Cô Bác Sĩ Và Tên Lưu Manh May Mắn [lichaeng]

Tiếng điện thoại di động vang lên đúng lúc, nhăm lại nước mắt sắp rơi của Chaeyoung. Lisa lấy điện thoại ra nhìn là Jimin.

"Chị Li ở đâu thế? Bọn Rowoon đua xe chị tới xem không?"

Cô nhấn loa ngoài, nhìn nàng.

Nàng cảm thấy rất hứng thú, nhìn cô gật đầu.

"Được lát nữa chị sẽ tới."

"Chỗ cũ, chị Li lát nữa gặp."

Nói xong điện thoại, nàng đuổi theo hỏi: "Đua xe gì thế? Xe máy? Nhiều người không? Kích thích không?"

"Lúc chị "làm" em sao không thấy em phấn khích như vậy đi."

Nàng mặc kệ cô, đem khăn quàng cổ quấn quanh: "Đi thôi."

.............

Trận đua xe mô tô diễn ra ngay tại Nha Đề Lộ, là cuộc đua mang tính chất cá độ của thế giới ngầm. Quy mô cuộc đua hôm nay khá lớn, đua ba vòng, chín xe. Đến gần đường đua là nghe thanh âm kéo ga gầm rú vô cùng ồn ào.

Cô là người quen cũ, thế nên gặp chào hỏi không ít người.

"Chị ở giới này đúng là có tiếng tăm.”

"Lạnh không?"

"Có chị nắm tay em nên không lạnh nữa.”

"Hôm nay em rất ngoan. Về nhà chị sẽ thưởng cho em thật nhiều.”


Rowoon ở đằng xa hướng cô ngoắc: "Chị Li."

"Mấy giờ bắt đầu?"

"Khoảng mười phút, đến ngay đây. A! Em chào chị dâu!”

"Xin chào."

Cô tách hai người ra, vội vàng kéo Rowoon: "Đi, đi, đi, đi qua một bên."

Kết quả đám người kia đồng loạt hô lớn: "Chúng! Em! Chào! Chị! Dâu!”

Ai má ơi, mặt Chaeyoung đã sắp nổ tung rồi.

"Cái đám nhóc này."

Hai người chạy đến khu vực thi đấu, nhìn xuống tên tay đua cùng giới thiệu, hỏi nàng: "Chơi không? Đặt cược một cái."

"Ai giỏi nhất?"

Cô chỉ vào người thứ hai: "Hắn, tay đua mới, trình độ không tệ."

"Đặt số 2, đặt số 2!"

Cô ngây người nhìn theo nàng đang nhún nhảy như chú thỏ vừa khỏi lồng.

"Chỉ cần là chị nói, em đều tin vô điều kiện."

“Cô bé ngốc. Em có muốn thể nghiệm thử không?"

"Thể nghiệm cái gì?"

"Trận đấu."

Chỉ thấy Lisa sải hai bước đến bàn thi đấu, giống như đang nói gì đó với người quản lí, không bao lâu, cô liền trở lại: "Đi, mang em đi hóng gió một chút."

"Được không? thật sự muốn chở em? Chị có thể lấy giải nhất sao?"

"Đương nhiên không thể, chị chạy một mình thì có thể liều mạng lấy giải nhất, nhưng chị chở em, nhất định phải bảo vệ em thật tốt.”

Hưng phấn đè bẹp cảm động, nàng đội mũ bảo hiểm chuyên dụng: "Em ngầu không?"

"Không ngầu bằng anh."

Nàng ngồi lên phía sau, ôm hông của cô nói lớn tiếng: "Em không sợ!"

"Ai hỏi em có sợ không. Yên tâm đi, đội chúng ta chắc chắn giành giải bét, mục đích chỉ là thỏa mong ước của em thôi, tuyệt đối không vượt qua 60km/h đâu."

“Ảnh hưởng chất lượng trận đấu không?”

"Không sao, chỉ cần có em đã đủ khán giả thông cảm mọi thứ rồi." cô xoay người lại, hai tay ôm lấy má nàng: “Lão bà nhà ai đẹp thế này!”

"Nhà La lão đại!"

Thanh âm tan theo gió hòa mình vào đêm đen.


Như chui thẳng vào lòng Lisa gây nên cơn bão lớn.

Ready!!!

Súng báo hiệu hai phát "Bang bang", lập tức, tiếng gầm rú của xe mô tô vang vọng phía chân trời. Hàng loạt tay đua vọt lên giống như tên rời cung, nháy mắt đã không thấy hình bóng.

Tiếng kêu la, những tiếng thét bén nhọn, đem cái rét lạnh của mùa đông đêm nay xua tan đi hết.

Cô chở nàng vững vàng thong thả chạy ở cuối cùng.

Chỗ nào bọn họ đi qua, tiếng cười đùa vang dội.

Đội mũ bảo hiểm không thể nói chuyện, Chaeyoung chỉ biết đem Lisa ôm thật chặt.

Giống như ngay thời khắc đó, nàng đang ôm toàn bộ thế giới.

Nàng nhắm mắt lại, trong lòng như pháo hoa đang nở rộ.

Trong tia sang chói lòa đó, dường như nàng đã nhìn thấy tương lai.

Rowoon: "Chị Li xin lỗi, em cũng muốn đặt chị thắng, nhưng lương tâm thật sự có chút đau."

Jimin: "Em rất sùng bái chị nha, có thể đem xe mô tô đua chạy như xe đạp dành cho trẻ em, can đảm chết đi được.”

Còn có người kêu la: "Chị Li khi nào thì hàng xóm láng giềng được uống rượu mừng đây!"

Nàng cảm thấy vui đến mức như bay bổng, thì ra cảm giác hạnh phúc vỡ òa là như thế này.

"Chaeyoung."

"Dạ?"

Nàng ngẩng đầu, nghênh đón một nụ hôn.

Bên tai bùng nổ, tâm cũng bùng nổ, khắp toàn thân đều bùng nổ.

Niềm vui đầy ngọt ngào này, kéo dài đến bao lâu cũng không chán.


Khi hai người rời môi thì nàng theo bản năng ôm cổ của cô.

"Siết chặt thế, sợ chị đi à?"

"Ừ, hôn không đủ."

"Vậy đêm nay em còn về không? Huh?"

Nàng cúi đầu, nói khẽ vào tai cô một câu.

Cô sửng sốt khi tỉnh táo lại thì cảm thấy mình không sớm thì muộn cũng sẽ chết trong tay cô gái này.

"Vậy chúng ta đi mướn phòng, em cứ rên cho thoải mái...."

Nàng liếm liếm môi, vùi đầu vào vai cô.

"Di động em đang reo kìa, nghe trước đi."

Nàng nhận cuộc gọi: "Mẹ?"

"Chaeyoung con đang ở đâu?"

"Ở bên ngoài."

"...."

Nàng nhíu mày, có một loại trực giác chậm rãi quay đầu.

Trong đêm tối, một chiếc xe hơi đậu bên kia đường, kiếng xe đang được quay xuống, ở đằng sau tay lái ánh mắt của Min Hee lạnh lẽo như sương đêm.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận