Cô nghe thấy tiếng xe đã đi xa, mới vò đầu tự trách mình:
-Ôi, thôi rồi! Vì cái tự trọng không mài ra tiền ấy mà mình thảm rồi! Nãy nói cứng chứ mình có đem đồng nào đi đâu? Ông trời ơi, sao người bất công vậy? Đây là đâu? Cái tên Lucifer ấy thật chết tiệt! Nói vậy mà cũng đi được sao??? Hắn đúng là một tên vô lại! Ta nguyền cho hắn…….. không tìm được vợ!!! HỪ!
Sau một hồi c.h.ử.i rủa, cô quyết định đứng dậy và tìm đường về, nhưng khốn nỗi, ở đây là ngóc nào cô cũng không biết nữa. Híc!
Cô đi đi một thôi một hồi cuối cùng thì……. Lại chả đi đến đâu cả!
Cô ngồi phịch xuống bên đường mà không để ý rằng con đường này rất vắng…..
-Cô em! Làm gì ở đây thế này?
Cô ngẩng mặt lên. Cái khuôn mặt khả ố đáng sợ của thằng lưu manh đứng trước mặt cô không hề làm cô nao núng.
Cô chỉ thở dài:
-Lại lũ chó hoang!
-Cái gì?
Hăn ta nói rồi ngoắc tay gọi những tên khác từ …….bờ bụi nào đó đến.
Cô thản nhiên hỏi:
-Thế tụi mày muốn gì?
-Muốn cô em.
-Ha ha- Cô bật cười to, đôi mắt long lanh trong sáng- Tôi không hiểu và Có lẽ…. cũng không cần hiều.
Thằng lưu manh chết tiệt nào đó hình như đã bị cô “quyến rũ” và đồng thời cũng bị cô chọc tức….
Hắn tiến đến gần cô…..
Cô không lùi lại mà giang tay lên, nhanh như cắt…….
“Bốp”
Âm thanh lãnh khốc ấy vang lên trên con đường tưởng tĩnh mịch…
-Anh Long, anh có sao không?
Bọn chúng bu lại một cụm cứ như là lũ sâu ấy, chúng hỏi han thằng lưu manh ấy.
Hắn đẩy tất cả ra hùng hổ xông vào cô……………….
………..
Lát sau, trên đoạn đường vắng ấy, đã xẩy ra một vụ ẩu đả, 1 nữ- 10 nam….
…….
Cậu cảm thấy hơi áy náy rồi đó……
Dẫu sao, cô cũng là em gái Prince, bỏ mặc như thế…….
………..
Cô đã hơi kiệt sức….
Đột nhiên thấy một bóng người đi xe máy tiến lại gần cô và ra hiệu:
-Lên đi!
Sau khi lên xe, cô mới nhận thấy rằng mình đã lên xe của cậu…..
Cô quay lại và lè lưỡi trêu bọn……. chân đất đuổi theo mô-tô…(?!)
……………….
“ Ít ra anh ta cũng là một người không đến nỗi xấu xa! Mình đã cầu mong một người đến giúp mình và không ngờ ng đó là anh ta………”
Hơ hơ….. Trong tâm khảm cô đã tưởng là vậy nhưng sự thực thì thế nào??
____END Chapter 18/1____
Chapter 18/2
- Cảm ơn anh!- Cô lí nhí nói.
Cậu lạnh lùng dừng xe.
Cô chột dạ: “Ế! Không phải hắn định ném mình xuống xe lần nữa đấy chứ? Không đc! Phải làm gì đây?..... Đúng rồi! Phải ôm thật chặt!”
Nghĩ là làm. Cô liền quàng tay ôm chặt lấy cậu, miệng lẩm bẩm như cầu kinh:
-Lucifer, anh đẹp trai, anh tốt bụng, anh ga-lăng, anh giàu có, anh cao ráo……bla bla…. Nên xin anh đừng đẩy tôi xuống xe… Đây đất khách quê người…. Tôi lại không có một xu trong người nên xin…
-STOP! – Cậu gầm lên và tựa hồ, khuôn mặt hơi ửng đỏ.
-Ơ….- Cô càng bám chắc y như cậu là khúc gỗ cuối cùng trên con lũ.
Cậu gằn giọng:
-Có bỏ ra không?
-Không!- Lần đầu tiên cô dám cãi lại cậu một cách thẳng thừng như thế.
Cậu thở dài rồi nói:
-Cô bỏ ra. Và tôi sẽ không đẩy cô xuống xe đâu.
Cô cẩn thận hỏi lại:
-Thật chứ?
-Tôi lừa cô bao giờ chưa?
-Xí. – Cô buông tay khỏi người cậu.
Cậu nói:
-Trả ví của tôi lại đây!
Cô ngạc nhiên:
-Sao anh biết tôi lấy? Mà ví có bao nhiêu tiền đâu mà đòi…. Chưa đủ tiền đi taxi……
- Cô có trả không đây?
-Tưởng anh tốt bụng hóa ra…….- Cô lầm bầm.
-Đưa ra đây.- Cậu vẫn tiếp tục ra lệnh.
Cô khẽ rút trong túi ra một cái ví bằng da màu nâu rất đẹp….
-Trả.
-……..- Cậu giật lấy từ trong tay cô và bỏ vào túi trước- Bây giờ thì xuống xe đi.
-Cái gì?- Cô hét lên.
-Tôi bảo cô xuống.
-Ơ… hơ…. Tôi không thích. Tại sao tôi phải xuống?- Cô ương ngạnh nói.
- Đây là xe của tôi.
Cái vẻ lạnh nhạt, tỏa ra hàn khí của cậu trước đây ít nhiều cũng khiến cô run rẩy, nhưng bây giờ, thì quen rồi nên chả thấy gì, chỉ thấy hơi hơi thôi.^_^
Cô vẫn bướng bỉnh:
-Chở tôi về nhà đi.
-Tại sao? – Cậu hơi nhếch môi tạo một đường cong hoàn mỹ.
-Vì... anh là con trai. - Ớ… ớ…. Cô không tìm ra lý do gì khác nên nhất thời “ứng khẩu” ra cái lý do “củ chuối” ấy.
Cậu không nói gì, trong đầu thoạt tiên nghĩ: “ Thôi thì thế! Cô ta là em thằng bạn thân mình.”
Cậu ném cho cô cái mũ bảo hiểm rồi rồ ga đi.
Vừa đi cậu vừa nói:
-Nếu như bà ta tìm đến, cô nhớ phải diễn cho giỏi….
-Ế… Ế… Khoan! Đừng nói là mẹ anh có đến nhà tôi…….
-Điều gì cũng có thể xảy ra!
-Ba tôi sẽ bực lắm đó!- Cô cắn môi.
Cậu cười đểu:
-Việc đó là việc của cô. Àh, GF, cô rất nên đi làm quảng cáo.
-Quảng cáo? – Cô ngây ngô hỏi lại.
-Quảng cáo giày thể thao đánh 1 chết 10.
-Anh…..!!! – Cô kêu lên đầy phẫn nộ.
-Tôi làm sao?
Cô dịu giọng nói:
-Anh dạo này nói nhiều ghê nha? Như đàn bà ấy. Tôi nghĩ anh không phải hot boy mà là hot girl đó!
Cậu nhếch môi:
-Vậy hả? Thế cô là gì? Hot dog àh?
-Cái gì cơ? – Cô uất nghẹn họng. Cái tên này thật giỏi đi chọc tức người khác à nha. > -…………
Đến trước cổng nhà cô.......
-Xuống! – Cậu khẽ cười giễu cợt nhìn cô như ý muốn hỏi: " Hài lòng chưa?"
Cô thấy mặt mình chợt nóng lên.
“Eo ơi!
Chắc hắn dạo này ghê nên mình tức quá nóng cả người ấy mà!! Ờ Chắc thế rồi! “ – Cô nghĩ thầm, rồi cười đắc ý vừa sự lý giải (ngớ ngẩn) của mình.
Vào nhà, thấy ba đang chăm chú xem tin thể thao cùng anh trai, cô len lén trèo lên phòng, không màng đến bài vở mà nhảy tót lên giường, đánh một giấc……
Và nếu như không xảy ra chuyện ấy, có lẽ cô vẫn ngủ……
…………
-Nhã Tử Phong Nhân, cuối cùng tao cũng có cơ hội cho mày một bài học!
Cô đang ngủ say như chết, nghe tiếng người réo tên ba thì bật dậy……
Lẽ nào ác mộng của cô đã thành sự thật?
Cô chạy sầm sập xuống cầu thang…..
Cuộc chiến có lẽ đã đến hồi ngã ngũ……
Nhưng bàn ghế, đồ dùng nhà cô đều đã bị phá tan tành……
Prince xây xát đủ chỗ…….
Trông anh thật thê!thảm!
Cô chạy vội xuống, thấy tên đầu gấu đag cầm đầu ba cô dúi vào tường.
Máu nóng trong cô sôi lên…..
Cô đến từ đằng sau, nhanh như một cơn gió, đã vào hạ bộ của tên đầu gấu khiến hắn ngã lăn ra sàn.
Cô đã nhận ra hắn.
Tên chết tiệt đêm nào cũng khiến giấc ngủ của cô……. Mất đẹp! >
Sau khi dần cho tụi nó nhừ tử, cô nghe tên đầu đàn đe dọa:
-Mày cứ chờ đấy, Nhã Tử Đông Thy! Mãy nghĩ, mày đánh đc “thế giới ngầm” sao?
“Địa đàng Đen” hay còn gọi là “thế giới ngầm” mà hắn vừa nói, chắc hẳn là ám chỉ bọn xã hội đen. Bọn xã hội đen này đặc biệtquy về một mối duy nhất- mà cái này vẫn là ẩn số.
……………
White Villa…….
Diệp Tấn Du đứng lên nhanh chóng mở cánh cửa….
Nhân vật mà bà chờ đợi đã đến…….
-Chào bác Diệp! –Một cô gái rất xinh đẹp mở lời chào.
Diệp Tấn Du cười tươi:
-Chào cháu!
Diệp Tấn Du dẫn cô gái đang bước từng bước uyển chuyển vào nhà và mời cô ta ngồi xuống sofa.
-Minh tiểu thư, cháu sẽ đến đây sống luôn chứ?
-Bác không cần gọi cháu thế đâu ạh! – Cô gái phần giả tạo phần nhu mỳ nói- Bác gọi cháu là Tây Tây đi ạ!
-Ừh.
Họ hàn huyên hay nói cách khác là trao nhau những lời sáo rỗng để đạt đc mục đích của mình….
__________
Minh Tây Tây ( 17t)
Biệt danh: Annie
Là hotgirl nổi tiếng, sở hữu body đắt giá và nóng bỏng.
Tính cách: mưu mô, II mặt.
Cảm tình với hai hot boy : Lucifer & Angel.
--------End chapter 18-----
Minh Tây Tây là nhân vật mới, là”kỳ phùng địch thủ” ngàn năm có một của Nhã Tử Đông Thy.
Đón xem chapter tiếp theo nhé!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...