Cô Ấy Là Để Sủng!

Nhận được cuộc điện thoại của Dạ Tâm, Tài Triệu nhanh chóng đến Dạ gia.

Đến nơi, anh vội lao lên phòng cả hai, tiếng cãi vả càng ngày càng lớn. Nhưng khi anh bước vào, thì Doãn Chy lại ngồi bệch dưới sàn ôm đầu mình.

" Chy, em sao vậy? " Dạ Phong Lệ thấy vậy liền chạy đến, đỡ lấy cô.

Doãn Chy không trả lời, lẩm bẩm gì đó trong miệng. Tài Triệu thấy không ổn, anh đi lại, đánh ngất cô..

" Chy..."

Phong Lệ vội ôm lấy cô, nhìn Tài Triệu:" Anh làm gì vậy? "

" Tình trạng cô ấy đang hoảng loạn, nên để cô ấy ngủ đi tốt hơn " Tài Triệu đứng dậy, thở dài. Dạ Tâm lúc này cũng đi vào.

Dạ Phong Lệ bế cô lên giường, để cô nằm xuống.

" Doãn Chy hôm nay tự dưng như vậy? " Cử chỉ lúc nãy, anh nghĩ...

" Ừ, có lẽ do giận tôi nhốt cô ấy lại " Dạ Phong Lệ thở dài.


" Tôi nghĩ nên gọi bác sĩ tâm lí cho cô ấy đi..." Tài Triệu quay sang, anh không phải bác sĩ chuyên khoa tâm lí, nhưng nhìn biểu hiện của cô, đang có dấu hiệu áp lực...đang rơi vào trầm cảm!

" Bác sĩ tâm lí? " Dạ Phong Lệ cau mày.

" Phải, như vậy sẽ tốt hơn " Tài Triệu chắc nịch.

Phong Lệ im lặng...bác sĩ tâm lí sao?

...

Hôm sau.

Bác sĩ tâm lí được Tài Triệu đưa đến, bà ấy khám cho cô xong, để cô ngủ sâu rồi ra ngoài.

" Cô ấy đang bị áp lực, suy nghĩ gì đó trong một thời gian dài, dẫn đến dồn nén lâu ngày...cũng đang dần vào con đường trầm cảm, lúc sẽ ít nói, lúc sẽ nổi điên không kiểm soát được hành động và lời nói. Anh nên ở cạnh nhiều vợ mình trong thời gian này, cô ấy có lẽ đã giấu bệnh tình mình trong thời gian dài, bây giờ bộc phát! " Bác sĩ vừa thở dài vừa nói.

" Bác sĩ Triệu là người quen của cô ấy tôi cũng an tâm, tuy không chuyên khoa nhưng cậu biết làm gì mà? " Bà ấy nói tiếp.


" Chúng tôi biết rồi " Cả hai đồng thanh.

" Tôi xin phép "

Bác sĩ cúi đầu, rồi ra về.

" Có lẽ suy nghĩ nhiều về ba mẹ mình, tìm ba mẹ có lẽ đã gây áp lực cho cô ấy " Tài Triệu ngồi xuống sofa đáp.

" Có lẽ tôi nên dừng lại việc tìm kiếm, bây giờ nên chăm sóc tốt cho cô ấy hơn " Dạ Phong Lệ thở dài, dựa vào sofa nói.

" Cũng được, thời gian còn dài...cô ấy quan trọng hơn! "

***

Một tháng sau.

Từ sau đêm đó, Dạ Phong Lệ không đến công ty, chỉ ở nhà cùng Doãn Chy.

Báo chí để ý đến việc này, làm loạn cả Dạ gia lên. Vì họ nghe phong phanh vợ của Dạ tổng bị tâm thần, nên không thể để anh rời xa được.

Đọc mấy cái tờ báo đó, anh tức điên lên.

" Mở họp báo! "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận