Nghi thức hoan nghênh không đứng đắn kết thúc, mọi người hồi phục lại trạng thái bình thường, tự mình giới thiệu đàng hoàng, đồng thời, tên group cũng đổi lại thành [Trung tâm phát triển phôi thai]. Nhạn Đường cũng nghiêm túc giới thiệu mình một phen, sau đó xin mọi người chiếu cố nhiều hơn.
Bọn Mèo nào dám chiếu cố cô ấy, Trú Trú là tác giả tiểu thuyết bách hợp nổi tiếng, tìm bạn gái là ca sĩ cấp nữ thần của giới cổ phong, nói đến chiếu cố thì là hai "vợ - vợ" chiếu cố bọn họ thì có. Nhưng bọn họ cũng không phải có tính cách thích dựa hơi, thân phận gì đó chẳng qua là nói đùa thôi, không có ác ý gì.
Ấn tượng của Nhạn Đường đối với mấy người bạn trên mạng của Ngải Tiếu rất tốt, hai ba câu là có thể hòa nhập vào nhóm, khi cô đánh chữ thì mỉm cười suy nghĩ, Tiếu Tiếu có thể gặp được mấy người này đúng là may mắn.
Nhìn thấy mọi người ngoại trừ nghi thức hoan nghênh lúc bắt đầu có hơi thần bí ra, biểu hiện sau này đều rất bình thường, Ngải Tiếu thở phào nhẹ nhõm. Cô rất sợ đám người này vừa vào là biểu diễn ngay xoạc không khí cho Nhạn Đường xem, đến lúc đó nữ thần hỏi cô thì cô cũng không biết giải thích sao nữa.
Không lẽ nói cô đã từng xem ra rất nhiều lần xoạc không khí rồi hả? Xem đến truyện H cô cũng biết viết luôn rồi hả?
Mọi người trò chuyện một hồi, Ngải Tiếu mới sực nhớ ra là hôm nay vẫn chưa viết truyện. Có lẽ là do hôm qua uống rượu, nên bây giờ vẫn chưa 9h mà cô đã rất buồn ngủ rồi. Tiểu thuyết sắp đến phần kết thúc, bài hát mới của nữ thần cũng sắp được phát hành, cô còn nhớ mình có nói qua sẽ cho truyện kết thúc vào ngày phát hành bài hát mới, không thể nào nuốt lời được.
Do đó tạm biệt nữ thần và đám bạn tác giả, cô cố viết được nửa chương, đến 10h, cô choáng váng đi đánh răng, khi về thì nói chúc ngủ ngon với nữ thần.
-Trú Trú: Chúc ngủ ngon QAQ em đi ngủ đây, đau đầu.
-Nhạn Lai Thời: Chỉ có chúc ngủ ngon thôi à, không có good night kiss hả?
-Trú Trú: QAQ Cái gì!
-Nhạn Lai Thời: Ngủ ngon=3=
A! Ngải Tiếu phản ứng ra, mau mau lục tìm cái hình hôn mặt mà mình đã lưu trữ nhiều năm nay, trốn trong chăn gửi qua đó.
-Trú Trú: [Chụt~.jpg] Ngủ ngon!
Ngải Tiếu trở mình, có hơi hối hận vì mình đêm qua uống tới quắc cần câu, dẫn đến cô không nhớ rõ nữ thần hôn mình như thế nào nữa.
Nhưng mà chuyện này....... ngày tháng còn dài mà, cô ngáp một hơi, khi muốn đặt điện thoại xuống thì nhớ đến Đồng Đồng mỗi ngày đều gửi good night kiss cho CP của cô ấy, liền đi hỏi cái sticker đó.
Đồng Đồng mà gửi là gửi cả đống, các kiểu hôn nào cũng có hết, đến cuối cùng còn có [Hôn đá lưỡi.jpg] nữa...... Ngải Tiếu có chút ngượng ngùng, cảm ơn đối phương rồi save lại hết.
Ư, nếu có thể không dùng mấy hình này thì càng tốt hơn, so với mấy cái này, cô càng thích thực hiện nụ hôn ngoài đời hơn. Nghĩ đến đây, cô đỏ mặt quăng điện thoại qua một bên, chui vào chăn bắt đầu đếm cừu.
Không được nghĩ nữa, mất mặt quá!
Hôm qua ngủ sớm nên hôm nay cô lại trở về làm cán bộ già dậy lúc 5h hơn. Thời gian thức dậy vừa hay là 5:19, cô mở điện thoại ra, gửi cho nữ thần câu chào buổi sáng và một nụ hôn vào lúc 5:20. (520 đọc giống wo ai ni)
7h, nữ thần chào lại cô, sau đó gửi một tấm hình qua.
Ngải Tiếu mở to mắt ra, không thể tin được nhìn lịch sử chat vào hai mươi mấy ngày trước. Thì ra, khi bọn họ mới biết nhau được mấy ngày, mình cũng gửi câu chào buổi sáng cho nữ thần vào thời gian 5:20 đặc biệt này?! Cô ấy vẫn còn nhớ, lúc đó nữ thần thức suốt đêm đọc truyện của mình, khi đó trả lời nhanh chóng còn làm cô giật mình nữa.
Có nhiều chuyện cô đã không còn nhớ rõ nữa, không ngờ nữ thần vẫn còn nhớ. Trong lòng cô thấy rất vui, khi học bài trong phòng sắp cười ra tiếng luôn. Lúc trước Hoàng Tiểu Duyệt cảm thấy cô ấy lâu lâu cười ngây dại rất có vấn đề, bây giờ hiểu ra rồi, đứa trẻ này cười vì Nhạn Đường đó!1
Nực cười, cô nếu mà cưa đổ được thần tượng của mình, đừng nói lâu lâu cười ngây dại, cô cười suốt 24 tiếng đồng hồ cũng được luôn nữa.
Tự học buổi sáng kết thúc, tiếp theo đó bắt đầu học nguyên ngày. Nói thật, Ngải Tiếu trước giờ đối với việc học đầy hết cả tiết không có cảm giác gì, nhưng hiện giờ cô lại cảm thấy tự nhiên buồn bực, nếu không phải hôm nay đầy tiết thì cô có thể gặp nữ thần rồi.
Buổi trưa cô gửi tin nhắn cho nữ thần oán trách về chuyện đầy tiết, đối phương xem ra là đang bận rộn, cho đến giờ lên lớp vẫn không có trả lời. Ngải Tiếu buồn bực học hết mấy tiết, cuối cùng cũng nhận được tin trả lời.
-Nhạn Lai Thời: Hôm nay nhận một đơn hàng nhạc bối cảnh của bộ phim truyền hình, nguyên cả studio đều rất bận, xin lỗi vì chị giờ mới nhìn thấy.
-Nhạn Lai Thời: Tối mấy giờ em viết xong truyện?
Ngải Tiếu vừa đi đến phòng học của tiết sau, vừa vui vẻ trả lời cô ấy.
-Trú Trú: o( ̄ヘ ̄*o) khoảng 9h.
-Nhạn Lai Thời: Đừng giận mà, 9h chị qua tìm em.
-Trú Trú: Trễ vậy à? Chị có cực khổ không >///<
-Nhạn Lai Thời: Có thể gặp được em là chuyện rất vui mà, có gì đâu mà cực khổ.
Gào gào gào! Ngải Tiếu ngồi ôm mặt ở chỗ ngồi mà Hoàng Tiểu Duyệt đã giành sẵn, Hoàng Tiểu Duyệt ở bên cạnh bịt mũi lại nói: "Mùi "hôi thối" của tình yêu."
Hai người bạn cùng phòng kia đồng loạt gật đầu: "Đúng đó."
Ngải Tiếu bĩu môi nhìn bọn họ trêu chọc, nói với nữ thần là mình phải đi học rồi.
-Nhạn Lai Thời: Tối nay gặp~
Buổi chiều ăn xong cơm, Ngải Tiếu viết truyện rất là hăng say, đã đạt đến kỷ lục cao nhất. Sửa lại một vài chương theo thường lệ, thời gian gần đến 9h, cô thoa son môi, sau đó mới nhớ ra là buổi tối gặp mặt làm gì thấy được màu son chứ. Nhưng chuyện này không có đả kích tính tích cực của cô, từ khi cô với nữ thần đến với nhau, thì sự tự tin của cô đã nhiều hơn lúc trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...