Phần III: Thấy tôi, thấy cậu?
Karena đang trong phòng tắm cởi đồ ra.Rồi cô nghe thấy tiếng động sau cửa.
Chắc ai va vào cửa đây mà
Và cô tiếp tục cởi đồ.
Bỗng nhiên…cánh cửa mở ra!
Một cậu bé tóc đen đeo kính râm đứng đó,và từ mắt cậu ấy có thể biết
được rằng cậu shock đến mức nào.Nhưng Karena còng shock hơn.
—————————————–
Một cô gái khoả thân làm gì ở đây?Richard nghĩ
“AAAAAH!!!!Cưu!Cứu!”
Robin không để ý đến lời cô nói,bù lại anh hét thứ khác.
“Một tên trộm khoả thân!”Anh ấy hét trước khi bị tát bởi Karena và cô nhanh chóng đóng cửa lại.
“Rachel!Sách!”Karena hét và cầm lấy quần áo của cô.
“Cái gì?”Rachel nói và cô nhanh chóng cầm một qyển sách và chạy đến
phòng tắm.Cô thấy Robin đang chạy đi.Cô ấy biết chuyện gì xảy ra và ném
quyển sách vào người Robin.
“Yea!Trúng!”Rachel reo.
“Này,đó là cho cái gì vâỵ?”Robin nói.
“Ngươi nên biết ngươi đã làm gì”Rachel trả lời.
“Oh,đừng để ý_”Robin tiếp tục chạy về phòng của mình.
Rachel chạy đến chỗ Karena và lần này cô đã mặc đồ vào.
“Karena,tôi xin lỗi!”Bruce nói”tiếp tục tắm đi và lần này để Rachel canh cho cô”
“Được ạ…”Karena nói và bước vào phòng tắm.Cô vẫn hơi shock vì chuỵen vừa xảy ra.
Một giờ kinh khủng,khi Bruce,Karena và Robin chuẩn bị nói về mọi chuyện vừa xảy ra
“Tôi xin lỗi Karena,ngày đầu tiên của cháu ở đây lại xảy ra chuyênj như thế này”_Bruce xin lỗi.
“Đó không phải là lỗi của ngài,ngài Wayne,chỉ vì một số người không chấp
nhận được rằng khi cửa khoá,thì nó có nghĩa là nó bị khoá!”Karena nói và nhìn giận giữ về phía Robin.
“Trong trường hợp cô không để ý;truớc khi cô ở đây,tôi và bố sống ở
đây.Và nó không phải là chuyện lớn nếu chúng tôi khoá cửa!”Robin hét
trước khi anh đứng lên trước mặt Karena.
“Và trong trường hợp anh không để ý,tôi đã chuyển về đây!”Karena cũng hét và đứng lên “Tôi không muốn mọi người nhìn tôi cách dễ dàng như thế”.
“Vậy chấp nhân sự thật đi,ý tôi là tôi có thể biết cô ở trong đó không?”
“Sao anh phải mở cửa khi nó đã khoá?”
“Đủ rồi!”Bruce nói,giọng ông đã lấn giọng hai người”Karena,tuần tới,tôi sẽ bảo người xây cho cô một cái phòng tắm trong phòng cô và Robin,Karena đã chuyển về,con phải cẩn thận hơn với những chuyện đó.”
Họ đều bình tĩnh lại và gật đầu.
“Và bây giờ cả hai người về phòng của mình”
-Nửa đêm-
“…Ý tôi là sao một người lại có thể ngu ngốc đến mức đậy chứ!”Karena nói vói Rạchel và cô gật đầu khi nghe.
“Tớ chưa bao giờ bị nhìn bởi một người con trai như thế,tớ phải làm gì bây giờ hả Rachel?”
“Tớ nghĩ cậu nên chấp nhận chuyện đã xảy ra,có thể cậu sẽ nhìn thấy anh ta một lần khoả thân cũng nên”Rachel đùa ở câu cuối cùng.
“Tớ sẽ không mong thế đâu,tớ cần vào vệ sinh một lúc.”Cô nói và đi đến phòng tắm.
Khi cô mở cửa phòng tắm(cửa không khoá),cô thấy có một chàng trai không mặc gì bước ra từ buồng tắm.Đó là Robin.
Karena một lần nữa hét.”AAAAH!Rachel!Sách!”
Rachel nhanh chóng xuất hiện sau lưng cô và ném sách vào người Robin.Trong vài giây,Robin nhanh chóng vớ lấy khăn tắm mặc vào.
“Này!Đầu tiên tôi nhìn thấy cô;có lí do để dánh tôi bằng quyển sách này,nhưng lần này…”
“Nhưng anh khoả thân trước mặt tôi và cửa phải khoá chứ?”
“Sẽ không bình thường nếu khoá cửa nhà mình,với lại cô chưa nhìn thấy một người con trai khoả thân bao giờ à?”
“Không,tại sao tôi phải thế?”
“Bởi vì cô gần 18 tuổi rồi!Ý tôi là chúng ta sống ở thế kỉ 21,nó rất
bình thường đúng không?Cô chưa từng yêu ai hoặc như vậy hả?”
Karena bỗng nhiên bình tĩnh lại,bởi vì nghĩ về Richard.
“Tôi sẽ bỏ qua chuyện này,nhưng sẽ không có lần sau nữa đâu”Karena nói và chạy về phòng cô,Rachel theo nhưng Karena nhanh chóng đóng cửa trước khi cô vào.Rachel hiểu ý.
Cô ấy cần thời gian Rachel nghĩ.
-Ngày tiếp theo-
“Chào buổi sáng ngài Wayne”Karena nói khi bước vào bếp.
“Chào buổi sáng cháu yêu”Bruce cười,ông ấy đang ngồi đấy,ăn sáng.Rồi Robin bước vào.
“Chào buổi sáng cha”
“Chào buổi sáng Robin”Bruce nói.
Robin nhận ra rằng Karena trong phòng.
“Chào”Anh nói và Karena gật đầu lại trước khi uống trà của cô ấy.
“Karena,tôi nghe thấy cháu hét tối qua,có chuyện gì không?”Bruce hỏi.
“Đó là l…”Robin bắt đầu nhưng bị chặn lại bởi Karena.
“Oh không có gì ạ,cháu chỉ nhìn thấy một con nhện thôi”Karena cười.
Lạ nhỉ,sao cô ấy giúp mình?
“Oh,tiện thể,Karena,cháu nên đi đến trường với Robin thứ hai ngày mai”
“Uhm,trường!?Đi bằng phương tiện gì ạ?”
“Ý cháu là gì vậy?Tất nhiên là xe limô rồi”
“Nhưng nếu ngài không để bụng thì cháu muốn đi bằng ván trượt của cháu”Karena cười.
Tưởng tôi điên à?Còn lâu tôi chịu ngồi chung xe cùng tên Robin!
“Cháu chắc chứ?”
“Tất nhiên,kể cả cháu là con gái,cháu sẽ ổn”
“Cô không cần phải thế đâu,ý tôi là…”Robin nói
“TÔI NÓI LÀ TÔI SẼ ỔN!”Karena nói mà không nhìn anh.
“Nhưng mọi ngày tôi đến trường bằng ván trượt!”Robin nói lại,và trong một giây,Karena ngã xuống ghế.
“Karena,tôi tưởng cháu ghét Robin,trông như tôi sai vậy”Bruce cười với cô.
“Không,ý cháu là…anh ta…cháu…”Karena ấp úng khi cô gượng dậy khỏi mặt đất.
“Nếu cháu thích,Rachel có thể đi cùng”
“Không,ý cháu là có,nhưng…không…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...