Thạch Ân đến thăm cô là chuyện rất thường xuyên, cô bạn này ngoài đến rủ cô la cà mấy quán bar thì có thể làm được gì.
Cô ấy đấy hả nói phóng túng thì không phải mà nói đàng hoàng thì càng không, tình một đêm như cơm bữa.
Mọi việc cũng bắt đầu từ gia đình cô ấy, áp lực phải nối nghiệp cùng với hôn nhân chính trị bức chị em họ đến phát điên.
Thạch Ân từng nói tranh thủ lúc thời gian còn tự do thì chơi cho đã, thích cái gì liền làm cái đó không cần nghĩ nhiều...
Hôm nay cũng tụ tập ở hộp đêm cùng mấy chị em của cô ấy đánh bài, Bạc Hy ban đầu cũng lười nhát, vừa tan ca về cô thật sự mệt gần chết.
Nhưng Thạch Ân lôi kéo thì cô không có cách nào từ chối, mấy người bạn của cô ấy toàn là người ngoại quốc cô cũng chơi chung mấy lần rồi.
"Bạc Hy thua rồi, cậu uống."
Thạch Ân rót rượu cho cô, cũng nhiệt tình quá đi.
Bạc Hy hôm nay đúng là đen đủi, thua liên tục.
Cao Minh Khải hôm nay cũng hẹn gặp bạn, hộp đêm này là của hắn kinh doanh mỗi lần qua Pháp đều đến vào buổi tối.
A Lê đi tới nói nhỏ vào tai hắn, nói rằng Bạc tiểu thư đang chơi đánh bài với bạn ở đây.
Hắn nhìn A Lê, anh đảo mắt nhìn vào một đám người, hắn cũng nhìn theo.
Bạc Hy đang uống rượu phạt, đã vậy còn gọi mấy chàng trai tới hầu hạ mình uống rượu.
Nhìn đi, đây là người phụ nữ đã có chồng đấy!
"Mời rượu đi, lấy chai nào đắt một chút mời thiếu phu nhân." Hắn căn dặn A Lê.
Nếu cô đã biết chơi, vậy cũng nên biết hắn có mặt ở đây mà chơi có chừng mực.
Mấy người bạn của hắn cực kì hiếu kì hỏi:"Là ai mà ảnh hưởng đến Cao tiên sinh đến vậy, đích thân mời rượu một cô gái?"
"Vợ của tôi." Hắn nhàn nhã nói rồi uống cạn ly rượu trong tay.
Tiểu thịt tươi đút trái cây và rượu cho Bạc Hy, anh ta ngồi bên cạnh cô hết lòng hầu hạ.
"Xin chào tiểu thư, rượu này là do ông chủ của tôi mời ạ." Người quản lí cực kì nhiệt tình rót rượu cho bọn cô.
Thạch Ân nhìn chai rượu, không khỏi trầm trồ:"Ây da chai này trên dưới một trăm, ai mà hào phóng quá vậy?"
"Trăm triệu?" Bạc Hy nhướn mày nhìn chai rượu hỏi.
"Phải, cho dù có một trăm cũng chưa chắc mua được đâu, hiếm lắm đó." Thạch Ân giải thích với cô.
Cô ấy là một người sành rượu, vừa nhìn đã biết ngay.
Bạc Hy nhìn một vòng, dừng tầm mắt lại ở chỗ Cao Minh Khải.
Hắn ngồi vắt chéo chân, tay kẹp điếu thuốc còn tay kia thì cầm ly rượu, dáng vẻ lười nhát cùng thong dong.
Hắn còn kinh doanh cả hộp đêm, giàu đến như vậy sao.
Cô là vợ hắn, sao cô chẳng biết gì cả?
"Ông chủ của anh là Cao Minh Khải?" Bạc Hy hỏi lại.
Người quản lý gật đầu, sau đó xin phép đi làm việc khác.
Cô vẫn tiếp tục đánh bài, lại thua ván này.
Cô mới nói:"Đợi mình một chút, qua bên đó chào hỏi rồi xong ngay."
Bạc Hy sải bước đến chỗ hắn, hình như là có hai, ba người bạn của hắn cùng ngồi.
Cô ngồi xuống bên cạnh hắn, tự nhiên rót rượu sau đó nâng ly với hắn:"Cám ơn anh vì chai rượu quý."
"Đến chơi à, còn gọi cả người bầu bạn?" Hắn liếc mắt hỏi.
"Đi cùng vài người bạn.
Đây là bạn của anh hả, mời các anh." Bạc Hy ngoại giao rất là tốt, cạn mấy ly liền làm cho đám bạn của hắn không có gì để bắt bẽ.
"Đêm nay tôi có ngủ lại thì tính giá tốt nhé." Cô trước khi đi còn hôn hắn một cái, người phụ nữ này từ bao giờ lại tùy tiện như vậy.
Bạc Hy đánh bài đến gần sáng, thua đến choáng váng đầu óc.
"Không chơi nữa, thua gì mà thua quài." Cô bực dọc nói.
"Có chơi có chịu, cáu cái gì chứ?" Thạch Ân đẩy đẩy cô chọc ghẹo.
"Đi ngủ đi, mình buồn ngủ lắm rồi."
Thạch Ân nghe đến đây thì nhún vai, mọi người cũng giải tán.
Mấy cô bạn ngoại quốc ai nấy đều ôm đàn ông lên phòng bao rồi, chỉ có Thạch Ân là ở lại với cô.
"Anh này có vừa mắt với cậu không?" Cô ấy dò hỏi.
"Được, cậu cũng nghĩ ngơi sớm đi."
Thạch Ân nghe vậy thì cũng ôm anh đẹp trai đi khỏi, lúc này tiểu thịt tươi ngồi bên cạnh cô bắt đầu phát huy tác dụng.
Anh ta dìu cô đứng dậy, nhưng Bạc Hy đẩy anh ta ra nói:"Không cần, tôi tự đi được."
"Bạc tiểu thư, để tôi bồi cô ngủ nha." Tiểu thịt tươi lại muốn bế cô lên phòng bao, cô có nói là cô muốn anh ta bồi sao.
"Không cần đâu, anh về đi." Bạc Hy kéo túi xách rút ra sấp tiền đưa cho anh ta rồi đi khỏi.
Cô chạy tới chỗ của Cao Minh Khải, giờ cũng 3 giờ sáng hắn ngồi ở đó không nói cười cũng không thấy chán sao?
Cô thấy bạn bè của hắn đều đã về gần hết rồi, còn một người ở lại cũng đang ôm phụ nữ.
Riêng hắn cứ bày ra bộ dạng cấm dục, thưởng rượu, hút thuốc.
"Cao tiên sinh giường có thừa chỗ không?"
"Lên trước."
Hắn nói với người bạn kia của hắn rồi ôm cô đi về hướng phòng bao, cô tò mò hỏi:"Anh là chủ ở đây hả?"
"Ừ, kinh doanh vui thôi."
"Chỗ này lớn lắm, bạn tôi nói là lớn nhất nhì nước Pháp luôn đó."
Hắn không có trả lời, dẫn cô vào một phòng vip sang trọng.
Chỗ của hắn ở lúc nào mà chẳng tốt, cô trèo lên giường nằm dài ra than thở:"Ngày mai thức dậy đầu tôi chắc nổ ra mất."
"Tắm rửa nghỉ ngơi sớm đi." Hắn nói xong rồi đi ra ban công gọi điện thoại.
Bạc Hy biết hắn bận, bây giờ cũng 3 giờ sáng rồi hắn còn bận đúng là ép bản thân đến không còn đường thở.
Cô đi tắm nhanh rồi trèo lên giường chui vào chăn, sở thích của cô là mở máy lạnh thật lạnh rồi đắp chăn.
Ở nhà cô thậm chí chỉ mặc mỗi đồ lót đề ngủ, cô thích cảm giác tiếp xúc với chăn bông ấm áp lại mềm mại.
Cao Minh Khải cũng đi tắm rồi, cô vừa định đi ngủ thì Thạch Ân gọi đến.
Đại khái là hỏi thăm xem cô có ổn không, cô ấy lúc nào cũng quan tâm cô hết.
Bạc Hy nói cô ấy đi ngủ sớm, trông cô ấy có vẻ mệt mỏi lắm.
Cao Minh Khải đã trở lại giường, hắn kéo chăn đắp lên người.
Nhắm mắt rồi, hắn ngủ nhanh như vậy sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...