Có Câu Chuyện Sảng Văn Báo Thù Nào Không

Thấy tôi tính toán rõ ràng như vậy, mẹ Lâm không nhịn được mà rơi lệ: “Vãn Vãn, con thực sự không thể tha thứ cho bố mẹ sao?”

Tôi không nói tiếng nào, biểu cảm trên mặt đã nói rõ tất cả.

Trên mặt mẹ Lâm thoáng qua vẻ không cam tâm: “Cho dù bây giờ con đang phát triển rất tốt, con cũng vẫn không thể buông xuống sao?”

“Tôi đã buông bỏ rồi, chỉ là không muốn có liên quan với mấy người thôi.”

Bố Lâm không vui nói: “Nếu đã buông bỏ mọi chuyện rồi, còn cái gì mà con vẫn không tha thứ cho chúng ta?”

Bây giờ đối với bọn họ, nội tâm tôi không hề gợn sóng.


Tôi cười rạng rỡ và hào phóng, ung dung nói về những tủi thân trước đây: “Cho nên tôi nói, từ trước đến nay các người đều không hiểu rõ tôi, hoặc là nói, các người chẳng hề yêu thương tôi.”

Mẹ Lâm vội vàng bác bỏ: “Chúng ta là bố mẹ, sao có thể không yêu thương con?”

Tôi liền hỏi họ mấy câu: “Các người biết tôi thích ăn gì nhất không? Nếu không có lịch điện thoại nhắc nhở, có thể nói được sinh nhật của tôi không?”

Hiện trường nhất thời im lặng, sau khi hai người nhìn nhau thì không nói gì, dáng vẻ đầy tự tin trước đó cũng không còn.”

“Còn Lâm Giai Giai, các người đều nhớ rất rõ.”

Tôi nhìn mẹ Lâm: “Mẹ, nếu mẹ thực sự yêu thương tôi, mẹ sẽ không hết lần này đến lần khác vạch trần vết sẹo của tôi, mẹ yêu tôi thì phải đau lòng vì tôi.”


“Nhưng mẹ không làm vậy, thậm chí từ tận đáy lòng mẹ còn cảm thấy tay tôi tàn tật là chuyện tốt. Bởi vì như vậy, Lâm Giai Giai sẽ không tức giận.”

“Năm đó tôi mất tích gần hai ngày nhưng hai người không hề đi tìm tôi, các người thực sự cảm thấy các người yêu thương tôi hả?”

Yên lặng mấy phút, bố mẹ Lâm cũng chẳng thể nói ra lời phản bác nào.

Tôi đứng dậy, cười nói: “Cứ như vậy đi, sau này không cần gặp lại nữa, đợi sao này mấy người già, tôi sẽ thường xuyên chuyển tiền vào trong tấm thẻ đó.”

Lần này không còn ai ngăn cản tôi.

Tôi mở của ra ngoài, lướt qua Tống Yến rồi trực tiếp bắt taxi rời đi.

Thế giới bên ngoài vô cùng đặc sắc, đợi sau khi tôi tìm được thành phố thích hợp để định cư, tôi muốn tiếp tục khám phá nó.

- TOÀN VĂN HOÀN-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận