Cô Cần Tiền, Còn Tôi Cần Cô. Ok?

Sau màn kịch, mọi người còn ở lại liên hoan, nhưng Thy lẩn vội chuồn về, cô mệt muốn chết rồi đây. Cả mấy giờ đồng hồ liền mặc bộ quái thú cô vừa nóng, vừa bị mấy cái lông cọ xát, vùng da ở cổ đỏ tấy lên, ngứa và rát…..
……………………..
-Lúc nãy………. Em và cô ấy……. hai người kiss thật sao?- Kail nghiêng đầu ghé tai Minh Tây Tây cố nói thật rõ át đi tiếng ồn……
Minh Tây nhìn Kail rồi nở nụ cười đầy ẩn ý:
-Có lẽ vậy …………
***
Vừa bật đèn phòng KTX, Đông Thy thấy cô bạn đang ngồi giở sách vở ra học.
-Mai Chi……. Em đang học đấy à?
-Em……. – Cô gái giật mình giấu quyển sách đi, nhưng vừa đúng lúc, hàng chữ đã đập vào mắt Đông Thy.
Đông Thy trợn tròn mắt, cô bé không tin vào mắt mình……….
-Em mắc bệnh hả?
Mai Chi trấn tĩnh rất nhanh, đáp một cách thuyết phục:
-Không có. Gđ em cũng không. – Giọng cố thản nhiên, Mai Chi chặn ngay câu hỏi tiếp theo của Đông Thy- Em chỉ đọc để tham khảo…….. Em nghĩ sau này, có lẽ em sẽ làm một bác sĩ, dược sĩ gì đó…..

Đông Thy hoài nghi hỏi lại:
-Thật sao? Cái đó ko dễ đâu!
-Em thấy cái đó nhiều tiền lắm………- Khương Mai Chi khôi phục nụ cười tươi rói.
Dòng chữ “CÁC LOẠI BỆNH NGUY HIỂM……” loãng ra trong khối óc Đông Thy, cô bé nhí nhảnh nói:
-Vậy mà chị tưởng em ngoan đột xuất nhé!
-À…….. vâng. Khi nào em lại ko ngoan chứ! – Mai Chi cười tự nhiên rồi chuyển chủ đề mau lẹ- Lúc nãy, hai người có nụ hôn ngọt ngào chứ ạ?
-Nụ hôn? Ngọt ngào? Hai người? Ai và ai cơ? – Đông Thy nhanh chóng bị cuốn vào chủ đề mới, cô bé hỏi liên tục.
-Ờ, thì chị với Minh Tây Tây đó……….- Khương Mai Chi bụm miệng cười “hihi” trông rất khoái chí.
-……….- Cầm quyển truyện tranh nhào lên giường, cô bé tỏ vẻ thản nhiên nói- Chẳng có gì hết.
-Hai người hôn nhau trước mặt cả trường, chị bảo ko có gì thì ai cũng nghĩ ko có gì đc sao?- Không buông tha cho cô bé thản nhiên trước mặt, Khương Mai Chi “công kích” đến cùng.
-Sự thật nè………. – Đông Thy giơ tay kéo ……….

………..
Khoảng 2 tiếng trước………..
Khuôn mặt belle biến sắc một chút………
Hoàng tử ôm chầm lấy belle ko chút ngượng ngùng……..
Một tay che cái micro trên khuy áo, một tay kéo đầu belle tới, Đông Đông prince hỏi:
-Phải làm sao đây? Hà Anh yêu cầu một cảnh kiss lãng mạn, giả thật cũng đc, lừa mọi người đc là ok.
-Cái gì? – Nghiến răng kèn kẹt, Minh Tây tây cầm giữ cái micro, rồi xoay người đặt một nụ hôn lên môi hoàng tử……
Kỳ thực là……
Tay Minh Tây Tây (Belle) thộp chặt lấy cổ “hoàng tử”, môi cô ta cách môi “hoàng tử”chừng 1-2 cm gì đó thì đột ngột dừng lại, tay kia vẫn giữ mic, “Belle” nghiến răng:
-Im coi. Muốn hôn thật hả?
-Hừ. Tui ngạt thở rồi nè cô……

Phía dưới tiếng vỗ tay ầm ầm không ngớt
…….
-The end! Thế đã hiểu chưa? – Đông Thy nhăn nhó hỏi.
-Ồ…….. Ra vậy. Hèn chi, thấy cô ta kiss rồi mà vẫn bình thường, hông có dấu hiệu sắp xìu hết………- Giọng hơi thất vọng một chút xíu xiu, Khương Mai Chi gật gù hiểu ra.
-Chị sắp đến mức ghét cô nàng ấy một xíu thế này nè–Giơ đốt ngón tay ra, cô bé ký hiệu- Cổ chị đau muốn gãy luôn.
-Vậy chị ngủ trước đi, Tẹo nữa em ngủ sau.
Sau khi nghe tiếng thở đều của cô bé, Khương Mai Chi mới lôi cuốn sách lúc nãy ra, đọc một cách đăm chiêu…….
***
Sáng hôm sau…….
-Hi, Monster……..!!
-Hếlô, Beast……………
-Goodmorning hoàng tử……
Qua một đêm, cô bé tự dưng trở thành người nổi tiếng, bao nhiêu biệt danh nổi ra……
Nhắc lại lần nữa, cô bé của chúng ta là một cô nhóc khá nóng tính, thích làm gì thfi sẽ làm bằng đc.
Hoàn cảnh này thực sự tạo cơ hội để cô bé Đông Thy biến thành một Monster thực thụ.
Vừa vào lớp, cô lại nghe tiếng chào của những người bạn thích đùa dai, lập tức một cái bàn bị đá, cô bé gằn giọng:

-Muốn Monster hả? Muốn Beast hả? Nhịn vậy đủ rồi nghe chưa? Từ giờ, có ai dám gọi tôi như vậy thì coi chừng nè…… - Cái bàn chỉ bằng một lực của chân cô bé, bay thẳng đến cuối lớp, vỡ tan tành. Đến cô lớp trưởng nhiệt tình, tháo vát, lúc ấy cũng đành bó tay.
Hồi đầu năm đã thấy bản chất nóng giận, “chị hai” vô đối của cô bé này, tưởng sau vài tuần, cô nhóc có vẻ hòa đồng hơn, ai dè, bây giờ vẫn vậy.
Đứng trước cửa lớp, chứng kiến mọi việc, Kail bước tới bên Đông Thy đang áo xắn tay, mắt đỏ rực.
Kail nở một nụ cười khiến tất cả đều như thấy ánh nắng bây giờ mới tràn đến dù trời ào ạt mưa, duy chỉ có cô bé đang tức giận là vẫn sấm chớp nổi đùng đùng.
-Tôi không thích những cô gái thô lỗ đâu! Em là một cô gái ngoan mà. Phải không, cún bông? – Kail dùng kiểu giọng mượt mà, quyến rũ hỏi.
Sau ánh nhìn lạ lẫm, khuôn mặt cô bé giãn ra rồi đột ngột………… nhíu mạnh!!
Cô bé giang tay……..
“Bốp”
Khuôn mặt tươi cười của Kail tắt ngụm. Đôi mắt ngỡ ngàng…….
-Chết tiệt. Mày không phải là Lucifer. – Buông giọng lạnh lùng, cô bé nhanh chóng kiểu nhếch miệng mỉa mai từ ai đó……
END CHAPTER 39


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui