Cô Bác Sĩ Và Tên Lưu Manh May Mắn [lichaeng]

Seo Joon không thể nói quá lâu, liền dập máy.

Ngay sau đó Min Hee liền gọi đến một dãy số khác, đợi đối phương bắt máy, bà liền đưa ra chỉ thị: “Tiểu Jeong nói chuyện với ngân hàng ngày mai tôi muốn rút tiền mặt từ tài khoản.”

Tiểu Jeong là chuyên viên quản lý tài sản của bà, hỏi: “Kim Tổng, bà muốn bao nhiêu?”

“Tất cả.”

Jisoo nghe xong, đặc biệt khẩn trương: “Mẹ, ba thế nào? Phải dùng tiền sao? Tiền có thể giải quyết sao? Thiếu bao nhiêu? Con sẽ góp.”

Nàng cũng đẩy cửa vào, cũng nghe đến: “Thiếu tiền? Đối phương mở miệng? Thẻ đều ở chỗ con, con có thể đi lấy.”

“Hai đứa không ai được phép nhúc nhích. Chaeyoung, Lisa là trụ cột gia đình, mặc kệ về sau gặp chuyện gì, con phải thương lượng với chồng, trưng cầu ý kiến. Tôn trọng lẫn nhau là nguyên tắc căn bản của đạo vợ chồng.”

Bà lại nhìn về phía Jisoo ngữ khí mềm đi một chút: “Con chẳng khác nào một đứa trẻ chưa dứt sữa. Chị con, chí ít còn có Lisa còn con mẹ thật không yên lòng.”

“Vậy thì mẹ đừng yên lòng nữa. Con cũng có thể lập tức có đối tượng.”

“Này, chớ làm loạn. Cho dù Jennie không phải Ảnh hậu, mà chỉ là một cô gái bình thường đi nữa, em cũng không thể đùa bỡn tình cảm người khác như vậy.”

“Nói cái gì vậy, thật sự là không biết xấu hổ. Em không muốn đùa giỡn tình cảm, nhiều lắm là đùa bỡn thân thể một chút thôi.”

“Jisoo em có thể xoay xở được bao nhiêu?”

“Chừng 100 triệu cát sê bộ phim này em còn chưa được nhận.”

“Chaeyoung con nên thương lượng với Lisa một chút.”

“Bọn con đã thương lượng xong từ sớm, tiền trong thẻ ngân hàng, vì người trong nhà, có thể dùng bất kỳ lúc nào. Bên trong có 200 triệu con bây giờ lập tức gọi điện thoại hẹn trước, ngày mai có thể lấy.”

“Đậu phộng rau má, chị rể có thể kiếm tiền được như thế? Không phải là để chuẩn bị đồ cưới cho SeLa sao?”

“Chị rể em rất lợi hại đó biết không hả? Bên trong đầu óc em đang có cái gì đó, nhìn ra cái gì đó.”

“Chẳng trách, em một mực chỉ thấy được khí chất lưu manh trên người chị Li.”

“Hơn nữa, đồ cưới của SeLa có thể kiếm lại, nhưng ba chỉ có một. Bất luận là như thế nào, chúng ta đều phải bảo vệ ba.”

Trong lòng Min Hee ngập tràn đủ loại tư vị, lúc này bà trầm mặc, hơn cả thiên ngôn vạn ngữ.

Jisoo đi vào toilet, đóng cửa lại, gọi điện thoại cho Jennie.

“Lần thứ hai chủ động gọi điện thoại cho em nha, hello.”

“Đừng nói chuyện với tôi bằng tiếng nước ngoài, tôi mù chữ.”

“Ha ha.”

“Cô, cô cười cái gì?”

“Cười chị ngốc nghếch đó.”


“Tôi nào ngốc như vậy?!”

“Tôi thì có.”

“Cô thì có.”

Một giây sau, hai người trăm miệng một lời, tiết tấu của hai người nhịp nhàng như đang cùng nhau khiêu vũ.

“Cô làm sao thành thật như vậy, tôi hi sinh bản thân, tạo bầu không khí sinh động.”

“Tìm em có chuyện gì?”

“Nói chuyện phiếm một chút không được sao.”

“Có cái gì để nói chuyện chứ, nói chuyện khác.”

“Được, cô có thể cho tôi mượn tiền được không.”

“Jisoo không phải chị là Tiên nhân không đính khói lửa trần gian sao?”

“Tiên nhân bị rơi xuống phàm trần không được sao. Cô có cho mượn không?”

“Cho.”

“Sảng khoái như vậy, cô không cần hỏi tôi mượn bao nhiêu sao?”

“Mượn bao nhiêu cũng được. Sính lễ mà, cho dù có thêm chút máu còn được nữa là.”

“Cô là một cô gái làm sao có thể man như vậy?”

“Em còn có áo lót ren nha.”

“Nói tiếng người đi.”

“Em thích chị.”

“Cô vẫn là đừng nên nói tiếng người.”

“Em vẫn là rất thích chị.”

Cho dù có cách nhau qua điện thoại vẫn có thể tưởng tượng ra được bộ dáng Jennie đang cắn môi: “Có cảm giác gì không?”

“Tôi đưa số thẻ cho cô, khi cần tiền sẽ báo cô, nhưng cô không được đổi ý đâu.”

“A, chị thật là lạnh lùng.”

“Do cô quá nhiệt tình thôi. Không nói nữa, tắt đây.”

“Chờ chút. Sính lễ đã hạ rồi, chị khi nào thì đi theo em?”

“Tôi đã nói cô rồi, tôi sẽ không giở trò lưu manh…”


Jennie vô cùng cá tính cúp điện thoại của em.

Jisoo cảm thấy có khả năng là tối nay mình ngủ không được rồi, não trái là Lão Park, não phải là Jennie.

Tình thân có chút nặng nề, tình yêu cũng đến đột nhiên.

Cái đột nhiên này cũng nặng nề quá đi, như muốn đoạt mạng luôn rồi.

Trong phòng khách, Chaeyoung xem bình luận trên mạng.

Bình luận về công ty Kim Park ngày càng nghiêm trọng. Mười bình luận top trên bài xin lỗi công khai của công ty trên Facebook đều có nội dung “Chúc công ty mau chóng đóng cửa khắp chốn mừng vui”.

Nghiêm trọng hơn là không ít người cũng tiếp tục đu theo ‘trend’ này.

Trí mạng nhất không phải là trong lòng của những người trong công ty có thể bình tĩnh, mà là những nhà đầu tư của một trong hai hạng mục quan trọng đều rút vốn. Đầu tư nước ngoài có nghĩa là người ta coi trọng danh tiếng và phong cách làm việc của công ty, có nhiều điều nhiễu loạn như thế, Min Hee không thể ngủ ngon.

Bộ phận tài chính cũng vừa gọi điện thoại đến thông báo do tình hình tài chính như vậy, hạng mục không thể tiến hành, những nhà cung cấp khác cũng đã bắt đầu bất mãn. Không lâu sau, những nhà cung cấp đó cũng trực tiếp gọi cho bà, ngoài sáng bực tức nhưng trong tối lại uy hiếp.

“Thôi đi! Tốt nhất bắt đầu từ mai đừng giao hàng nữa. Dám vượt qua giới hạn của tôi, cho dù là đến hạn thanh toán, tôi sẽ không trả ông một đồng nào.”

Âm thanh của đầu bên kia cũng lên cao, nàng ngồi bên cạnh cũng có thể nghe được mùi thuốc súng tràn ngập.

“Không tin ông cứ thử xem!”

Bà ném di động lên ghế sa lon, xoa xoa huyệt thái hương ngồi tựa lưng lên ghế sô pha.

“Mẹ, mẹ ngàn vạn bình tĩnh, chú ý thân thể.”

“Tài chính vừa đứt, công ty liền không chịu nổi.”

Kim Park là tâm huyết mấy chục năm của bà, làm sao nói bỏ là bỏ một cách dễ dàng như vậy được.

Nàng cũng khó chịu, mười ngón tay nắm chặt váy.

Một đêm này, một nhà ba người ngồi canh giữ ở phòng khách, đếm từng chuyển động của kim đồng hồ từng phần lại từng phần.

Cho đến khi sắc trời sáng rõ, mà Seo Joon một đêm vẫn chưa về.

Trong phòng ngập tràn kiềm chế, áp suất cực thấp, bảy giờ rưỡi, điện thoại của bà đột nhiên vang lên.

Giống như một đạo ám chỉ, tất cả mọi người ngầm hiểu lẫn nhau, tin tức lúc này, chỉ sợ là kết quả xấu nhất.

Nàng thậm chí đứng dậy, cầm lấy giấy tờ chuẩn bị đi ra ngoài lấy tiền.

Jisoo cũng tìm số điện thoại của Jennie đang muốn bấm.

“Bơm tiền? Tập đoàn Bool Am?!”


Trợ lý bên kia hưng phấn lặp lại: “Đúng! Kim Tổng, là tập đoàn của La Bool Am.”

“Cậu đem sự tình từ đầu đến cuối lặp lại một lần.”

“Năm phút trước, chúng ta nhận được điện thoại của Giám đốc điều hành của Tập đoàn Bool Am, đề xuất rõ ràng muốn đầu tư vào ba hạng mục lớn của công ty chúng ta, cụ thể như thế nào sẽ cần trao đổi trực tiếp cùng với bà.”

“Có chứng minh thân phận không, lúc này không thể để đầu óc không tỉnh táo được.”

“Có có. Thư tín có đóng dấu tròn của Tập đoàn Bool Am đã được scan và gửi một bộ qua cho chúng ta, người ký giấy tờ chính là Lão La, Bool Am.”

“Tốt, 15 phút nữa tôi đến công ty, thông báo Giám đốc các bộ phận lập tức mở họp khẩn cấp. Yêu cầu bộ phận hành chính làm tốt công tác chuẩn bị tiếp đãi, nhất định phải là tiêu chuẩn cao nhất.”

Cúp điện thoại, Min Hee xoay người, nhìn hai đứa con nói: “Chaeyoung con với Jisoo đi ngân hàng, chờ sẵn điện thoại của mẹ.”

“Thế nào mẹ? Lại xảy ra chuyện gì?”

“Không có việc gì. Cuối cùng cũng chờ được một tin tốt.”

Tập đoàn Bool Am đột nhiên bơm tiền, như là buồn ngủ gặp chiếu manh, cái công ty này thực sự quá có tiếng. Doanh nghiệp chuyên doanh nông sản và các sản phẩm chế biến từ nông sản, lúa nước, lúa mì rau quả các loại. Không những là nhà cung cấp lương thực lớn nhất của khu vực miền Trung và miền Đông, mà hàng năm còn cống hiến cho kho lúa của quốc gia không ít.

Với chính sách mục tiêu là phát triển nông nghiệp theo hướng hiện đại hóa. Dưới cờ tập đoàn Bool Am còn có mấy trung tâm nghiên cứu phát triển, chuyên bồi dưỡng các khoa học kỹ thuật nghiên cứu phát minh.

Min Hee không có giải thích quá nhiều vội vã đi đến công ty.

Bà đi tới cửa, đột nhiên dừng lại, quay đầu lại nhíu mày hỏi: “Bool Am có phải là…”

Nàng nghe được cái tên này, nhịp tim vang lên mãnh liệt, khẳng định suy đoán: “Ông là ba của Lisa.”

Điện thoại công ty lại gọi đến thúc giục, bà mới cất bước ra khỏi nhà.

Bên Seo Joon.

Ông rõ ràng giải thích một cách trật tự, giữa những ngôn từ không tìm thấy bất kì khe hở nào, cùng nội dung với tài liệu nhưng khác rất xa.

Tổ điều tra vẫn thực hiện theo quy định, đem vụ án chuyển giao cho viện kiểm sát cấp trên.

“Park Thị trưởng, thật có lỗi, xin ngài hiểu cho.”

“Tôi vô điều kiện phối hợp.”

Nếu như nói, tổ điều tra đặc biệt được thành lập nhanh chóng và nghiêm cẩn như vậy, không khó để đoán ra chỗ dựa phía sau là người có thể hô mưa gọi gió, như vậy hiện tại có thể đoán chính xác mục đích của đối phương.

Ông đã có thể lường trước, không lâu sau, dư luận sẽ xôn xao, hình ảnh thanh liêm của bản thân cũng sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.

Đúng lúc này, tiếng đập cửa vang lên.

Một người mặc đồng phục bước vào, vội vàng tiến đến, thì thầm gì đó vào tai của người tổ trưởng Tổ điều tra.

Tổ trưởng biểu lộ sự bình tĩnh, nhưng chỉ trong một phút biểu lộ nhanh chóng thay đổi.

Rất nhanh, tổ trưởng đi theo người kia ra ngoài, cũng giao phó thuộc cấp tạm dừng thủ tục chuyển giao.

.......

Nàng ngồi chờ ở ngân hàng cùng Jisoo ngồi hàng ghế sa lon thứ nhất trong phòng VIP lo lắng chờ đợi.

“Chị Li khẳng định là đi tìm viện binh, em yêu chị ấy chết được. Nhất định là chị ấy thuyết phục được Lão gia tử rồi.”

Nàng gọi điện thoại cho cô không được, tin nhắn cũng không trả lời, rất lo lắng: “Quan hệ của cha con bọn họ không tốt lắm.”


“Chị sợ chị Li bị thiệt thòi gì à?”

“Giữa cha con, không có cái gọi là thiệt thòi.” Cái nàng sợ là Lisa chịu ấm ức, làm những việc trái với lương tâm của bản thân, làm những việc mà cô không thích.

“May mắn có chị rể, chí ít công ty của mẹ được cứu.”

Nội tâm nàng như bị thiên quan vạn mã dày xéo qua.

Thông báo gì đây? Ba xảy ra chuyện rồi? Phải dùng tiền đi chuẩn bị? Thật không có hy vọng gì sao?

Trong chớp mắt, tâm tư cô chuyển biến liên hồi.

Tay nàng run run, ánh mắt hướng về màn hình.

Kết quả sững sờ, người gọi đến đúng là Seo Joon.

“Ba?!”

"..............."

“Nói thế nào? Ba có bị sao không? Mau nói cho em biết đi, em gấp muốn chết rồi.” 

“Ba nói, ba về nhà rồi, chẳng có chuyện gì, hết thảy bình an.”

Hai người cấp tốc chạy về nhà, Min Hee biết tin tức so với bọn họ về sớm hơn một bước.

“Ba, mẹ! Trời ạ, thật là Lão Park thật là đã trở về rồi. Ba, nhanh cho con kiểm tra, nhiệt độ ba mươi sáu độ năm, siêu cấp tiêu chuẩn. Sống, sống.”

“Ba, như thế này là sao? Đột nhiên liền không sao rồi?”

Min Hee cũng thấy kỳ quái: “Đúng đó Lão Park chẳng lẽ bọn họ điều tra rõ ràng?”

“Phía trên có người can thiệp vào chuyện này, theo như tôi biết là một lão Tướng, có danh tiếng khá cao trong quân đội.”

“Người đó đến cùng là cao bao nhiêu vậy, nhanh như chớp làm tan đi bão tố.”

“Chuyện đột nhiên xảy ra, ba còn chưa biết được tin tức cụ thể.”

“Mặc kệ là như thế nào, bình an là tốt.”

Nàng trầm mặc, cực nhanh nhớ lại một chút, bỗng nhiên nhớ lại một chuyện.

“Chaeyoung?”

“Ba. Con nghe Lisa nhắc qua, ông nội SeLa trước kia đã từng đi lính. Có phải ông là người đi tìm người hỗ trợ không?”

Chỉ cần một điểm sáng, phảng phất có thể đem mọi chuyện xâu thành một chuỗi.

Công ty Min Hee nhận được hỗ trợ tài chính từ Tập đoàn Bool Am mà tái sinh, Seo Joon có thể đột nhiên được mở trói khi đang bị đè ép.

Nhất định là ba của Lisa, Bool Am giúp đỡ.

Lúc này chuông cửa vang lên, “Leng keng” một tiếng thanh thúy vang lên.

“Con đi mở cửa!”

Tay vặn trên nắm cửa một cái, khe cửa mở rộng ra, Jisoo khoa trương kêu lên: “Chị rể! Chị về rồi. Đầu gối của chị làm sao mà bị xanh xanh tím tím thành như vậy rồi?! Không phải là chơi tư thế gì đặc thù chứ hả?”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui