Cô Ấy Không Giống Như Mọi Người


Buổi tối khi quay về khách sạn, Hạ Ảnh ở trước cửa gặp được Chu Lịch Sâm, chỉ cần vừa gặp anh, Hạ Ảnh liền có chút nhát gan.

Ở phim trường cô có thể cười nó vui vẻ với anh, nhưng khi gặp riêng anh, hai tai cô lại không nhịn được mà nóng lên, trong ánh mắt bất giác hiện lên cảnh hôm qua.

Hạ Ảnh có chút phiền não, đồng thời cũng chửi thầm bản thân không làm được gì cả, không biết từ khi nào đứng trước mặt anh là cô sẽ đỏ mặt, lúc trước cô không hề như vậy.

“Hạ lão sư……” Đối phương cười mà chào hỏi với cô.

Hạ Ảnh có chút thụ sủng nhược kinh, đối phưong có danh tiếng hơn cô, thực lực mạnh hơn cô, tiếng gọi Hạ lão sư này cô không dám nhận, có tâm trạng nghĩ về việc xưng hô của đối phương đối với cô, nhưng lại không biết đối phương nên gọi cô là gì, Tiểu Hạ?Hạ tiểu thư?Hình như đều không thích hợp.

“Chào Chu lão sư” Hạ Ảnh nhìn đối phương mà cười, Tiểu Lâm rất biết thời thế, âm thầm vỗ vỗ cánh tay cô, nhìn cô một cái, sau đó đi vào thang máy.

Chu Lịch Sâm đứng ở đó vốn không có ý định muốn rời đi, Hạ Ảnh tất nhiên cũng sẽ không đi, đứng ở đó, không biết nên nhìn chỗ nào.

“Bình thường Hạ lão sư dùng những mạng xã hội nào?” Anh đột nhiên hỏi.

Hạ Ảnh bị anh hỏi làm cho cô có chút ngơ ngác, ngẩng đầu hoang mang nhìn anh, hai tay của anh để vào trong túi, một bộ quần áo màu xám đơn giản, nhưng trông rất ngầu.


Hạ Ảnh phát hiện người này không thích mặc vest, nhưng cô thích dáng vẻ của anh lúc mặc vest, soái khi cao lớn trưởng thành lại có mị lực, chẳng trách anh có nhiều fan vợ như vậy.

“Hửm?” Anh hơi nhướng mày, cười mà nhìn cô “Chẳng lẽ bình thường Hạ lão sư không dùng mạng xã hội sao?”
Ờ……Hạ Ảnh vẫn có chút ngây ngốc, bình thường cô chỉ lướt Weibo, sau đó liên lạc với gia đình qua Wechat, có phải trông khá quê mùa không?
“Lâu lâu sẽ lướt Weibo” Hạ Ảnh trả lời.

“Wechat thì sao?” Chu Lịch Sâm lại hỏi.

Hạ Ảnh lại bị anh hỏi cho ngơ ngác, thời đại này ai mà không dùng Wechat chứ, chẳng qua đối với họ mà nói, Wechat có hơi riêng tư, vả lại Weibo phổ biến hơn.

“Có dùng!” Hạ Ảnh nghi hoặc mà nhìn anh, có chút không hiểu ý đồ của anh, chẳng lẽ muốn thêm wechat của cô?
“Có thuận tiện thêm bạn bè không?” Chu Lịch Sâm hỏi, trong lúc nói chuyện đồng thời lấy điện thoại ra.

Hạ Ảnh cảm giác như sét đánh ngang tai, đánh đến nổi khiến cô ù tai, anh muốn thêm bạn bè với cô, là ý gì đây?Cô không hiểu sai đó chứ?
Chu Lịch Sâm thấy đối phương ngơ ngác nhìn mình, không nhịn được mà cười nhẹ, một bên mở điện thoại lên, một bên nghiêng đầu nhìn cô, nói:“Không tiện sao?”
“……Tiện chứ tiện chứ!” Hạ Ảnh định thần lại, mặt nóng như bị lửa đốt, thấy đối phương đã mở ra phần tìm kiếm, nâng mắt đợi cô, Hạ Ảnh nói ra số điện thoại của mình.

Ngón cái của đối phương đang trượt trên màn hình điện thoại, dựa theo số mà cô đọc tìm trong phần tìm kiếm, rất nhanh đã tìm được trang cá nhân của cô.

Hạ Ảnh bái phục trong lòng, thấy anh mở ảnh đại diện của mình ra, sau đó nhấp vào nút thêm bạn bè, sau đó trong phần giới thiệu gõ vào tên của anh “Chu Lịch Sâm”.

Cả một quá trình trôi qua rất nhanh, Hạ Ảnh ngây ngốc mà nhìn màn hình điện thoại của anh, đột nhiên cảm thấy ngón tay của anh rất dài, từng khớp xương rõ ràng, không biết khi nắm đôi tay sẽ có cảm giác gì.

Chu Lịch Sâm thêm bạn bè xong, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Ảnh lần nữa, phát hiện đối phương đang ngây ngốc nhìn mình, đứng đó không động đậy, anh lại cười lên, “Xong rồi, Hạ lão sư đồng ý đi.


Hạ Ảnh như vừa tỉnh mộng, đưa tay lấy điện thoại ra, lại phát hiện ra mình không mang theo bên người, cho nên ngại ngùng mà giật giật khoé miệng, nói:“Điện thoại của tôi ở chỗ của trợ lý rồi.



Trên mặt điềm tĩnh, trong lòng lại rất hoảng, sao cô lại có thể như vậy chứ, lân này đến lần khác thất thái trước mặt anh, rõ ràng là mất mắt quá đi!Liệu anh có cảm thấy cô rất mê trai không?Tuy rằng cô cảm thấy mình cách mê trai rất xa, nhưng mà cô không muốn để lại ấn tượng xấu cho nam thần!
Phải làm sao bây giờ?Có cách nào để cô chữa cái bệnh vặt kì cục này không?Tại sao mỗi khi gặp anh đều hít thở không thông, tim đập loạn xạ?
“Vậy Hạ lão sư nhớ chấp nhận lời mời kết bạn đó.

” Đối phương nở nụ cười nhìn cô, trong ánh mắt không hề có sự ghét bỏ, như vậy khiến cho Hạ Ảnh cảm thấy nhẹ nhõm.

Vẫn ổn vẫn ổn!Nam thần không có ghét bỏ cô!
“Ừm, được!” Hạ Ảnh giả vờ mạnh mẽ gật đầu, trong lòng lại kích động cực độ, Chu Lịch Sâm lại thêm bạn bè với cô, vậy sau này có phải có thể thông qua vòng bạn bè để hiểu thêm về ngày thường của anh không?
Lúc này Từ Triệt đi qua, nhìn thấy Hạ Ảnh cũng ở đó, khoé miệng của Từ Triệt nhếch lên, cười rồi chào hỏi với cô, “Hạ học muội cũng ở đây sao?”
“Từ tiên sin, chào anh” Hạ ảnh giật giật khoé miệng, ngại cùng mà nở nụ cười, cũng không biết đây có phải là cảm giác lệch của cô hay không, nhưng cứ luôn cảm thấy ánh mắt Từ Triệt mỗi khi nhìn cô rất kỳ lạ.

“Chúng ta đều tốt nghiệp cùng một trường đại học, gọi như vậy cũng quá xa lạ rồi……”
Từ Triệt khoác vai Chu Lịch Sâm, nói vài câu, ai ngờ được rằng nói được một nữa, bị Chu Lịch Sâm ngắt lời, “Không còn sớm nữa, chúng ta nên qua đó rồi” Nói xong Hạ Ảnh gật đầu, xoay người đi vào trong khách sạn.

“Này này này……” Từ Triệt không kịp phòng bị, thân thể ngay tức khắc mất đi chỗ dựa, lui về sau vài bước xém chút là té “Cái đó……Hạ học muội, anh đi trước đây, lần sau chúng ta nó tiếp nhé.

” Từ Triệt nói xong, xoay người chạy theo lên trên.

Hạ Ảnh cười ngượng ngùng, trong thâm tâm nói:Tôi với anh cũng đâu có thân, có gì để nói chứ?Bản thân cô có mộ trợ lý nhiều chuyện thì thôi đi, sao trọ lý của Chu Lịch Sâm cũng nhiều chuyện vậy?
Hạ Ảnh cạn lời đi về phía thang máy, xoay người thì thấy Tô Mạn Giai đứng bên trong, hình như là vừa đi từ tầng trên xuống, đang hít thở nhìn cô.


Hạ Ảnh xem như cô ta không tồn tại, đang chuẩn bị nhấn tầng lầu, tay vừa đưa ra đã bị cản lại, không cần đoán cũng biết đối phương là ai, trừ Tô Mạn Giai thì còn ai nữa?
“Tô tiểu thư có chuyện gì sao?” Hạ Ảnh cười nhạt nhìn cô, ngữ khí nghe trông rất khách khí.

“Nghe nói cô và Chu Lịch Sâm cùng tốt nghiệp một trường đại học, có chuyện đó không?” Tô Mạn Giai nâng cằm, bộ dạng cao cao tại thượng.

Hạ Ảnh ồ một tiếng, cười nói:“Tô tiểu thư hỏi chuyện này làm gì?”
“Cô và Chu Lịch Sâm rất thân?Cô và anh ấy là quan hệ gì?” Giọng nói của Tô Mạn Giai tức khắc trở nên chua chát, trong câu nói mang theo sự nghi hoặc và chất vấn.

Hạ Ảnh vẫn điềm đạm như cũ nhìn cô cười “Không gọi là thân cũng không gọi là không thân, sao vậy?”
“Cách xa Chu Lịch Sâm một tí!” Ánh mắt của Tô Mạn Giai căm hận mà nhìn cô, cảnh cáo nói.

Hạ Ảnh cười lên, khoanh hai tay trước ngực, cảm thấy hài hước mà nhìn cô “Tô tiểu thư là đang cảnh cáo tôi?Dám hỏi Tô tiểu thư và Chu lão sư có quan hệ gì?Cô dùng thân phận gì mà cảnh cáo tôi?Tôi và Chu lão sư là quan hệ gì, hình như không đến lượt của Tô tiểu thư đến đây hỏi.


“Cô!”
Tô Mạn Giai bị cô nói đến nổi gương mặt đỏ bừng, cắn răng mà nhìn cô, tức giận nói thì thầm cái gì đó, thì đã thấy Hạ ảnh nói tiếp:“Tô tiểu thư có thời gian đến đây làm phiền tôi, chi bằng tiết kiệm thời gian quay về học thoại, tránh để lúc đó một chữ cũng không nhớ rõ, lạ khiến cho đạo diễn Lưu tức giận!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui