Lisa sắp xếp thời gian, sáng hôm sau cô muốn cùng Chaeyoung đi xem nhà.
Tuy nhiên, đối với chuyện mua nhà, nàng không quá đồng ý.
“Nói thật, mẹ em đã mua cho em và Jisoo mỗi người một căn nhà ở Quân Sơn Viện. Hay là mình dùng nhà đó là phòng tân hôn đi?”
Quân Sơn Viên, chính là khu biệt thự cao cấp nổi danh trong thành phố. Bốn năm trước bắt đầu mở bán, Min Hee liền mua cho hai người con mỗi người một căn.
"....."
“Kỳ thật em không để bụng chuyện có hay không có nhà mới đâu. Em có thể dọn đến nhà chị đang ở. Nếu không mình ở chung cư này cũng được, căn này cũng tốt mà. Lisa hay chúng ta đừng mua nhà nữa được không?”
“Phải mua nhà chứ, nhà đó là nhà mẹ em cho em mà.”
“Của em cũng chính là của chị mà. Về sau đều là của chúng ta, không có cái gì mà của chị hay của em nữa.”
“Chaeyoung à, đơn giản mà nói chị muốn cho em một căn nhà. Hơn nữa, mấy năm nay thị trường bất động sản phát triển rất tốt, chúng ta có thể mua để đầu tư.”
“Nhưng mà, em có thể góp chút tiền vào, chúng ta mua một căn lớn một chút. Về sau nếu có con, hơn nữa sau này còn có đủ chỗ để bà ngoại đến ở.”
“Em còn nghĩ đến chuyện sinh con cho chị à? Hiện tại chị chỉ có hai bàn tay trắng.”
“Ai nói, chị không phải có em sao?”
“Tiểu ngu ngốc.”
“Đừng mắng Jisoo.”
“Em gái em đã yêu đương qua chưa?”
“Hình như thời trung học có từng yêu thầm một lần, còn chính thức kết giao thì không có.”
“Em nghĩ xem, có khi nào vào một ngày đẹp trời, em ấy giơ ra một bức ảnh sau đó nói muốn kết hôn không?”
“Vậy thì kết hôn thôi, miễn là em ấy hạnh phúc là được. Ở nhà, nó ồn ào đáng sợ lắm.”
“Sẵn tiện em được nghỉ, mai chúng ta đi xem nhà nha.”
Nàng nghĩ nghĩ liền đồng ý.
Thành phố hai người đang sống là trung tâm của tỉnh. Thêm vào đó, vài năm gần đây, lãnh đạo thành phố đã lập không ít công trạng, nền kinh tế của thành phố cùng điều kiện sống của người dân được công nhận là tốt nhất trong tỉnh. Kết quả là giá nhà cũng không hề rẻ tí nào.
Điều kiện đầu tiên mà Lisa đặt ra khi mua nhà đó là phải gần bệnh viện mà Chaeyoung đang làm việc.
Sau khi xem xét thêm các yếu tố khác, cuối cùng chọn ra được ba căn hộ có điều kiện không tồi, tuy nhiên, với vị trí như vậy, giá nhà không dưới 1 tỷ.
Nàng có mục tiêu rõ ràng, nàng vừa ý với căn nhà 120 mét vuông, có ba phòng ngủ. Sau khi đi xem vài căn, cuối cùng, nàng chọn một căn hộ trong khu trung bình, khá gần với trạm tàu điện ngầm.
Nàng có chút tiền tiết kiệm, nàng góp 30% còn lại, cũng gần 200 triệu.
“Bác sĩ kiếm được nhiều tiền như vậy sao?”
“Tiền lương của em không cao lắm đâu, em cũng không phải là đứa giỏi tiết kiệm. Mẹ có chia cho em và Jisoo một ít cổ phần trong công ty, thời điểm công ty đưa ra thị trường, trong một đêm em liền biến thành Park triệu phú. Về sau chị mà dám khi dễ em, em lập tức đổi chồng.”
“Nếu chị đối với em đặc biệt tốt, thì có được khen thưởng không?”
“Có. Em cho phép chị khi dễ em đến chết.”
Giọng nàng quyến rũ như vậy, cô vừa nghe liền hiểu, cô bị chọc đến nghiến răng nghiến lợi: “Em chờ đó.”
Thanh toán 500 triệu đặt cọc, còn một vài giấy tờ cần thiết phải chuẩn bị. Buổi tối còn còn phải trực ban, hai người ở bên ngoài tùy tiện giải quyết cơm chiều.
“Tối nay chị phải về nhà sao?”
"Chị còn chút việc. Sau đó sẽ về nhà thăm bà ngoại, sáng mai sẽ đón em tan làm.”
“Không cần, chị ngủ nhiều một chút đi, em tự mình về chung cư được. Ngày mai em cũng muốn qua thăm bà ngoại, em có nhờ đồng nghiệp mua đông trùng hạ thảo, có thể dùng để hầm gà.”
“Được, vậy chờ chị về làm gà.”
“Dạ, hay là cứ để em làm đi. Chị làm chẳng có chút mỹ cảm nào hết.”
“Giết chết là được rồi mà. Về sau, nếu nhà mình có loại giết gà vịt sống như vậy, vẫn nên để chị làm đi, em đừng có đụng tay tới.”
Nàng trong lòng ngọt ngào, ăn sạch sườn.
Sau khi ăn xong, nàng lái xe đi làm, cô nhìn nàng đi xong sau đó đón taxi đi nhà hàng.
Chỗ này là nhà hàng sang trọng, nằm ngay trung tâm thành phố, những người lui tới chỗ này toàn là những nhân vật cao cấp. Vị giám đốc trẻ tuổi xinh đẹp kia tên là Jin Se Yeon. Nếu tin tức do BamBam cung cấp không sai thì giờ này bà ta hẳn là đang tiếp khách tại lầu ba.
Tuy BamBam đã tìm người giới thiệu nhưng vẫn cách hai tầng quan hệ, trong chuyện này cô cũng phải là người trực tiếp ra tay.
Cô chờ ở sảnh lầu ba, đầu tiên là gọi điện cho trợ lý của Se Yeon.
Cuộc gọi đầu tiên không ai nghe máy, cuộc thứ hai phải chờ một lúc mới có người nhận máy.
Là âm thanh của một người đàn ông đã say mèm: “A lô? Ai vậy."
“Xin chào, tôi là khách mà Hen tổng giới thiệu, tôi họ La.”
“À, là cô à. Được rồi, tôi ra liền.”
Không lâu sau, nam trợ lý đi ra từ phòng bao, hắn ta mặc một cái áo sơ mi xanh nhạt bó sát người, vừa nhìn vừa đánh giá cô.
“Xin hỏi Jin tổng, bà ấy…”
“Bữa tiệc của chúng tôi còn chưa kết thúc, hoặc là cô chờ một dịp khác đặt lịch hẹn.”
“Không sao, tôi chờ ở bên ngoài, chờ Jin tổng xong việc.”
Tên trợ lý cảm thấy không được thoải mái lắm, hơn nữa Se Yeon cũng uống rượu, cuộc nói chuyện này coi như có lệ cho qua.
“Tùy cô.”
Tay hắn ta đặt lên nắm cửa, vặn ra, đẩy cửa, kẹt cửa dần dần mở rộng ra, âm thanh ầm ĩ trong phòng liền vang lên.
Cô nhanh chóng quét mắt qua, trước tầm mắt đã nhìn thấy một vài người trong bữa tiệc. Người phụ nữ với mái tóc xoăn gợn sóng chính là Se Yeon.
Chính là trong vài giây như vậy, ánh mắt bà ta vô tình quét qua đây.
Buổi tối hơn 21h, bữa tiệc rốt cuộc cũng kết thúc. Mười mấy người trước sau đi ra, hai mỹ nữ cao gầy đang cùng vị khách nam ân cần nói chuyện.
“Jin tổng, em đã đặt sẵn phòng KTV.” Nam trợ lý xoắn xít vây quanh Se Yeon giọng điệu lấy lòng: “Các cô ấy đều hát khá hay, mà chị cũng thích ca hát.”
“Thật hiểu chuyện.”
Cô chờ ở ngoài hành lang, đám người tới gần, cô chủ động tiến đến chào hỏi: “Jin tổng.”
“Hả? Cô còn chưa đi sao?” Nam trợ lý buột miệng thốt lên, nhíu mày.
“Xin chào, tôi tên Lisa.”
Se Yeon rũ mắt, mắt bà ta được trang điểm khá đậm, ánh mắt quét trên tay cô một lượt, bỗng nhiên mở miệng cười, bắt tay cô: “Xin chào. Cô tìm tôi sao? Có việc gì?”
“Đúng vậy, kỳ thật tôi là….”
“Cùng nhau đi KTV đi. Thế nào?”
"...."
Vị nữ giám đốc này dường như không cho cô thời gian suy xét, lay động dáng người, dứt khoát bước về phía trước.
Nhanh chóng đến thang máy, bà ta thấy cô cuối cùng cũng bước nhanh lại.
Lisa đã thử tìm vài cơ hội để mở miệng trao đổi với bà ta nhưng đều bị bà ta nhẹ nhàng lảng tránh.
Đã tránh hai lần không thể lảng tránh nữa, cuối cùng lần này, Jin tổng cũng bắt đầu rục rịch: “Cô không định uống một ly với tôi sao?”
“Tôi không uống rượu.”
“Rất thú vị.”
⭐
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...