Cô Bác Sĩ Và Tên Lưu Manh May Mắn [lichaeng]

Lúc này, điện thoại của Lisa lại vang lên, cái người gửi tin nhắn kia trực tiếp gọi đến.

“Sao chị không nghe điện thoại?”

“Điện thoại quấy rồi.”

Sau khi chuông ngừng reo, cô mở màn hình, đem dãy số kia cho vào danh sách đen.

Cô lúc này đây có thể cho mình chút thời gian, công ty vận chuyển hàng hóa ở Sang Kyeon đứng trên danh nghĩa công ty của lão Lee. Sau hai tháng bắt đầu hoạt động, bây giờ công việc từng bước đi vào ổn định.

Cô trở về, là muốn thành lập một công ty hậu cần của chính mình ở nơi này.

Sáng sớm hôm sau, cô liền bắt tay vào làm việc. Thủ tục thành lập công ty khá là phức tạp, hơn nữa lại là ngành nghề đặc thù, liên quan đến rất nhiều bộ ngành. Nhờ sự giúp đỡ của BamBam nên giai đoạn đầu cũng tính là thuận lợi.

Chỉ là khi xin giấy phép cho tuyến đường vận chuyển lại gặp chút trắc trở.

Tại Sang Kyeon xe tải cô đang dùng để vận chuyển là xe đi thuê, vì lý do tài chính mà tạm thời cô chưa có khả năng sắm xe mới. Cục giao thông tin vào lý do này tạm thời vẫn chưa có đả động gì.

Việc này nếu làm đúng theo trình tự, một loạt tài liệu, chứng chỉ đã làm có khả năng phải làm mới lại hoàn toàn.

Cô gọi điện cho BamBam kết quả là anh ta là một tên không đáng tin cậy. Mấy ngày nay, anh ta cùng ba mình giận dỗi, hai người như nước với lửa, thà chết chứ không chịu khuất phục.

Lisa có băn khoăn nhưng cô không nói gì với Chaeyoung. Nhưng nàng có thể đoán được, một lần nghe cô nói chuyện điện thoại, nàng có thể lờ mờ đoán được.

Ngày hôm sau, cơ quan có liên quan chủ động liên hệ với cô, thông báo xét duyệt đã được thông qua.

Nguyên nhân là nhờ nàng tìm Seo Joon, nhờ ông ấy ‘mở cửa sau’ cho người trong nhà.

Cô nghĩ đi nghĩ lại, không muốn lợi dụng mối quan hệ với cha vợ để nhờ vả.


“Bà cô đứng đắn, chị đoán xem ba nói gì?”

“Chị sợ ba…”

“Ba nói, chị nên sớm đi tìm ông ấy. Lisa so với Jisoo hiểu chuyện hơn, đã trải qua cực khổ, biết đúng mực.”

“Oh, ba thật là tinh mắt.”

“Này. Người tinh mắt nhất là em đây này.”

“Em thật biết nhìn hàng.”

Cứ như vậy, công ty cô rốt cuộc cũng thuận lợi vượt qua trở ngại, thuận lợi thành lập.

Nàng mang thai đã hơn bốn tháng. Tháng năm đã vào đầu mùa hạ, quần áo đã mỏng đi dần, đã có thể lờ mờ mà nhìn ra đường cong gồ lên nơi bụng.

Bên này mọi việc đã giải quyết xong, cô phải quay về Sang Kyeon để xử lý công việc bên đó.

Kết quả, vào một đêm, khách không mời mà đến lại xuất hiện.

Cô bận rộn cả ngày, mới vừa tắm rửa xong, liền nghe tiếng gõ cửa.

Công việc đã có chút khởi sắc, cô tìm được một phòng chung cư tốt hơn một chút, dọn ra khỏi cái phòng ở tầng hầm cũ.

Nghĩ là Yu Vin, cô không hỏi nhiều, trực tiếp mở cửa.

“Chào chị.”

 Sắc mặt cô liền xấu đi, không chút cảm xúc mà đóng cửa lại.

“Này! Chị tiếp đãi khách như vậy à?” Hwayoung giữ chặt cửa, tóm được khe hở, linh hoạt mà len vào phòng.

“Đi ra ngoài.”

“Em còn chưa ăn tối.”

“Đi ra ngoài.”

“Đừng như vậy, đều là người quen cũ mà.”

“Tôi với cô không thân thiết gì.”

 “Đúng vậy, chúng ta so với người quen cũ còn thân mật hơn nhiều. Nhiều năm như vậy, chị vẫn tốt chứ? Kỳ thật, em vẫn luôn nghĩ đến chị.”

Hwayoung bị cô nhìn như vậy, trái tim đập liên hồi như trống trận.

Không thể không thừa nhận, người này là người cực phẩm trong số những người mà cô ta đã gặp. Cực khổ cùng mài giũa của cuộc sống không những không thể làm cô ngục ngã.

“Em gọi chị nhiều lần như vậy, sao chị không bắt máy.”

“Cho vào danh sách đen.”


“Em biết là chị trách em, nhưng năm đó em không phải là người trộm hạng mục hợp đồng cho anh họ chị.”

“Cô đừng có trợn mắt nói dối, người có chìa khóa phòng tôi, cô nói xem ngoài cô ra còn có người thứ hai sao?” 

“Em…”

“Đừng nói nhừng lời vô nghĩa, tôi cảm thấy rất ghê tởm. Hwayoung tôi nói với cô một lần. Năm đó, cô trộm hợp đồng, trộm một tên đàn ông, đó là chuyện của cô. Tôi đã nhìn sai người một lần là chuyện của tôi. Tôi cân nhắc tình cảm từ nhỏ đến giờ, không giết cô, cô liền thức thời đi, ôm tên đàn ông của cô --- cút được bao nhiêu xa thì cút đi.”

“Woong In hắn ta đối với em không tốt.”

“Đéo liên quan gì đến tôi.”

“Em với chị quen nhau từ nhỏ, em không tin chị đã quên em rồi.”

“Ai cho cô cái tự tin đó thế? Tôi kết hôn rồi.”

“Chính là cô gái hôm trước gặp ở nhà hàng sao?”

“Cô không quản được. Cô muốn tự đi hay để tôi đuổi cô đi?”

Sắc mặt Hwayoung không rõ là hồng hay xanh, cô ta phát hiện cô thực sự không có chút nào để ý đến cô ta.

 Cô đi tới cửa, đứng lại.

“Nghe nói chị lại thành lập công ty.”

"...."

“Tập đoàn của Woong In cũng có công ty con làm công tác vận chuyển hàng hóa, cũng hoạt động ở nơi này.”

“Đó là tập đoàn của tôi! Các người có mặt mũi không hả?”

Hwayoung bị hù sợ đến run rẩy.

“Cút!”

Người đi rồi, Lisa mở cửa sổ để hít thở không khí. Cô hút thuốc hết điếu này đến điếu khác, cho đến khi mùi thuốc lá có thể hoàn toàn che giấu được mùi nước hoa của kẻ vừa rồi để lại.


.......

Nhà họ Park.

Ngày mai là cuối tuần, hôm nay sau khi tan tầm, nàng liền bị Min Hee tự mình đón về nhà.

“Chaeyoung lại đây uống tổ yến đi con.”

“Con tới đây.”

Nàng thu dọn máy sấy, đi đến phòng ăn, vừa mới ngồi xuống, di động liền vang lên.

Nàng cầm lên vừa thấy, là một dãy số lạ với đầu số 151.

“A lô? Xin lỗi ai đó?”

Bên kia đầu tiên không nói gì, Chaeyoung hỏi lại lần nữa mới có một giọng nữ nói chuyện: “Oh, gọi nhầm số.”

Điện thoại liền bị ngắt.

Nàng kỳ quái mà nhìn màn hình, không để trong lòng.

Ăn tổ yến một lát, trong đầu như hiện lên một liên kết, thần kỳ xâu chuỗi một loạt hình ảnh.

Giọng nói vừa rồi…

Cùng với giọng nói của cô gái gặp ở nhà hàng, thật giống nhau nha.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui