũng tới nhà nó đạy kèm nó, có khi ở đó ăn tối xong mới về. Nhờ hắn dạy kèm mà thành tích học anh văn của nó thành tích nâng cao hơn ban đầu rồi. Hôm nay hắn lại tới nhà nó ăn cơm. Nó nói:
-" Nhà thầy hết gạo à??? Sao tới nhà e ăn hoài vậy???"
-" Ờ " hắn trả lời nhẹ nhàng hắn biết hôm nào mà nó không móc họng nó 2,3 lần là không yên.
-" Cần e mua gửi qua cho thầy không???"
-" Cám ơn lòng tốt của em nhưng khỏi đi... ăn cơm chung với người đẹp còn không mất tiền tại sao không ở lại ăn chứ" hắn cười
Nó liếc hắn rồi tiếp tục ăn....Ăn xong nó với hắn lại học bài hắn giảng cho nó còn nó thỳ ngồi ôm 1 núi bánh kẹo ăn dần.. Nhìn nó lúc nào cũng ăn làm hắn bực mình
-" e không ăn là chết hả?"
-" Có lẽ…"
-" Tôi bó tay với em"
-" Bó tay làm gì??? ăn bánh nè thầy…"
-"……" hắn tức không nói được gì."

-" Vậy em tiếp tục ăn đi " Hắn biết không làm gì được nó đành phải để nó ăn thôi
-" A… em cám ơn thầy…yêu thầy nhất thôi hỳ hỳ "
Những lời nó nói làm mặt hắn đỏ bừng bừng, tim đập (TG: ây da…ây da…trúng tiếng sét ái tình rồi đây hê hê hê …)
Dạo gần đây hắn hay bị như vậy,hắn nghĩ "không biết bị bệnh gì đây nữa phải đến bệnh viện kiểm tra mới được "…(TG: bệnh này là căn bệnh không bao giờ chữa được đâu anh. TH: á …vậy tôi…tôi… phải chết sớm ư?? TG: …)
Sau sự tra tấn của *Ông Thầy Ác Ma* nó đã được giải thoát, nó liền chạy xuống bếp kiếm cái gì bỏ bụng …(TG: Đây không thể nào là con người được)…Sau 1 hồi tìm kiếm nó đã tìm ra 1 đống thức ăn mà chị giúp việc giấu không cho nó ăn (sợ nó bị bội thực ấy mà) và nó tất nhiên là phải "sử" cái đống đó rồi (MK: Đồ ăn ở nhà tôi là của tôi…Bleuuuuuu)
Đang ăn thì đột nhiên nghe tiếng nó rời bịch bánh và tìm cái Dt…
-"Có 1 tin nhắn mới của ai vậy ta??? hay là tin nhắn của *Lão Ác Ma* ấy nhỉ…
Trong khi đó thỳ…
-" Ha ha ha cậu bị cảm rồi " 1 người mặc đồ trắng nói
-" Thấy tôi cảm cậu vui lắm hả Gia Vũ " Tử Hoàng tức nhìn Gia Vũ
-" Vui chứ … Cậu bị cảm có nghĩa cậu là con người " Gia Vũ nhìn Tử Hoàng cười cười
-" Ủa… nhưng chó nó cũng bị cảm mà " Tử Hoàng nói
-" Bộ cậu muốn như vậy lắm hả…???? " Gia Vũ nhìn Tử Hoàng chằm chằm
............................................................
Trong khi đó bên nó thỳ…
-" Xin chào mình là Trần Minh Nhật, 18t , là boy, mình vẫn còn zin 100%… Ba mình là giám đốc cty AYC , má mình là chủ công ty thời trang AZH, mình có 1 anh trai hiện tại anh ấy đang đi du học, nhà mình có rất nhiều siêu xe như: Audi Q7,Lamborghini,Chevrolet Camaro SS... Mình muốn làm quen với bạn được không??? "
-" Cậu đang quảng cáo đấy à ???"
QUÊ TẬP 1
-" À không đây chỉ là giới thiệu 1 vài chi tiết nhỏ về mình thoy mà"
-" Giới thiệu 1 vài chi tiết á… mình thấy bạn đang khoe khoang về gia tài cùa bama bạn ấy chứ???"
-" Hỳ Hỳ cứ coi là như vậy đi…Bạn tên là gì???"
-" Bạn làm quen thỳ phài biết tên tôi chứ???"
QUÊ TẬP 2
-" Thật ra là mình biết rồi mình chỉ hỏi lại cho rõ hơn thôi "
-" Tôi tên là Vũ Minh Kỳ, 17t"
-" Minh Kỳ, đúng là cái tên hay…"
-" Quá khen rồi…"
-" Nghe giang hồ đồn Minh Kỳ chưa có bạn trai phải không??? Nhật muốn làm bạn trai Kỳ được không???"
-" Gọi tôi là "Minh Kỳ", "Vũ Minh Kỳ" biết chưa!!!!"
-" Ờm …Ừ Minh Kỳ, mình có thể làm bạn trai Minh Kỳ được không???"
-" Không làm bạn trai vậy chứ muốn làm bạn gái tôi à???"
QUÊ TẬP 2
-" không, ý Nhật là Nhật muốn Làm "Bồ" Kỳ ấy "
-" Minh Kỳ, Vũ Minh Kỳ không được gọi là Kỳ biết chưa!!!!"
-" Ờ Minh Kỳ, Nhật Muốn làm "bồ" Minh Kỳ được không???"
-" Ông là k.gái hay sao mà muốn làm bồ tui ???"
-"…"
-" hÔ hÔ hÔ mình thật là quá đẳng cấp " nó đang nằm tự sướng về thành tích của nó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui